Điệu Thấp Làm Hoàng Đế

Chương 680: Viêm Thiên Dương Đang Hành Động

Viêm Thiên Dương nghĩ đến Viêm Thiên Tứ mỗi lần đều có thể gặp phải đúng nhân tài, trong lòng không phục.
- Tốt, tại sao ngươi phải giúp ta!
- Giúp ngươi, không, ta chỉ bất quá muốn chơi một trò chơi mà thôi, mà ngươi còn chưa có tư cách được ta trợ giúp, nếu ngươi ba ngày sau không có thông qua khảo nghiệm của ta, ta sẽ một lần nữa tìm một người khác.
Viêm Thiên Dương xiết chặt trong lòng, không biết vì cái gì, hắn luôn cảm giác đây là một đại cơ duyên, nếu như không nắm chắc được, đằng sau nhất định sẽ rất thê thảm.
- Tốt!
Thế mà sau khi Viêm Thiên Dương trả lời, lại thật lâu không có đạt được hồi đáp.
Hẳn là đi!
Viêm Thiên Dương hung hăng thở dài một hơi.
Sau đó song mi nhăn lại, vị vừa rồi kia là ai, võ đạo cao thâm mạt trắc, tuyệt đối là m Dương cảnh Tôn giả, mà lại cực mạnh, nếu không sao những phụng cung Giác Vương phủ đến hiện tại còn chưa phát hiện gian phòng của mình dị thường.
Hai mắt Viêm Thiên Dương lộ ra một đạo tinh quang, nghĩ đến giọng nói chuyện trước đó có chút uy nghiêm, rất hiển nhiên quyền cao chức trọng.
Quyền cao chức trọng, võ đạo cao thâm mạt trắc.
Từng đạo từng đạo bóng người hiện lên trong đầu Viêm Thiên Dương, sau cùng hiện lên một bóng người bá khí uy nghiêm.
Chẳng lẽ là Viêm Hoàng bệ hạ.
Viêm Thiên Dương linh quang nhất thiểm, đột nhiên càng cảm thấy càng đúng.
Gần đây Viêm Thiên Tứ càng ngày càng khoa trương, thậm chí có chút không đem hoàng thất nhìn ở trong mắt, nổi lên xung đột với Thái Tử.
Mà cha mình rất được Viêm Hoàng tín nhiệm, nhưng Viêm Thiên Tứ biểu hiện gần đây lại không nhất định.
Bởi vậy Viêm Hoàng bệ hạ rất có thể vì quan hệ giữa hoàng thất cùng Giác Vương phủ, tăng thêm cha mình đánh bại liên minh đại quân, cố ý bí mật bồi dưỡng ta chèn ép Viêm Thiên Tứ.
Lý Chính đã đi tới Viêm Vực mấy ngày, sau khi hiểu rõ các loại tình huống Đại Viêm Hoàng triều, đặc biệt là Viêm Thiên Tứ trong một năm nay liệu sự như thần, xuân phong đắc ý.
Đã kết luận Viêm Thiên Tứ cũng là một người trọng sinh, nhưng khi Lý Chính quan sát Viêm Thiên Tứ, lại không có cảm giác đến bất kỳ khác thường gì, cũng không có cảm nhận được một cỗ thiên địa cảm giác bài xích.
Cái này để Lý Chính hơi hơi yên tâm lại, dù sao Đại Tần hoàng triều bây giờ làm từng bước là được, không cần Lý Chính làm đại động tác, bởi vậy Lý Chính định ở lại Viêm Vực quan sát trọng sinh giả này là chuyện gì xảy ra?
Vị trí Viêm Vực này rất quan trọng, là ván cầu mình tấn công Lăng Thiên vực, không chỉ có muốn bắt lại Viêm Vực, còn muốn cho Viêm Vực người tán đồng Đại Tần hoàng triều, điểm này cần thay đổi một cách vô tri vô giác, càng cần một số người ở Viêm Vực trợ giúp.
Bởi vậy Lý Chính dự định đỡ dậy một thế lực đối kháng Viêm Thiên Tứ, đến lúc đó có thể dựa vào thế lực này tiến hành tuyên truyền hình tượng chính diện của Đại Tần hoàng triều cho toàn bộ Viêm Vực.
