Hắc Oa

Chương 345: Không thể có kết cục tốt (1)

Một câu nói không đầu không cuối, một câu nói nhẹ nhàng lại không khác gì một vụ nổ lớn, cánh tay giữ cửa của Tằng Nam run lẩy bẩy, tựa hồ còn kinh hãi hơn vừa nãy bị cưỡng bức vài phần, đóng sầm cửa lại, cài chốt, chắn phía trước cửa không để Giản Phàm đi, bấm máy chích điện thị uy:
"Anh vừa nói cái gì thế?"
Bị người ta đánh còn cười được đã là không đơn giản, bị nữ nhân đánh mà vẫn cười được thì đúng là bất phàm. "Ha ha ha ha ... " Giản Phàm ngửa đầu cười một tràng dài, chỉ một câu hỏi đó đã khiến y biết hết những gì muốn biết:
"Tôi chẳng nói gì cả, cô không chuẩn bị nói cho tôi à?"
Lúc này nụ cười sáng lạn nở trên khuôn mặt bị đánh tới biến dạng chẳng có chút đáng yêu nào, lại có chút chướng mắt, nhưng nụ cười đó lại khiến Tằng Nam run sợ, biết mình bị lộ rồi, có điều chớp mắt cái lấy lại bình tĩnh, giọng gần như khinh miệt:
"Đồ vô dụng, định mang Tần Cao Phong ra dọa tôi hay sao? Dám giở trò lưu manh với tôi, anh chán sống rồi."
Cái ánh mắt lả lơi thường ngày biến mất, hai tay khoanh trước ngực, không biết là thị uy hay là bảo vệ vị trí mẫn cảm. "Thế à? " Giản Phàm đưa tay lên sờ mặt, má vẫn đau rát như bị bỏng, sờ thấy mấp mô, dù không nhìn thấy cũng biết là sưng rồi, nhưng không hề tức giận mà chỉ có khinh miệt:
"Đừng nói dối tôi làm gì, từ nhỏ tôi đã có trực giác nhạy bén với lời nói dối khác với người thường. Từ động tác, nét mặt cùng với cả chuyện cô vừa đánh tôi vừa rồi đã bán đứng cô ... Phải thừa nhận cô đóng kịch khéo lắm, tới sáng nay tôi còn áy náy vì nghi ngờ cô cơ, nhưng cô biểu diễn ở chỗ Lý Uy hơi quá rồi. Tần Cao Phong thật chẳng ra làm sao cả, lần đầu tiên chúng ta gặp mặt là tôi nhận được nhiệm vụ tới kiểm tra Thịnh Đường, vậy là cô gặp tôi một cách tự nhiên hợp lý, giống như chỉ tình cờ, có điều về sau thì chỉ cần để ý một cái là lại thấy sơ hở quá nhiều."
"Thế à?"
Tằng Nam điệu bộ khinh khỉnh:
"Anh nói đúng lắm, tôi không nên quen thứ mặt người dạ thú như anh."
"Đã bảo rồi, đứng nói dối tôi, bản tính tôi vô tư thoải mái nên tôi ít để ý mới bị các người qua mặt, nhưng một khi tôi để ý cái gì thì đừng hòng qua mắt tôi."
Giản Phàm chỉ chỉ đầu mình, thái độ ngạo mạn tới trịnh thượng:
"Hộp đêm của cô hoạt động từ 5 giờ chiều cho tới rạng sáng hôm sau, đó cũng chính là quy luật sinh hoạt của cô, cô thức dậy vào buổi chiều, hôm đó tôi tới là hơn 10 giờ sáng, mà cô thì từ cách ăn mặc, cho tới tinh thần đều rất tốt, chứng tỏ cô đã có chuẩn bị trước. Còn nhớ khi đó cô tặng tôi thẻ mua sắm 2000, Tiêu Thành Cương có nói một câu bình thường đám cảnh sát nhỏ bọn họ tới, hai ba người mới có một tuýt thuốc lá, không ai thèm coi họ ra gì, cũng chẳng kiếm chác được gì.
Bạn cần đăng nhập để bình luận