Hắc Oa

Q4 - Chương 142: Đùa chơi tình thật. (1)

Tương Địch Giai thấy Giản Phàm mãi không có phản ứng, tay quấn dây nơ càng chặt, thít ngón tay đến tím tái, đầu ngón tay đã đỏ bầm, lấy dũng khí nói tiếp, giọng hơi nhanh chẳng giống sự điềm đạm thường ngày, như sợ không nói ra hết một lúc sẽ không đủ dũng khí:” Xem ra không thể quá tin vào thứ mắt mình nhìn thấy, hôm đó thấy Tằng Nam tới nhà cậu như vậy, tôi cho rằng cô ấy là bạn gái cậu ... Có điều về sau Tằng Nam nói rằng, cậu nhận một vụ án, công tác cũng điều chuyển, đang bận tối mắt. Cô ấy kể cho tôi nghe chuyện bản thân, nói rằng cậu là người rất thông minh, rất lương thiện, rất đáng mặt nam nhân, bảo tôi không nên bỏ lỡ, cô ấy cũng nói cậu đang thất tình ... Nhiều ngày không thấy cậu tới đón nữa, tôi tưởng mình dọa cậu chạy mất rồi.”

“ Chị. “ Giản Phàm hít một hơi: “ Không, em không phải bị chị dọa chạy, mà là chính bản thân.”

“ Là sao?” Tương Địch Giai không hiểu:

Giản Phàm cười còn đắng hơn trà:” Không phải là em sợ trách nhiệm, mà là không có năng lực gánh lấy trách nhiệm ấy ... Thích một người, yêu một người và thực sự tới với nhau là hai chuyện khác nhau.”

Cho dù hai người có cả ngàn cả vạn lý do thích nhau, nhưng cũng có cả ngàn vạn lý do hiện thực ngăn cản hai người nắm tay nhau, đôi khi tự hỏi lòng, mình có thể không để ý tới tấn cả, nhưng người mình thích thì sao? Mình có thể bấp chấp tất cả, nhưng người mình thích thì sao? Một lần đổ vỡ làm Giản Phàm tới giờ vẫn chưa đủ niềm tin ... Giống Lương Vũ Vân nói, y vẫn đang nhặt nhạnh mảnh vỡ gắn vào trái tim mình. “ Cho nên cậu luôn giữa khoảng cách ái muội giữa chúng ta, nhưng né tránh nói tới tình cảm và tương lai?
Bạn cần đăng nhập để bình luận