Mà Viêm Thiên Dương vừa hay lọt vào mắt Lý Chính, mà thân phận của hắn vô cùng có ý tứ.
Lý Chính cố ý bại lộ một tia khí thế của mình để Viêm Thiên Dương cho rằng mình khả năng là Viêm Hoàng.
Lấy cái thân phận này rất không tệ. Một, khó có thể bại lộ, Viêm Thiên Dương luôn không khả năng đặc biệt đến hỏi Viêm Hoàng.
Hai, khi mình lưu mấy nhân kiệt cho Viêm Thiên Dương, vấn đề thân phận những nhân kiệt này, Viêm Thiên Dương thì sẽ tự mình bổ não.
Ba ngày sau, phía trên một tửu lâu phụ cận Viêm Đô cổng thành, Viêm Thiên Dương đặc biệt ngồi trên một lô ghế có thể thấy rõ ràng người lui tới dưới cổng thành.
Mà trong gian phòng, ánh mắt Viêm Thiên Dương một mực chăm chú nhìn chằm chằm cổng thành liên tục nhốn nháo, nhìn xem có người nào có khí chất gì đặc biệt.
Tuy Viêm Hoàng bệ hạ không có nói là ai, nhưng nếu Viêm Hoàng bệ hạ đề cử nhân tài, làm sao có thể bình thường!
Mà hai vị tùy tùng bên cạnh Viêm Thiên Dương buồn bực nhìn thế tử của mình, từ buổi sáng nhìn chằm chằm cho tới bây giờ, cũng không biết nhìn chằm chằm thứ gì, chén rượu trong tay từ buổi sáng cũng nắm cho tới bây giờ, bọn họ lần đầu tiên trông thấy thế tử nghiêm túc như vậy, coi như trước kia vương gia khải hoàn trở về cũng không có dạng này.
Viêm Thiên Dương một mực nhìn cổng thành người đến người đi, dòng người, xe cộ, ngoại trừ mấy thế gia con cháu phách lối, thương gia đội xe, phổ thông bình dân ra, cơ hồ không có một người đặc biệt xuất hiện.
Có chút người lén lén lút lút thì có, nhưng làm sao có thể là đại tài bệ hạ đề cử.
Viêm Thiên Dương nắm chặt mỹ tửu trong tay, hắn nhất định muốn bắt lấy cơ hội này, vị trí thế tử đối với hắn quá quan trọng, từ khi sinh ra cho đến bây giờ mình vẫn luôn là thế tử Giác Vương phủ, bị người khác ngưỡng mộ kính sợ, một khi mình không có thân phận thế tử, một số “Bằng hữu” trước kia sẽ chế giễu mỉa mai, Viêm Thiên Dương không nhịn được lạnh run.
Nhưng đúng vào lúc này, bên cạnh cổng thành người đến người đi rộng lớn, xuất hiện một vị trung niên nam tử khí chất văn nhân, ánh mắt thâm thúy, mang theo nụ cười tự tin xem chừng tìm hiểu cảnh tượng Viêm Đô bốn phía.
Viêm Thiên Dương đột nhiên một kích động.
Là hắn!
Là hắn!
Cũng là hắn!
- Nhanh nhanh nhanh, các ngươi mời vị văn nhân kia lên đây, nhớ kỹ nhất định phải khách khách khí khí mời người lên!
Viêm Thiên Dương kích động chỉ vị kia văn nhân nói.
Hai vị tùy tùng bên cạnh trông thấy Viêm Thiên Dương chỉ người kia, không để ý trong lòng có nghi vấn gì, lập tức lao xuống đi chuẩn bị mời hắn lên.
Viêm Thiên Dương nhìn hai vị tùy tùng đi tới bên cạnh trung niên văn nhân, cung kính kính nói vài câu, đối mặt ánh mắt vị văn nhân kia nhìn qua, Viêm Thiên Dương thân thiết cười một tiếng.
Văn nhân khẽ giật mình, nghi hoặc nhìn Viêm Thiên Dương, sau cùng được hai vị tùy tùng cung kính thỉnh cầu, chậm rãi đi lên tửu lâu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận