Điệu Thấp Làm Hoàng Đế

Chương 642: Một Năm Sau (1)

Đảo Điền Cúc Đao bị bá ý một mực tỏa định hoảng sợ nhìn Hạng Vũ, nhìn Hạng Vũ xông tới, một cỗ cảm giác nguy cơ cực hạn theo dâng lên từ sâu trong trong lòng, mặt mũi tràn đầy hoảng sợ, vội vàng lên đao nghênh đón.
Thiên địa ngang dọc, quyền đắp khắp nơi.
Hắn tản ra khí tức m Dương cảnh đỉnh phong khủng bố ở trước mắt bao người, một quyền trực tiếp đánh nổ đệ tam cường giả Đại Nhật Hoàng triều.
Hư không chấn nứt, gió cuốn mây tan.
Phía trên vô tận hư không Ngự Ương thành, phong bạo nương theo máu tươi Đảo Điền Cúc Đao vẩy xuống bốn phía.
Trăm vạn đại quân Đại Nhật Hoàng triều bên trên bình nguyên lộ ra nhe răng cười vọt mạnh mà đến nhìn tràng diện rung động như thế, nhất thời cùng nhau dừng lại tốc độ.
Mà lúc Hạng Vũ đi ra liền đã để Võ Tàng Cung Hòa cảm giác không thích hợp hướng ngừng lại giữa không trung, mặt mũi tràn đầy ngạc nhiên nhìn Hạng Vũ!
Đệ tam cường giả Đại Nhật Hoàng triều, Đảo Điền Cúc Đao cứ thế mà chết.
- Tần Vương phủ. Bá Vương Hạng Vũ.
Giờ phút này nhìn Hạng Vũ vô cùng vĩ ngạn bá đạo đến cực hạn ở giữa thiên địa, Dã Mộc Điền Phu cắn răng hoảng sợ nói, Hạng Vũ ban đầu nên xuất hiện tại Yến Châu vậy mà xuất hiện tại đây?
Cái kia biểu thị kế hoạch đã bại lộ.
Dã Mộc Điền Phu đột nhiên lắc đầu, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm Hạng Vũ, bất kể như thế nào, hiện tại tên đã lên dây không thể không bắn.
- Võ Tàng, chúng ta cùng tiến lên đi giết Hạng Vũ, Ti m ngươi chỉ huy đại quân tiếp tục tiến lên.
- Đánh hạ Ngự Ương thành.
Theo Dã Mộc Điền bạo phát khí thế Phu m Dương cảnh hậu kỳ, bên người có xuất hiện hai vị vị m Dương cảnh Tôn giả, cùng nhau đứng ở không trung cùng Võ Tàng Cung Hòa cùng một chỗ phóng tới Hạng Vũ.
Hạng Vũ nhìn bốn người xông tới lộ ra một nụ cười hưng phấn, phóng tới không trung chờ đợi bọn hắn.
Mà đại quân phía dưới chấn động, cực tốc vọt tới, chuẩn bị tấn công Ngự Ương thành.
Hai thành khác cũng bạo phát.
Theo trăm vạn đại quân Đại Nhật Hoàng triều công thành, Từ Thế Tích và đại quân cũng không tiếp tục ẩn giấu, liên tục bắt đầu phản kích.
Mũi tên sắc bén ùn ùn kéo đến.
Trong thành, cự thạch không ngừng bắn ra ngoài thành, liên tục nổ tung địch quân lúc đầu dùng cự thuẫn ngăn cản mũi tên.
Quân đội Đại Nhật Hoàng triều còn không có vọt tới bên cạnh thành đã thương vong cả vạn.
Mà lên trên không, Hạng Vũ tay cầm Bá Vương Kích trực tiếp nghiền ép bốn người, chỉ có Võ Tàng Cung Hòa mới có thể miễn cưỡng tiếp được mấy chiêu.
Còn lại Dã Mộc Điền Phu ba người đối mặt Hạng Vũ tu vi so với bọn hắn còn thấp hơn quả thực là bị đè lên đánh, căn bản không dám chính diện giao chiến cùng Hạng Vũ.
Mà dưới đủ loại bẫy rập do Từ Thế Tích bố trí, thời điểm địch quân vọt tới Ngự Ương thành cổng thành liền đã tổn thất mấy chục vạn.
Ngay tại thời điểm địch quân công thành, Từ Thế Tích không ngừng chỉ huy thủ thành chém giết địch quân, mà toàn bộ Ngự Ương thành đều bị từ quân trận Từ Thế Tích bao phủ, chiến lực tất cả tướng sĩ bằng thêm ba phần, từng người anh dũng vô vị, anh dũng giết địch!
Thê lương gào thét, điên cuồng giết hại, chiến tranh nóng rực, làm binh sĩ hai quân càng thêm phẫn nộ, chiến tranh càng ngày kịch liệt.
Nhìn chiến sĩ phe mình không ngừng ngã xuống, mặt Sơn Bản Ti m âm trầm giống như muốn chảy nước.
Mà sau khi lại tổn thất mấy chục vạn chiến sĩ, Sơn Bản Ti m không thể không hạ đạt mệnh lệnh rút lui.
Nhìn địch quân rút lui, Từ Thế Tích lộ ra cười lạnh.
Đúng lúc này hai bên Ngự Ương thành, Hoa Hùng, Trình Giảo Kim phân biệt suất lĩnh mười vạn kỵ quân ở hai bên không ngừng bắn tên quấy rối ngăn chặn địch quân rút lui, Từ Thế Tích mở ra cổng thành suất lĩnh ba mươi vạn đại quân xông ra ngoài, Sơn Bản Ti m nhìn Từ Thế Tích vậy mà ra khỏi cửa thành, trong lòng đại hỉ lập tức suất lĩnh đại quân một lần nữa xông về.
Thế mà tuy số lượng quân đội Đại Nhật Hoàng triều nhiều hơn nhưng Hoa Hùng cùng Trình Giảo Kim hai cánh quấy rối, không ngừng ngăn chặn các quân đội kết hợp, theo Từ Thế Tích không ngừng bài binh bố trận, quân trận không ngừng biến hóa, không ngừng tiêu hao quân đội Đại Nhật Hoàng triều.
Chiến trường hai thành còn lại cũng giống nhau, được thống soái kiệt xuất chỉ huy, thắng bại đã định.
Các m Dương cảnh đại chiến, Đại Nhật Hoàng triều cũng đều bị đè lên đánh.
Nhanh nhất vẫn là Hạng Vũ, theo Hạng Vũ một kích đánh bạo đầu Võ Tàng Cung Hòa, đại chiến liền đã kết thúc.
Một đường truy sát Dã Mộc Điền Phu mây người.
Mà giờ khắc này Lý Chính chính đang đuổi giết Thiên Hoàng Từ Minh Trì.
Khi Lý Chính nhìn thấy Hạng Vũ đại chiến, trực tiếp xẹt qua chiến trường, đi lên phía sau tìm kiếm Thiên Hoàng, Thiên Hoàng khẳng định núp ở phía sau quan sát.
Quả nhiên trong hư không tại biên cảnh Ương Châu, Thiên Hoàng lạnh lùng âm hiểm nhìn ba thành giao chiến.
Hiển nhiên hắn hiểu được đây hết thảy đều là kế sách của Thần Hoàng cùng Lý Chính, cố ý câu dẫn bọn họ mắc lừa.
Lý Chính phát hiện hắn, đồng thời hắn cũng phát hiện Lý Chính.
Lúc ấy Thiên Hoàng Từ Minh Trì còn mang đầy cừu hận giết tới Lý Chính, mà sau khi giao thủ cùng Lý Chính, đột nhiên đào tẩu.
Mặt mũi Thiên Hoàng tràn đầy hoảng sợ nhìn Lý Chính đang đuổi theo mình, lúc đầu hắn cứ nghĩ Lý Chính có thể giao thủ cùng Thần Hoàng, hơn phân nửa là khoác lác, nhưng sau khi giao thủ cùng Lý Chính, phát hiện là thật.
Bởi vì m Dương cảnh đỉnh phong hắn bị Lý Chính tung một quyền đánh thành trọng thương.
Thiên Hoàng cũng không tiếp tục quản tình huống đại quân phía dưới, đối mặt Lý Chính tỏ ra sát ý, điên cuồng trốn về Đại Nhật Hoàng triều.
Mà Lý Chính nhìn Thiên hoàng muốn chạy trốn về Đại Nhật Hoàng triều, ánh mắt lộ ra một đạo tinh quang.
Hắn muốn chém giết Thiên Hoàng tại trên biên cảnh Đại Nhật Hoàng triều.
Lấy máu Thiên Hoàng Từ Minh Trì để người Đại Nhật Hoàng triều cảm nhận được hoảng sợ.
...
Một năm sau!
Bạn cần đăng nhập để bình luận