Điệu Thấp Làm Hoàng Đế

Chương 991: Rút Ra Cái Thế Thiên Kiêu

Lăng Thiên vực, Nam Vực, Tuyết Mộ thành, Lý Chính đang tiếp kiến thủ lĩnh các thế lực Lăng Thiên vực, sau khi bọn họ thành tâm thành ý hiệu trung Đại Tần hoàng triều, từ đó từng người dựa theo quy tắc của Đại Tần hoàng triều mà phụ thuộc hoàng triều.
Sau cùng, thủ lĩnh các thế lực dưới cái nhìn chăm chú của văn thần mãnh tướng Đại Tần hoàng triều, run run rẩy rẩy rời đi.
Phải biết, đại thần trong triều có ai?
Văn: Trương Cư Chính, Phạm Tăng, Lý Nho, Trần Bình, Phòng Huyền Linh, Tuân Úc, Điền Phong, Tự Thụ, Trần Cung...
Võ: Tôn Vũ, Hạng Vũ, Lữ Bố, Vũ Văn Thành Đô, Vương Tiễn, Lý Mục, Từ Thế Tích, Mã Siêu, Chương Hàm...
Theo Lăng Thiên vực nhất thống, Lý Chính và đám nhân kiệt thương nghị, quyết định hoàng đô Đại Tần hoàng triều dời đến Lăng Thiên vực.
Sở Vực trước kia trở thành tổ địa Đại Tần hoàng triều, Hoàng tộc lão tổ trước kia đã toàn bộ đã đột phá Chí Tôn, nước mắt tuôn đầy mặt, tự nhiên mười phần cảm kích, nguyện ý trấn thủ Sở Vực.
Mà theo đại bộ phận quan viên Đại Tần hoàng triều đi vào Lăng Thiên vực, quan viên Lăng Thiên vực rốt cục thấy được tể tướng đứng đầu quan văn Đại Tần hoàng triều Trương Cư Chính, một vị nhân vật quân sự cự bá khác - Vương Tiễn.
Đặc biệt là Tô Lâm Tín, u Vĩnh những đại tài Lăng Thiên vực, bọn họ tương đối hiếu kỳ về tể tướng Trương Cư Chính của Đại Tần hoàng triều, phải biết ngay cả Phòng Huyền Linh, Tuân Úc, Điền Phong đại tài bực này đều cam nguyện ở dưới của hắn.
Thậm chí trong lòng Tô Lâm Tín còn có một tia tâm tư không nên sinh ra, vạn nhất, có lẽ mình cũng có thể bò lên trên chức vụ tể tướng Đại Tần hoàng triều??
Tô Lâm Tín nhìn thấy Đại Tần hoàng triều bày ra thực lực kinh khủng, tràn đầy lòng tin về tương lai Đại Tần hoàng triều, trong lòng càng tràn đầy phấn chấn, muốn nhìn một chút Đại Tần hoàng triều có thể đi bao xa.
Ai không có chí lớn.
Đặc biệt là dưới chế độ mà Đại Tần hoàng triều đanh thi triển, càng làm cho Tô Lâm Tín tràn đầy nhiệt tình.
Trước kia mình là tể tướng Tuyết Mộ Hoàng triều, vị trí tể tướng Đại Tần hoàng triều sao, chưa hẳn không thể ngồi.
Song, khi Tô Lâm Tín lên triều đình lần đầu tiên nhìn thấy Trương Cư Chính, Trương Cư Chính chỉ lơ đãng nhìn lướt qua hắn một cái, ánh mắt như là thâm uyên đánh tới trong lòng Tô Lâm Tín.
Nhất thời Tô Lâm Tín bỏ đi tâm tư làm Tể tướng...
Quả nhiên, quan viên chính thức thực quyền của Đại Tần hoàng triều đều khủng bố, tể tướng càng khủng bố bên trong khủng bố.
Mà đám quan chức Lăng Thiên vực đầu nhập vào Đại Tần hoàng triều kiến thức toàn thể đội hình của Đại Tần hoàng triều về sau, trong lòng lòng kính sợ càng ngày càng tăng, ngạo khí lúc đầu triệt để bị xóa đi.
Màn đêm buông xuống, ánh trăng tối nay sáng ngời ngoài định mức, Lý Chính đứng ở trên hoàng thành, hai vị tuyệt thế giai nhân dựa sát vào bên cạnh, chính là Mộ Dung Liên Tuyết và Thượng Quan Mộ Hoàng.
Giờ phút này ba người dựa sát vào nhau, mười phần ấm áp, Mộ Dung Liên Tuyết cùng Thượng Quan Mộ Hoàng đầy hưng phấn.
Một trong tứ đại vực Nam vực, Bách vực đại thế giới, Lăng Thiên vực là của Đại Tần hoàng triều.
Mà Lý Chính càng hưng phấn, đã hoàn thành hệ thống nhiệm vụ trước kia, tâm tư đã sớm chui vào hệ thống trong não hải.
- Chúc mừng kí chủ hoàn thành nhiệm vụ chính tuyến cùng tất cả nhiệm vụ chi nhánh.
Kí chủ: Lý Chính.
Công pháp: Đế Hoàng Kinh.
Tu vi: Thánh Vương cảnh trung kỳ?
Thân phận: Chủ nhân Đại Tần hoàng triều.
Chưởng khống địa vực: Lăng Thiên vực, Sở Vực, Viêm Vực, Lam Vực, Dương Vực, Yến Vực.
Nhiệm vụ chính tuyến: Nhất thống Lăng Thiên vực, khen thưởng rút thưởng cái thế nhân kiệt! (đã hoàn thành đợi nhận lấy).
Nhiệm vụ chi nhánh một: Chưởng khống Viêm Vực, khen thưởng rút thưởng nhất lưu nhân kiệt! (đã nhận lấy).
Nhiệm vụ chi nhánh hai: Chưởng khống bốn vực xung quanh Sở Vực, khen thưởng rút thưởng nhất lưu nhân kiệt! (đã nhận lấy).
Nhiệm vụ chi nhánh ba: Bước vào Lăng Thiên vực, lần đầu diệt tùy ý một siêu cấp Hoàng triều, khen thưởng rút thưởng đỉnh phong nhân kiệt! (diệt Tuyết Mộ Hoàng triều đã hoàn thành).
Nhiệm vụ chi nhánh bốn: Tùy ý diệt một Hoàng triều trong đó, khen thưởng một lần triệu hoán nhất lưu nhân kiệt! (diệt Tuyết Mộ Hoàng triều đã hoàn thành).
Nhiệm vụ chi nhánh năm: Diệt ba đại siêu cấp Hoàng triều Lăng Thiên vực khen thưởng một lần triệu hoán đỉnh phong nhân kiệt! (đã hoàn thành đợi nhận lấy).
Nhiệm vụ chi nhánh sáu: một trong tứ đại thánh địa Diệt Lăng Thiên vực, hoặc là đánh hạ một trong tứ đại thánh địa, khen thưởng một lần triệu hoán nhất lưu nhân kiệt! (Ngọc Tâm thánh địa đã hoàn thành).
Nhiệm vụ chi nhánh bảy: Giải quyết tứ đại thánh địa Lăng Thiên vực, khen thưởng một lần triệu hoán đỉnh phong nhân kiệt! (đã hoàn thành đợi nhận lấy).
Một lần rút thưởng cái thế thiên kiêu cùng hai lần rút thưởng đỉnh phong nhân kiệt.
Hết thảy ba lần rút thưởng.
Lý Chính một tay ôm chặt Mộ Dung Liên Tuyết bên cạnh, trong đầu kêu gọi.
- Hệ thống, rút ra cái thế thiên kiêu.
- Giọt, chuẩn bị rút ra cái thế thiên kiêu.
Bàn quay hiện lên trong đầu, phát ra hào quang chói sáng màu đỏ, từng đạo từng đạo kình thiên cự ảnh không ngừng chuyển hóa.
Cuối cùng thân ảnh biến mất, chỉ để lại một bóng người gầy trơ xương như củi.
Đây là....
Lý Chính đột nhiên mở to hai mắt.
- Chúc mừng kí chủ triệu hoán cái thế thiên kiêu: Lý Nguyên Bá.
Lý Nguyên Bá.
Võ tướng kinh khủng nhất bên trong Tùy Đường Diễn Nghĩa, đại biểu pháp tắc về Lực lượng.
- Phải chăng triệu hoán.
Hai con mắt Lý Chính nhíu lại, trầm giọng nói:
- Triệu hoán.
Nhất thời thiên địa u ám, trăng sáng bị che đậy.
Toàn bộ hư không tại thời khắc này đều trở nên yên tĩnh.
Hư không bất ngờ chấn động, trong thoáng chốc hai đạo kim quang chói mắt xé rách thiên khung.
Đông!
Đây là tiếng trầm đục do cự chùy va chạm phát ra.
Theo hai đại kim chùy xuất hiện, bên trong hư không đột nhiên xuất hiện một thân ảnh nhỏ gầy duỗi tay cầm hai thanh kim chùy, trong nháy mắt Lý Nguyên Bá đưa tay cầm kim chùy, hư không xung quanh đều bị phá nát, đều phai mờ.
Lực lượng pháp tắc bên trong thiên địa bạo phát, tràn ngập thiên địa, chọc tan bầu trời.
Giữa thiên địa, cái gì mạnh nhất?
Không gì khác, chỉ có sức mạnh.
Dốc hết sức có thể phá vạn pháp.
Lý Nguyên Bá tán phát khí tức kinh khủng, che kín trời trăng.
Dưới cổ khí tức cực hạn bộc phát ra áp lực, vô số cường giả bên trong Tuyết Mộ thành liên tục xông ra, ngước đầu nhìn lên hoàng cung.
Dưới cỗ khí tức này, vô số người vì đó run lẩy bẩy, hoảng sợ không thôi, vô luận là Chí Tôn hay là cường giả Thánh Võ cảnh đều cảm giác bản thân như là con kiến hôi, nhỏ bé cùng cực.
Đạo khí tức này....
Mi đầu Vũ Văn Thành Đô nhảy lên, hai con mắt quấn quanh lôi đình, nhìn lại chỗ Lý Nguyên Bá.
Oanh!
Một ánh mắt kiệt ngao bất thuần, phách lối bá đạo tựa hồ cảm ứng được ánh mắt Vũ Văn Thành Đô, cùng ánh mắt hắn đụng nhau.
Nhất thời, hư không bạo liệt, từng tầng từng tầng không gian vỡ nát.
- Lý Nguyên Bá!
- Vũ Văn Thành Đô!
Đối thoại tựa hồ giống như số mệnh.
Nhất thời, Vũ Văn Thành Đô hóa thành một đạo lôi đình phóng tới Lý Nguyên Bá, âm thanh như thiên lôi cuồn cuộn nương theo lôi đình to lớn chiếu sáng cả hoàng đô, ngàn vạn lôi đình lấp lóe, hình thành một mảnh lôi hải, thanh thế to lớn, tiếng sấm run run.
Mà hai nơi khác lần nữa dâng lên khí tức làm cho người cảm nhận được sự tuyệt vọng.
Phía bắc, huyết sắc quang mang chấn động, hư không dường như bị xích diễm thiêu đốt, đỏ sậm đen nhánh, khiến người ta kính sợ hoảng sợ.
Ma diễm thao thiên, bóng người Lữ Bố bị huyết diễm đỏ sậm thiêu đốt bất ngờ xuất hiện ở trong hư không! Một thân ma giáp đỏ sậm, toàn thân quấn quanh huyết quang chói mắt, giống như một Ma Thần theo Địa Ngục Ma giới dậm chân đi tới chí cường.
Phía nam, một cỗ bá ý không cách nào hình dung tràn ngập ở trong thiên địa, thiên địa nổ vang, cực hạn bá ý đem hư không ngưng kết.
Hư không vô tận nổ tung, Hạng Vũ chậm rãi dậm chân đi tới, một thân quấn quanh bá ý làm thiên địa e ngại, giống như một bá chủ theo Viễn Cổ thời đại đi tới.
Bạn cần đăng nhập để bình luận