Hắc Oa

Q6 - Chương 068: Bắt tay hợp tác. (2)

Đợi qua trưa khách vãn một chút, Thời Kế Hồng bận bịu suốt trưa thở phì phò lên lầu, nhìn thấy Giản Phàm vắt chân chữ ngũ, một tay cầm ly rượu một tay thì bấm di động không biết gửi tin nhắn cho cô nương nào mà cười toét tận răng, thế là cáu tiết mắng luôn: “ Này phía dưới bận tối mắt mà cháu nhàn quá nhỉ?”

“ Dì Thời, ít nhiều cháu cũng là ông chủ, dì nể chút thể diện được không, cháu cũng đâu nhẹ nhàng gì, vất vả suốt từ 5 giờ sáng tới tận bây giờ, từ mua rau tới nấu cơm, đưa cơm cháu làm cả rồi, dì muốn cháu đứng bán cơm thu tiền luôn à, thế cháu cần mọi người làm gì?” Có vẻ tâm trạng Giản Phàm tốt lắm, miệng thì cằn nhằn chứ cái mặt nhơn nhơn rất phởn, phàm làm chuyện gì cũng gian nan lúc đầu, đến khi vào guồng rồi, chỉ cần không phải mưa to, chỉ cần không ách tắc giao thông, nơi này không thiếu người ăn, căn bản không cần lo:

Thời Kế Hồng vỗ trán hiểu ra: “ Ký rồi à?”

“ Ký rồi ạ.”

“ Ài, Giản Phàm, dì nói này, đến người ngốc nhất cũng nhìn ra cái hợp đồng đó quá bất công mà, làm sao cháu lại ... “ Thời Kế Hồng vẫn không tán đồng, nhưng nói mãi rồi, chán rồi, Giản Phàm có vẻ hoàn toàn không dao động, huống hồ ký cũng ký mất rồi, nói thêm còn ý nghĩa gì nữa: “ Thôi đi, dì không nói nữa, vậy cháu định làm thế nào?”

“ Đơn giản, trong thành phố thế nào cũng cần có điểm chế biến, Tân Thế Giới đã cung cấp cho chúng ta một nơi miễn phí, trang thiết bị đầy đủ. Giải quyết hộ chúng ta vấn đề lớn, cháu biết dì tiếc, nhưng mà tiền thiên hạ đầy ra đó, không thể một mình nhặt hết được.”

“ Đạo lý thì dì hiểu, nhưng cháu cẩn thận một chút, chúng ta là tiểu hộ, cháu có vài chiêu đó, chớp mắt là người ta học được hết, một năm sau thì sao? Không phải bằng với bồi dưỡng đối thủ à? Hơn nữa món thịt ngâm của chúng ta, tới cả trong đại viện công an cũng biết danh tiếng, vậy mà họ trả phí gia công cũng quá ít đi, rẻ hơn cả bán buôn .. Cháu không phải bị con yên tinh họ Sở kia mê hoặc chứ? Người ta không nhìn trúng cháu đâu, cách nhau quá xa.” Thời Kế Hồng nói rồi chuyển sang suy tính lòng dạ bất lương của Giản Phàm:

“ Dì Thời, dù sao cái quán nhỏ của chúng ta chiếm lĩnh thị trường Đại Doanh Bàn là giỏi lắm rồi, dưới điều kiện được đảm bảo, chúng ta thử phán ứng thị trường với cách kinh doanh tự chọn món thịt ngâm, không tốt à? Dì hỏi đúng lắm, một năm sau tích lũy đủ vốn, có đủ kinh nghiệm, chúng ta đi đâu mở nhà hàng chẳng được? “ Giải Phàm ung dung giải thích: “ Đại Nguyên có hơn 300 vạn cái miệng, còn sợ không có người ăn à? Hiện giờ tiếp tục mở rộng thị trường, hoặc là mở cuộc chiến giá cả với Tân Thế Giới, chúng ta toàn cựu cảnh sát, đầu bếp, sinh viên ra chưa ra trường, đánh lâu dài bằng sao được đám tinh anh, chẳng lẽ thua lại gọi đám hình cảnh can dự?
Bạn cần đăng nhập để bình luận