Hắc Oa

Q7 - Chương 068: Vô thanh!

Hai người chạy tới phòng bệnh, ngồi bên cửa là Diêm Gia Văn, đang định ngăn cản thì bác sĩ mở cửa đi ra, tháo khẩu trang dặn đợi thêm một lúc hẳng vào. Diêm Gia Văn hỏi tình hình, bác sĩ chỉ nói mấy câu an ủi, chứng tỏ không hi vọng gì. Tiếp đó Giản Hoài Ngọc đi lên, chưa nói đã vái Giản Phàm một cái, cám ơn luôn mồm, Giản Phàm phát bực: “ Đừng vái nữa, rốt cuộc là chuyện gì, ông cụ sắp đi, con cháu không ở bên, kéo người ngoài như tôi tới làm gì?”

Giản Hoài Ngọc mặt đau khổ: “ Cha tôi không muốn gặp con cái, kể cả tôi.”

“ Hả? Sao lại thế?” Giản Phàm nhìn Tằng Nam, cô không nói, nhìn em gái lai, cũng né tránh, dựa vào bên chồng, vỗ trán: “ Tôi hiểu rồi, bảo sao lại mất lâu như thế để xác nhận, các người thông đồng với nhau ép ông cụ sửa di chúc chứ gì?”

Hai vợ chồng Giản Hoài Ngọc bị Giản Phàm nói thế, thần sắc xấu hổ, khỏi nói cũng biết là đoán đúng. “ Thì ra tôi vất vả đi tìm người thân cho ông là vì để tranh gia sản à, sớm biết vậy, nói thế nào cũng không đồng ý.” Giản Phàm nổi nóng:

Tằng Nam sau lưng Giản Phàm đấm nhẹ vào hông, nói: “ Chuyện nhà người ta, anh xen vào làm gì?”

“ À đúng, liên quan gì tới tôi. “ Giản Phàm thở hắt ra, chán tới chẳng còn muốn nói thêm gì nữa:

Giản Hoài Ngọc tranh thủ vái một cái, chân thành nói: “ Cám ơn anh Giản, chuyện nhà tôi rất phức tạp, có cơ hội tôi sẽ kể cho anh, từ khi biết tìm được em trai thất tán, cha tôi mấy ngày liền hưng phấn không ngủ được, cả uống thuốc ngủ cũng không thể ngủ, làm bệnh tình càng diễn biến xấu. Vừa rồi gặp em trai, cứ như lành bệnh, ôm nhau khóc rất lâu, bác sĩ nói đã là hồi quang phản chiếu, giờ không nói được nữa, dù sao hai anh em đã nhận nhau, hoàn thành tâm nguyện. Khi đưa vào cứ nắm tay cô Tằng nói gì đó, tôi nghĩ là tâm nguyện cuối cùng của cha tôi, muốn cám ơn mọi người ... Cho nên đường đột mời anh ... Xin nhờ anh.”

Giản Phàm không đành lòng tử chối, gật đầu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận