Điệu Thấp Làm Hoàng Đế

Chương 494: Xác Định Hung Thủ

Mọi người đều chấn động, đúng thế, cũng chỉ có người mình mới có cơ hội hạ độc, mà người này là người bên cạnh Tần Lâm Quân, dù sao nơi này là do Tần Lâm Quân mời tới, loại rượu cũng là Tần Lâm Quân chuẩn bị.
Sau đó mọi người đem ánh mắt đặt ở trên người một phương của Tần Lâm Quân, mà Triệu Quát, Lưu Lệ mấy người cũng không ngừng quét mắt người bên cạnh mình.
Sắc mặt Tần Lâm Quân đột nhiên biến hóa:
- Gọi tất cả người trong phủ tới cho ta, hôm nay không tra ra, bất kỳ người nào đều không cho đi.
- Tuân lệnh!
Phan Phượng lập tức xông ra ngoài.
Mà Trần Bình cũng nhanh chóng cho Chu Văn Chiêu một ánh mắt, Chu Văn Chiêu lập tức hiểu rõ ý Trần Bình, theo Phan Phượng lao ra, gọi hết tất cả đầu bếp thị nữ trong phủ đến.
Mà La Dương Dụ cùng Dương Khai và cao tầng một phương bên Tần Trấn Hiên nhìn Chu Văn Chiêu bên mình cũng vọt tới, gật đầu với Trần Bình, lập tức yên tâm.
Có Chu Văn Chiêu cùng đi, Phan Phượng có bất kỳ tiểu động tác gì đều sẽ bị phát hiện.
Khi trên trăm vị thị nữ đầu bếp khẩn trương đứng bên ngoài đình, Tần Lâm Quân hỏi thăm từng người, mọi người chăm chú nhìn cũng không có phát hiện có vấn đề gì.
Mọi người lại lâm vào một mảnh yên lặng, tâm tình song phương cũng bắt đầu khẩn trương.
La Dương Dụ nhìn thị nữ đầu bếp phía trước nhíu mày, cũng không nhìn ra bọn họ có vấn đề gì.
Thế mà Trần Bình đi đến trước mặt hắn, ánh mắt lại nhìn về phía mọi người một phương Tần Lâm Quân:
- Bọn họ hẳn không có vấn đề, nếu như ta không có đoán sai, người hạ độc là ở trong đám các ngươi, bởi vì chỉ muốn hạ lên độc chén rượu của công tử một người, chỉ có một người trong các ngươi bí ẩn hạ độc, cũng rất dễ dàng làm!
Tần Lâm Quân nhìn Trần Bình, quét mắt mọi người một chút, nói với Trần Bình:
- Trần tiên sinh, ngươi có tìm được người hạ độc hay không, ngươi lớn mật nói!
Trần Bình lại không nhìn Tần Lâm Quân, mà nhìn về phía một phương cao tầng Tần Trấn Hiên nói:
- Chư vị, các ngươi tin tưởng ta không?!
Phạm Nhiệm Hỏa, Dương Khai cùng tất cả cao tầng đều mặt mũi tràn đầy tin phục nhìn Trần Bình, tuy trong khoảng thời gian này Trần Bình không có biểu hiện gì, bị công tử rời xa, nhưng bọn họ tin tưởng Trần Bình, công tử tín nhiệm nhất vẫn là Trần Bình, sau đó đều nghiêm túc gật đầu nói:
- Chúng ta tin tưởng Trần tiên sinh!
Trần Bình cảm động nhìn bọn hắn một lúc, bất ngờ quay người mặt lạnh chỉ một người:
- Chính là nàng, hạ độc độc hại công tử!
Trần Bình:
- Chính là nàng, hạ độc độc hại công tử!
Theo hướng Trần Bình chỉ, ánh mắt của mọi người nhìn về phía Diệp Hân Ngữ bên cạnh Phan Phượng.
Diệp Hân Ngữ nhất thời giật mình, mặt mũi tràn đầy hồn nhiên, mà làm ra vẻ dường như cái gì cũng không biết, bộ dáng bị Trần Bình oan uổng.
- Trần tiên sinh, ngươi nói đùa, ta làm sao có thể hãm hại Tần công tử!
Sau đó Diệp Hân Ngữ đưa ánh mắt chuyển sang nhìn Tần Lâm Quân, dáng vẻ ủy khuất.
- Thiếu chủ ta...
Chỉ thấy Tần Lâm Quân vung tay lên đánh gãy lời Diệp Hân Ngữ, nhìn về phía Trần Bình nói:
- Trần tiên sinh, mời ngươi nói chứng cứ Hân Ngữ độc hại đệ đệ ta, nếu như chứng cứ vô cùng xác thực, Tần Lâm Quân ta sẽ không buông tha cho nàng, nhưng nếu như Trần tiên sinh hoài nghi sai, xem ở phần Trần tiên sinh cuống cuồng tìm tới hung thủ độc hại đệ đệ, ngươi nhất định phải xin lỗi.
La Dương Dụ, Phạm Nhiệm Hỏa một phương cao tầng Tần Trấn Hiên nhìn thái độ Tần Lâm Quân, ánh mắt thân mật một chút, hiển nhiên bị chân thành Tần Lâm Quân cảm động.
Thế mà mặt mũi Trần Bình tràn đầy tự tin nói:
- Chư vị còn nhớ rõ ta đã từng nói hung thủ sát hại đại tướng quân không?
- Lúc ấy ta thì hoài nghi Diệp Hân Ngữ là gian tế hoàng thất phái tới, mà công tử cũng vẫn luôn để ở trong lòng, để cho ta bí mật dò xét.
- Mà trong khoảng thời gian này ta một mực bí mật điều tra quá khứ Diệp Hân Ngữ, phát hiện Diệp gia trước kia hủy diệt có kỳ hoặc, gặp gỡ Tần thiếu chủ chính là một cái bẫy, mà có thể có quy mô cùng động tác lớn như thế, lúc ấy chỉ có hoàng thất mới có thể làm, chính là hoàng thất đặc biệt phái đến Tần bên người thiếu chủ làm nằm vùng.
Thế mà Diệp Hân Ngữ lại ủy khuất nói:
- Những thứ này có thể chứng minh cái gì, thế giới quá nhiều trùng hợp, chúng ta bởi vì bị đuổi giết mà may mắn gặp phải thiếu chủ, chẳng lẽ bởi vì cái này thì hoài nghi ta.
Bọn người Phan Phượng nghe được lời Diệp Hân Ngữ, tán đồng gật đầu.
Mà một phương Tần Trấn Hiên, mấy người Dương Khai cũng cau mày.
Trần Bình cười lạnh:
- Đừng nóng vội, bởi vì ngươi một mực ở Tần thiếu chủ nơi này, ta điều tra không có cái gì, nhưng ngươi đừng quên, ngoại trừ ngươi, ngươi còn có đệ đệ.
Trần Bình trực tiếp chỉ hướng Diệp Phong đứng phía sau Diệp Hân Ngữ.
Diệp Phong nhất thời giật mình.
- Ha ha, lúc ấy Diệp Hân Ngữ hẳn phải biết ta đang hoài nghi nàng, bởi vì nàng một mực không có có động tác gì, để cho ta không có chỗ xuống tay, ta không thể làm gì khác hơn là hạ thủ từ đệ đệ Diệp Phong của nàng.
- Mọi người đều biết lúc ấy Diệp Phong trở thành Gia chủ Diệp gia Yến Hoang thành, mà sau khi Diệp gia hủy diệt, Diệp Phong lại chạy về!
Trần Bình liếc nhìn mọi người, mọi người cũng đều biết Vũ Vương cùng Tân hoàng lần đầu tiên giao thủ ngay tại Yến Hoang thành, mà Vũ Vương lần đầu tiên cũng là bị nhiều thua thiệt tại Yến Hoang thành.
Bị nhiều thua thiệt!
Ánh mắt La Dương Dụ không ngừng lấp lóe, tựa hồ nghĩ tới điều gì, hàn quang trong mắt càng ngày càng lạnh.
Tân hoàng vì sao có thể thắng Vũ Vương.
Bạn cần đăng nhập để bình luận