Điệu Thấp Làm Hoàng Đế

Chương 502: Vũ Hóa Điền Vào Dực Châu (1)

Ngay cả Kim Nguyên Vanh, Đinh Diêu mấy người cũng không nói gì.
Hôm nay chiến lực Tần Vương phủ đã làm bọn họ kinh hãi, từ võ tướng đến binh lính, đại quân liên minh cũng không phải là đối thủ.
Bọn họ hiện tại rốt cuộc hiểu rõ hàm nghĩa thế nhân truyền tụng Tần Vương phủ tinh binh cường tướng, trách không được các đại thế lực kiêng kỵ Tần Vương như vậy.
Đây chính là Tần Vương, quả nhiên không phải một cấp bậc với những bang phái như mình.
Chỉ thấy Cổ Hủ chậm rãi mở miệng nói:
- Trận chiến này đã để chúng ta hiểu rõ liên minh chúng ta cùng Tần Vương phủ chênh lệch.
- Bây giờ chính diện giao chiến không được, đảm nhiệm giết hại địch càng có không khả năng.
- Hiện tại Tần Vương đã bố trí xuống tầng tầng phòng thủ ở xung quanh Lâm Ương thành, chúng ta chỉ có thể phòng thủ Lâm Yến thành chống cự Tần Vương , chờ đợi thời cơ!
Nghe lời Cổ Hủ, Lôi Diệu Dương cũng vô pháp phản bác.
Mọi người cũng một mặt tán đồng, hiển nhiên đám người Trương Hợp, Hoa Hùng dũng mãnh để bọn hắn vô cùng kiêng kỵ.
- Tốt, vậy chúng ta tạm thời án binh bất động, phòng thủ Lâm Yến thành, ta cũng không tin, bắt không được một cơ hội nhỏ nhoi của Tần Vương.
Tề Hùng cắn răng nói.
Hôm nay đối kháng, mấy vị bang chủ cũng ẩn ẩn cảm nhận được Lữ Bố, Vũ Văn Thành Đô cường đại, căn bản không có ý giao thủ.
Bây giờ coi như bọn họ biết thế lực Lý Chính cường đại, cũng không thể tránh được, chỉ có thể dùng phòng thủ làm chủ.
Mấy người Trương Giác cũng vô ý bàn luận chuyện khác, sau đó các thế lực cũng tán đi, tự mình thống kê thương vong hôm nay.
Tình huống ngày hôm nay Tần Vương phủ cùng Ương Châu liên minh đại chiến cũng truyền ra ngoài.
Để các đại thế lực yên tâm đồng thời cũng cảm thấy một tia áp lực, không nghĩ tới Tần Vương phủ phát triển đến loại tình trạng này.
Vài ngày sau cảnh nội Lạc Châu, Thái Tử đã suất lĩnh chúng tướng đích thân tới biên thành Lạc Châu, Lạc Thanh thành, cùng Thanh Châu Tần Lâm Quân nhìn nhau từ xa.
Bên trong Lạc Thanh thành, cảnh tượng trên đường phố trước kia phồn vinh đã biến mất, tất cả đều là quân đội tuần tra, bách tính thương nhân bán xong, mua đồ xong liên tục rời đi, không còn lưu lại.
Bên trong Trang phủ lớn nhất Lạc Thanh thành, Thái Tử cùng văn thần võ tướng dưới trướng hắn ở đây thương lượng sau này thế nào đối phó Tần Lâm Quân.
- Thái Tử điện hạ, năm ngày trước Tần Trấn Hiên bị hai người Diệp Hân Ngữ độc chết, bây giờ Tần Lâm Quân đã nắm giữ Trấn Quốc phủ, đã để tám mươi vạn Hắc Linh quân Trấn Quốc phủ trấn thủ Thanh Châu biên cảnh đề phòng chúng ta!
Một mưu sĩ dưới trướng Thái Tử nói.
Hắc Linh quân!
Quân đoàn Trấn Quốc phủ tiếng tăm lừng lẫy, bây giờ Tần Lâm Quân đã thống nhất Trấn Quốc phủ, đã có tư cách chưởng khống.
- Hắc Linh quân, ha ha, xem ra Tần Lâm Quân muốn trước triệt để diệt Dương Vương, lại quyết đấu với ta.
