Điệu Thấp Làm Hoàng Đế

Chương 771: Đoàn Gia

Mà con em trẻ tuổi phía dưới vẫn còn trong cơn chấn động vì lời nói trước đó của Đoàn Phổ, có ánh mắt mang theo kính nể, có trong mắt mang theo phức tạp, càng có mang theo oán trách.
Đúng lúc này một khí tức kinh khủng bao phủ toàn bộ Đoàn gia, thời không gần như ngưng trệ, lão tổ Thánh Võ cảnh Đoàn gia phát ra âm thanh uy nghiêm:
- Được rồi, chớ ồn ào.
- Mỗi người trở về đi, Đoàn Dục, Đoàn Phổ các ngươi đến từ đường một chuyến.
Sắc mặt mọi người biến đổi, đặc biệt là Đoàn Thuần, sắc mặt trắng bệch, rất sợ lão tổ biết hắn âm thầm liên hệ cùng Đàm Thế Hoa.
Đoàn Phổ nghi hoặc nhìn Đoàn Dục, tựa hồ đang hỏi lão tổ đang trách cứ hắn hay là cổ vũ?
Đoàn Dục ở trước mặt chúng tộc nhân vẫn tồn tại uy nghiêm, quay sang nói với tộc nhân ngốc nghếch đứng bất động:
- Được rồi, tất cả giải tán, sự kiện này ta sẽ cho mọi người một cái công đạo.
Sau đó dẫn Đoàn Phổ tiến về từ đường.
Mà mọi người thấy Đoàn Dục, Đoàn Phổ hai người rời đi cũng liên tục rời đi.
Giờ phút này Đoàn gia lão tổ đang đợi trong từ đường, trong mắt lóe lên một tia không hiểu?
Vì sao Đoàn Phổ có thể đột phá Niết Bàn cảnh?
Đoàn gia lão tổ cũng sớm đã dò xét qua tình huống tu luyện trong cơ thể Đoàn Phổ, nhưng không có phát hiện một chút dị thường, chỉ có thể nghĩ rằng Đoàn Phổ không may, cả một đời chỉ có thể đợi ở Tông Sư cảnh.
Nhưng bây giờ không nghĩ tới Đoàn Phổ vậy mà đột phá Niết Bàn cảnh, Đoàn gia lão tổ tràn ngập hiếu kỳ, mang theo một tia hy vọng.
Là cơ duyên, hay là trùng hợp?
Nếu như là cơ duyên, ngay cả cường giả Thánh Võ cảnh như mình cũng không có cách nào giải quyết vấn đề tu luyện của Đoàn Phổ, cơ duyên kia sẽ lớn bao nhiêu?
Từ đường Đoàn gia rất lớn, chỗ sâu trong Đoàn gia, Đoàn Dục dẫn Đoàn Phổ xuyên qua không ít hành lang, tộc nhân Đoàn gia nhìn thấy hai người bọn họ liên tục ngừng bước, cúi đầu cung kính chào.
Ánh mắt tò mò nhìn Đoàn Phổ theo ở phía sau, trước đó âm thanh Đoàn Phổ đã truyền khắp toàn cả gia tộc.
- Ba mươi năm Hà Đông, ba mươi năm Hà Tây, đừng khinh thiếu niên nghèo.
Lời này còn vẫn như cũ vang lên bên tai bọn họ, trong lòng nhiệt huyết sôi trào.
Lần đầu tiên để bọn hắn lau mắt mà nhìn Đoàn Phổ.
Trong từ đường rất vắng vẻ, đi vào chỗ sâu từ đường, Đoàn gia lão tổ đang khép hờ hai con mắt, ngồi ngay ngắn ở phía trên bồ đoàn, nhìn thấy Đoàn Dục cùng Đoàn Phổ tiến đến, miệng khẽ nhúc nhích.
- Các ngươi đã tới?
- Bái kiến lão tổ!
