Điệu Thấp Làm Hoàng Đế

Chương 804: Tuyết Thanh Giang (1)

Mọi người nghe được lời Tự Thụ, ánh mắt chấn động, Tự Thụ nói cũng không phải không có lý.
- Chúng ta có thể mượn cơ hội sử dụng Đại Tần hoàng triều đối phó Ngọc Tâm thánh địa, vì sao bọn họ sẽ không giả trang liên minh với ta, sau đó âm sau lưng chúng ta một kích trí mạng.
Nhị hoàng tử Tuyết Thanh Hà nghe được Tự Thụ phản bác có lý có cứ, tinh thần phấn chấn ánh mắt lấp lóe, muốn nói lại thôi, nhưng vẫn sợ thái độ của Tuyết Hoàng vừa rồi, không tiếp tục nói chuyện đỡ cho Tự Thụ.
Tể tướng Tô Lâm Tin, binh bộ thượng thư Tuyết Ngân Phong và những trọng thần khác cũng chậm rãi gật đầu, bọn họ ngay từ đầu thì đã có kế hoạch, nếu như Hoàng Viêm Khuê thắng lợi còn tốt, một lần toàn lực hủy diệt Đại Tần hoàng triều, một khi Hoàng Viêm Khuê bị Đại Tần hoàng triều ngăn chặn, liền định kết minh cùng Đại Tần hoàng triều, trước giải quyết Ngọc Tâm thánh địa.
Nhưng không nghĩ tới Hoàng Viêm Khuê thua, hơn nữa còn là thảm bại.
Mà bọn người Tô Lâm Tin lo lắng duy nhất chính là vấn đề này, liên minh cùng Đại Tần hoàng triều, Đại Tần hoàng triều phải chăng chân tâm thực ý, đến lúc đó ngược lại một kích, cái kia đối với Tuyết Mộ Hoàng triều mà nói có thể là đả kích có tính chất huỷ diệt.
Ngay khi mọi người ở đây nhăn mày, chỉ thấy Điền Phong cười nhạt tự tin nói:
- Bệ hạ yên tâm, đây chính là nguyên nhân chủ yếu ta còn đưa thêm Nghiễm Dương cương vực cho Đại Tần hoàng triều.
- Chúng ta có thể nhìn ra khi Đại Tần hoàng triều tấn công Quế Nghiễm cương vực thì Đại Tần hoàng triều không có khả năng sớm kết minh cùng Ngọc Tâm thánh địa, nếu như Đại Tần hoàng triều và Ngọc Tâm thánh địa kết minh, Đại Tần hoàng triều đầu tiên tấn công hẳn là Nghiễm Dương cương vực, mà không phải Quế Nghiễm cương vực.
- Đưa tặng Nghiễm Dương cương vực một là để Đại Tần hoàng triều cảm nhận được Tuyết Mộ Hoàng triều chúng ta có thành ý. Dù sao coi như Ngọc Tâm thánh địa kết minh cùng Đại Tần hoàng triều, thảy chỉ cam kết mà Ngọc Tâm thánh địa đưa ra cho Đại Tần hoàng triều bất quá là đáp ứng trên miệng mà thôi, trên lợi ích căn bản, Ngọc Tâm thánh địa không có nỗ lực một chút nào.
- Quế Nghiễm cương vực vẫn là do một tay Đại Tần hoàng triều cầm xuống.
- Chúng ta bỏ ra thành ý hào phóng như thế, đã cấp ra lợi ích căn bản thật sự, Đại Tần hoàng triều làm sao có thể sẽ còn hướng về Ngọc Tâm thánh địa.
Huống chi Đại Tần hoàng triều và Ngọc Tâm thánh địa kết minh đánh bại chúng ta, nhiều nhất cũng không hơn bốn cái cương vực, chúng ta đã cho hai cương vực, chỉ có thể lấy thêm hai cương vực, nếu như kết minh cùng chúng ta tiêu diệt Ngọc Tâm thánh địa, đồng thời đạt được Quế Nghiễm cương vực cùng Nghiễm Dương cương vực, chí ít có thể lấy cầm tới một nửa địa vực Ngọc Tâm thánh địa, cũng tương đương với lấy thêm bốn cương vực.
- So sánh giữa bốn cương vực cùng sáu cương vực, Đại Tần hoàng triều sẽ không thể không châm chước suy tư.
- Hai là Nghiễm Dương cương vực đã tới gần địa vực Ngọc Tâm thánh địa, Đại Tần hoàng triều và Ngọc Tâm thánh địa dễ dấy lên chiến hỏa, lại càng dễ kích thích mâu thuẫn giữa hai phe bọn họ.
- Cứ như vậy, Đại Tần hoàng triều sẽ cột vào trên người Tuyết Mộ Hoàng triều chúng ta, không có khả năng kết minh với Ngọc Tâm thánh địa.
Mọi người nghe được Điền Phong chậm rãi kể ra các loại lợi và hại của Đại Tần hoàng triều, rộng mở trong sáng.
Tể tướng Tô Lâm Tin và các đại thần cũng chậm rãi gật đầu, thưởng thức nhìn Điền Phong một chút , cũng tán thưởng nhìn Tự Thụ một chút, bất kể như thế nào hai vị này đều là đại tài, sẽ trở thành rường cột trong triều.
Nhị hoàng tử Tuyết Thanh Hà nhìn biểu lộ quan viên trong triều, trong lòng thở dài một hơi, ngay cả mình cũng không có cách nào phản bác.
Khi Tuyết Thanh Hà thấy Tự Thụ hơi có vẻ áy náy nhìn mình, trong lòng hiện lên một dòng nước ấm, vội vàng dùng ánh mắt an ủi.
Tự Thụ đã làm rất tốt, chỉ tiếc là mình không có sớm nghĩ đến chủ ý liên minh cùng Đại Tần hoàng triều.
Tuyết Hoàng trông thấy bách quan triều đình cũng không nói gì hơn, khí thế biến đổi, ngữ khí nồng đậm uy nghiêm vang vọng triều đình.
- Tốt, các ngươi đều đã thông qua kế sách Điền Phong đưa ra.
- Thanh Giang!
- Có nhi thần!
Ánh mắt Thái Tử Tuyết Thanh Giang đầy phấn chấn, bước ra một bước cung kính nói.
- Chuyện liên minh Đại Tần hoàng triều để ngươi phụ trách.
- Tuân lệnh, nhi thần tất không phụ phụ hoàng nhờ vả.
Toàn bộ triều đình vang lên âm thanh leng keng có lực của Thái Tử Tuyết Thanh Giang.
- Bệ hạ anh minh!
Bách quan phía dưới liên tục cúi đầu tán dương.
Mà Điền Phong và Tự Thụ cúi đầu liếc nhau, gật đầu nhỏ không thể xem.
Tác dụng quan trọng nhất của cuộc tranh cãi mà bọn họ đang làm cũng là để hình tượng Đại Tần hoàng triều danh chính ngôn thuận trong Quế Nghiễm cương vực cùng Nghiễm Dương cương vực, để bách tính hai đại cương vực tiếp nhận Đại Tần hoàng triều.
Điền Phong và Tự Thụ đối kịch trực tiếp để Quế Nghiễm cương vực danh chính ngôn thuận thuộc về Đại Tần hoàng triều thống trị, cứ như vậy bách tính bên trong Quế Nghiễm cương vực lại càng dễ tiếp nhận Đại Tần hoàng triều, mà lại đưa nhiều thêm một Nghiễm Dương cương vực.
Đại Tần hoàng triều chưởng khống hai đại cương vực, đã đầy đủ đứng vững got chân, lại thêm Tuyết Mộ Hoàng triều cùng Đại Tần hoàng triều kết minh, chỉ cần đối phó một Ngọc Tâm thánh địa.
Đối với Đại Tần hoàng triều mà nói là đồng thời bớt đi một địch nhân, nhiều thêm một minh hữu.
Không cần lại lo lắng hai thế lực lớn giáp công, chí ít tại thời điểm tiêu diệt Ngọc Tâm thánh địa, Tuyết Mộ Hoàng triều không có khả năng động thủ Đại Tần hoàng triều.
Mà một khi Tuyết Mộ Hoàng triều muốn động thủ đối phó Đại Tần hoàng triều, Điền Phong, Tự Thụ hai người bây giờ đã đang tỏa sáng hào quang rực rỡ trên triều đình sẽ không biết sao.........
Bạn cần đăng nhập để bình luận