Hắc Oa

Chương 174: Chẳng phải mộng uyên ương

Suốt trên đường đi, Tương Địch Giai như gặp lại người bạn cũ, hào hứng hỏi chuyện làm cảnh sát ra sao? Giản Phàm cũng rất cao hứng, y tiếp xúc với toàn cảnh sát, kinh nghiệm ít ỏi của y kể ra chẳng bõ làm trò cười, rất muốn kể cho Hương Hương, nhưng Hương Hương lại không muốn nghe, hôm nay mới có được thính giả tốt, thêm mắm thêm muối ba hoa làm Tương Địch Giai tròn mắt ra mà nghe, làm Giản Phàm hết sức thỏa mãn hư vinh nam nhân. Xe rẽ trái rẽ phải, đi vào khu thành phố cũ, xuyên qua những con đường nhỏ chật hẹp, cái ngõ quanh co, cuối cùng dừng lại ở nhà hàng hải sản Cửu Đỉnh ... Lúc đó đã là buổi chiều. "Ăn trưa ở đây nhé?"
Tương Địch Giai hỏi:
Hai người vì chuyện này mà cãi nhau hơn một lần rồi, Giản Phàm lòng không thoải mái, không rõ cô có ý gì, rốt cuộc vẫn gật đầu, chỉ là trong lòng có chút cụt hứng. Tương Địch Giai có vẻ hứng trí rất cao, khoác tay Giản Phàm đi vào nhà hàng, khiến vô số ánh mắt ghen tỵ ném tới, phục vụ tất nhiên nhận ra vị Đại tiểu thư này, dẫn hai người đi lên nhà phòng tầng 3. Khi vào trong Giản Phàm hơi ngạc nhiên, rất bình thường, phải nói là quá sức bình thường, không còn cái vẻ xa hoa như hoàng cung lần đầu tới đây nữa, ban công thoáng đãng có thể ngắm nhìn cảnh đường phố phía dưới, xung quanh có mấy chậu hoa chỉ là cho đỡ đơn điệu, chẳng phải thứ đắt tiền. Hai người ngồi xuống, Tương Địch Giai tùy ý gọi mấy món ăn, đợi phục vụ đi rồi, mỉm cười hỏi:
"Ngạc nhiên lắm hả?"
"Nơi này thay đổi sách lược kinh doanh rồi sao?"
Giản Phàm vào cửa cũng chú ý khách khứa ra vào rất tấp nập, hơn nữa từ cách ăn mặc thì phần đông là bình dân:
"Ừ, Trương Khải tiếp nhận nơi này, từ năm ngoái đã chuyển định vị từ quý tộc xuống tầng lớp trung lưu và người làm công ăn lương, phục vụ và hoàn cảnh cũng giảm cấp bậc xuống, nhưng món ăn thì nâng cao, hiệu quả cũng được. Có điều là do danh tiếng của món thịt ngâm tốt, thu hút mọi người tới đây, hiện giờ đã làm ra mười mấy loại, bao gồm cả gà vịt, cứ cuối tuần rất nhiều nhà tụ họp nơi này. " Tương Địch Giai chú ý sắc mặt Giản Phàm, cẩn thận bổ sung:
"Giản Phàm, công thức chế biến ban đầu thuộc về cậu, đầu bếp Cửu Đỉnh chỉ cải tiến một chút ở gia vị và các loại món ăn, cậu thấy thế nào?"
"Chị định khơi lên tâm thái thù nhà giàu của tôi đấy phải không?"
Tương Địch Giai đan hai tay vào nhau, gác cằm lên đó nhìn Giản Phàm, nhưng không nhìn ra được tâm thái đối phương, nói giống như đùa:
"Cậu có thể thành người giàu, vì sao phải thù oán?
Bạn cần đăng nhập để bình luận