Điệu Thấp Làm Hoàng Đế

Chương 476: Thuyết Phục Trần Bình

- Một khi chúng ta toàn lực tấn công Vũ Vương, Vũ Vương rất có thể trước sẽ cùng Tần Vương liên thủ đối phó chúng ta, đến lúc đó chúng ta tác chiến hai mặt sẽ cực kỳ bất lợi.
- Không sai, bây giờ thế lực Ương Châu hỗn loạn, Tần Vương tiếp theo rất có thể sẽ xuất thủ đối với Ương Châu, lấy mấy đại thế lực Ương Châu hoàn toàn không phải đối thủ của Tần Vương, lấy thực lực Tần Vương chiếm lĩnh Ương Châu cũng chỉ bất quá là vấn đề thời gian, một khi Tần Vương đột nhiên tập kích bất ngờ biên cảnh Thiên Châu, điều này cực kỳ bất lợi đối với chúng ta.
Viên Nghị Phong cũng đồng ý nói.
- Chủ yếu hơn chính là chúng ta hoàn toàn có thể lôi kéo Tần Vương trở thành minh hữu của chúng ta, chúng ta có thể hoàn toàn hứa hẹn với Tần Vương, ban cho chức Tổng đốc Ương Châu, để hắn có danh nghĩa thực tế chưởng khống hai châu chi địa, đổi lấy ủng hộ của hắn!
Tân hoàng nghe được Lâu Ôn Nguyên cùng Viên Nghị Phong muốn kéo vào Lý Chính, trong mắt không ngừng lóe ra tinh quang, hắn hiểu được hiện tại trước cho Lý Chính một quả ngon ngọt, một khi mình diệt Vũ Vương, chiếm lĩnh Vũ Vương, nhất thống thất châu, đến lúc đó chỉ là một Lý Chính chưởng khống hai châu chi địa, ha ha...
- Tốt, Vũ Hóa Điền, ngươi truyền tin một phong cho Tần Vương, nói cho hắn biết trẫm muốn gặp hắn.
Sau năm ngày Dương Vương truyền tin cho Tân hoàng, Tần Lâm Quân phái ra bốn trăm ngàn đại quân cùng ba trăm năm mươi ngàn đại quân của Tần Trấn Hiên cùng nhau tấn công Thanh Nguyên phủ.
Mà Dương Vương thì phái người lieeud chết chống cự bọn họ tại biên cảnh, không để bọn hắn bước vào Thanh Nguyên phủ một bước.
Biên cảnh Thanh Nguyên phủ, đại quân Tần Lâm Quân cùng Tần Trấn Hiên liền nhau hai trăm dặm, theo biên cảnh hai phủ xuất phát phân biệt cường công thành ao Thanh Nguyên phủ.
Bên trong Vân Thành gần Thanh Vân phủ liền nhau với Thanh Vụ phủ, La Dương Dụ để phòng Tần Lâm Quân đánh bất ngờ Thanh Vụ phủ, để Tần Trấn Hiên phái Trần Bình cùng Chu Văn Chiêu trấn thủ Lâm Nguyên thành, nhờ vào đó chèn ép Trần Bình.
Mà Tần Trấn Hiên cảm thấy Trần Bình đối với mình trung thành tuyệt đối, bây giờ bên người có La Dương Dụ bày mưu tính kế cho mình, phái Trần Bình chống cự Tần Lâm Quân cũng là một chuyện rất tốt, sau đó phái Trần Bình và Chu Văn Chiêu thêm ba vạn đại quân trấn thủ Lâm Nguyên thành.
Màn đêm buông xuống, bầu trời đêm không ngừng lóe ra tinh quang, giờ phút này trong phủ Trần Bình, có ba vị khách không mời mà đến.
Trong đình viện, Trần Bình bình tĩnh nhìn Tần Lâm Quân, Triệu Quát cùng Khương Văn Hoa ba người đến đây.
- Tần thiếu chủ đại giá quang lâm không biết có chuyện gì?
Tần Lâm Quân nhìn Trần Bình biểu lộ bình tĩnh tự nhiên, dùng ánh mắt trân trọng nhìn Trần Bình nói:
- Tài năng của Trần tiên sinh, ta cảm thấy mười phần kính nể, hôm nay đặc biệt đến đây mời Trần tiên sinh cải tà quy chính!
- Cải tà quy chính, ha ha! Mời Tần thiếu chủ trở về đi, Trần Bình ta tuyệt đối không phải tiểu nhân như thế.
Trần Bình vung tay áo ra hiệu tiễn ba người.
Triệu Quát nhìn thấy Trần Bình động tác như thế, trực tiếp châm chọc:
- Trần Bình, ngươi nói nếu như tin tức tối nay chúng ta đến chỗ ở của ngươi bị Tần Trấn Hiên biết, ngươi nói Tần Trấn Hiên sẽ như thế nào.
- A, chê cười, công tử làm sao có thể chỉ vì việc này mà hoài nghi ta.
Trần Bình phẩy tay áo nhìn bọn họ cười lạnh.
Triệu Quát nhìn Trần Bình tiếp tục đuổi khách, không có đi tới, tiếp tục giễu cợt:
- Có đúng không, nếu là lúc trước, ta cũng không cho rằng có thể ly gián quan hệ giữa ngươi và Tần Trấn Hiên, nhưng bây giờ, Trần Bình chính ngươi còn không rõ ràng à, hiện tại Tần Trấn Hiên nhiều thêm một La Dương Dụ, ngươi đã bị hắn từ bỏ, nếu không làm sao có thể sẽ phân phối ngươi đến nơi đây.
- Người nào không biết hiện tại đi theo đại quân tấn công Dương Vương mới có thể thu được công lao.
Quả nhiên nghe theo Triệu Quát trào phúng, mặt Trần Bình lạnh lùng quay người, con mắt chăm chú nhìn chằm chằm Triệu Quát nói:
- Chỉ là một kế khích tướng mà thôi, Triệu Quát ngươi chỉ có chút bản lãnh này, công tử hắn hiện tại không cần ta, ta tin tưởng hắn sẽ còn tin tưởng ta, không lại bởi vì một lời đồn đại đã hoài nghi ta.
- Ha ha, Trần Bình chúng ta đều là người thông minh, ngươi cảm thấy Tần Trấn Hiên sẽ là một người như vậy, nếu thật như thế, vì cái gì ngươi lại ở đây.
- Hừ, nhiều lời không thể nghi ngờ, mời các ngươi trở về đi, thanh giả tự thanh.
- Trần Bình ngươi phụ trợ Tần Trấn Hiên ý nghĩa là cái gì, không phải để cho mình tận khả năng bộc lộ tài năng à, bây giờ Tần Trấn Hiên rất nhanh sẽ thua, ngươi còn muốn chết dính vào trong vũng nước đục.
- Thua, chê cười, nếu như các ngươi có thể thắng chắc vì sao còn tới tìm ta.
- Đây còn không phải thiếu chủ tiếc tài hoa của ngươi...
Triệu Quát nghe đến lời này, còn dựa theo kế hoạch cùng Trần Bình tiếp tục đối thoại, nhưng lại bị Tần Lâm Quân đánh gãy.
- Trần tiên sinh, lấy tài trí thông minh của ngươi cần phải hiểu rõ, coi như ngươi lại phụ trợ Tần Trấn Hiên thế nào đều là mong muốn đơn phương, kết quả là công dã tràng mà thôi, nếu như hôm nay chúng ta đi, ngươi tin Tần Trấn Hiên lập tức sẽ hoài nghi ngươi hay không, coi như Tần Trấn Hiên không có làm gì ngươi, ngươi còn nguyện ý phụ trợ một chủ công hoài nghi ngươi à, tình huống hiện tại của ngươi đã bị La Dương Dụ áp đến sít sao, một khi La Dương Dụ bắt lấy cơ hội này, ngươi cảm thấy hắn sẽ buông tha cho cơ hội tốt như vậy sao?
- Ha ha, Tần thiếu chủ, ta vẫn là câu nói kia, chỉ bằng vào các ngươi hãm hại ta, công tử làm sao có thể tin tưởng, ngươi cho rằng chúng ta là ngu ngốc?
Bạn cần đăng nhập để bình luận