Hứa Thiên Cơ ở một bên khẽ cười nói.
Những người còn có chút không đồng ý việc Thái Tử trước diệt Tần Lâm Quân không cam lòng nói:
- Thái Tử điện hạ, vì sao chúng ta không đáp lời hợp tác của Vũ Vương, trước cùng Vũ Vương diệt Tân hoàng chiếm cứ Thiên Châu mới đối phó Trấn Quốc phủ.
Theo người này mở miệng, không ít người đáp lời.
Những người này đều từ Thiên châu đi theo Thái Tử đến đây Lạc Châu, nhưng đại bộ phận gia tộc bọn họ đều ở Thiên Châu, bởi vậy bọn họ muốn Thái Tử trước đoạt Thiên Châu.
Dù sao Tân hoàng chưởng khống triều đình, bọn họ đều hiểu rõ thực lực triều đình, đến lúc đó cùng Vũ Vương hợp tác xử lý Tân hoàng, trừ bỏ tâm bệnh lớn nhất xong, để Vũ Vương đối phó Tần Vương, mà mình lại đối phó Tần Lâm Quân cũng không muộn.
Thái Tử sao không biết ý nghĩ của bọn hắn, trong lòng cười lạnh không thôi, gia tộc thế lực của bọn hắn ở Thiên Châu, nhưng đối với mình mà nói, toàn bộ Đại Hiên hoàng triều đều là của mình.
Thái Tử nghĩa chính ngôn từ nói:
- Bây giờ bên trong toàn bộ Đại Hiên hoàng triều cũng chỉ có Trấn Quốc phủ có năng lực tạo phản, cô là Thái Tử Đại Hiên hoàng triều, há có thể nhìn Trấn Quốc phủ ở đây tiêu dao.
Mọi người thấy dường như nhìn ra quyết tâm đánh với Trấn Quốc phủ của Thái tử, liên tục trầm mặc.
Sau đó một vị võ tướng tên Bạch Diệc Phi cất lời:
- Thái Tử điện hạ, vậy chúng ta như thế nào đối phó Tần Lâm Quân, bây giờ Dương Vương lại truyền tin thỉnh cầu trợ giúp, có đáp ứng Dương Vương thỉnh cầu đi trợ giúp hắn hay không.
- Không cần, cứ để Dương Vương kiềm chế Tần Lâm Quân đi, mà chúng ta trực tiếp tấn công Thanh Châu, đột phá phòng tuyến của Tần Lâm Quân, trước khi Dương Vương còn không có hủy diệt, chí ít chiếm lấy ba quận chi địa, sau đó mở ra chiến trường tại Thanh Châu.
Thời gian thấm thoắt qua nhanh, khoảng cách đại chiến giữa Lý Chính và Ương Châu liên minh đã qua hai tháng.
Trong hai tháng này, song phương đã trải qua không ít chiến đấu, dưới mưu lược của quân sư mưu sĩ song phương, lại vẫn luôn là Ương Châu liên minh lấy thảm bại chấm dứt.
Bởi vậy một tháng cuối cùng, Ương Châu liên minh không bước ra Lâm Yến thành một bước, liều chết giữ vững phòng tuyến Ương Châu quan trọng nhất.
Tăng thêm Lý Chính muốn kéo dài thời gian, chờ đợi thế lực khác hỗn chiến, Ương Châu liên minh có thể một mực bảo tồn đến bây giờ.
Chính như Lý Chính suy nghĩ, bây giờ hai đại chiến trường Đại Hiên hoàng triều đã mở ra.
Lấy Hoang Châu làm chiến trường, Tân hoàng chèn ép Vũ Vương liên tục bại lui, khi Tân hoàng toàn lực xuất thủ, bảy phủ Hoang Châu đã bị Tân hoàng chiếm lĩnh bốn phủ.
Tam đại thế lực một môn hai các Dực Châu hiệp trợ Vũ Vương đối chiến Tân hoàng cũng tổn thất nặng nề.
Dực Châu Ngọc Dực phủ có một đại thế lực tên là Ngọc Nữ môn, Ngọc Nữ môn tọa lạc trên một ngọn núi lớn, tên là Ngọc Nữ phong.
Bạn cần đăng nhập để bình luận