Đoàn Dục cùng Đoàn Phổ hai người cung kính chào.
Bỗng nhiên Đoàn gia lão tổ mở ra hai mắt sáng ngời, ánh mắt sáng ngời nhìn thẳng Đoàn Phổ, muốn nhìn thấu Đoàn Phổ.
Đoàn Phổ nhất thời cảm thấy áp lực trầm trọng, toàn bộ thể xác tinh thần bị nhìn xuyên.
- Phệ Diễm Ma Thể.
Đoàn gia lão tổ nhìn thấy nhục thể Đoàn Phổ trở nên cường đại, ngũ tạng trong cơ thể có một cỗ khí diễm không ngừng ngưng luyện nhục thể, chân nguyên của hắn, điều này hiển nhiên là trạng thái Phệ Diễm Ma Thể vừa thức tỉnh.
Trách không được, trách không được!
Đoàn gia lão tổ khẽ vuốt râu bạc trắng, ánh mắt hiền lành nhìn Đoàn Phổ.
Đây chính là Phệ Diễm Ma Thể cường đại, lực công kích bạo liệt, xích diễm phần thiên, chiến lực vô song, mà có thể không ngừng thôn phệ thiên địa dị hỏa, một khi trưởng thành, ít nhất là Thánh Vương cảnh, mà lại là chiến lực vô địch Thánh Vương.
Đây chính là hi vọng Đoàn gia bọn họ quật khởi.
Phải biết hắn tuy đã là Thánh Võ đỉnh phong, nhưng muốn đột phá Thánh Vương cảnh xa xa khó vời.
- Tốt, tốt, tốt!
Ha ha!
Đoàn gia lão tổ đột nhiên thoải mái cười to.
- Đoàn Phổ ngươi qua đây.
Đoàn Phổ biết đây là lão tổ nhìn ra thể chất của hắn, tuy hắn có thể ẩn tàng thể chất của mình, nhưng vì sao ẩn tàng thể chất, để cho lão tổ coi trọng mình, đạt được nhiều tư nguyên hơn không tốt sao.
- Tuân lệnh, lão tổ!
Đoàn Phổ cười đi đến bên người Đoàn gia lão tổ.
Đoàn gia lão tổ nhìn thấy Đoàn Phổ biểu lộ, ý cười sâu hơn:
- Ngươi cũng đã biết ngươi thức tỉnh chính là thể chất gì?
Ánh mắt Đoàn Phổ sáng lên, nhưng lắc đầu nói:
- Lão tổ ta không biết, chỉ bất quá ba ngày trước ta đột nhiên cảm nhận được trong cơ thể có một cổ lực lượng cường đại tưới tiêu toàn thân, thể xác tinh thần một mực có một cỗ hỏa diễm đang thiêu đốt, mỗi khắc đều có thể cảm thụ thực lực đang từng chút từng chút tiến bộ.
- Ngươi thức tỉnh chính là Phệ Diễm Ma Thể, Đoàn gia chúng ta sắp xuất hiện một vị tuyệt thế thiên kiêu.
Ha ha!
Đoàn gia lão tổ cưng chiều vỗ vỗ Đoàn Phổ, hiền lành mà hỏi:
- Ngươi lúc đó là làm sao thức tỉnh?
“Phổ nhi đã thức tỉnh Phệ Diễm Ma Thể, thể chất cường đại như vậy!”
Mà Đoàn Dục phía sau Đoàn Phổ mở to hai mắt, nhìn bóng lưng Đoàn Phổ, lộ ra vẻ vui mừng.
Đoàn Phổ cười gãi gãi đầu mình, có chút tức giận cùng nổi giận nói:
- Lão tổ, ba ngày trước, Đàm Mạn Lạc không phải trên đường phố nhục nhã ta trước mặt mọi người sao, lúc ấy ta hết sức tức giận, trong lòng có một cơn lửa giận thiêu đốt, ta một mực chạy đến giang hà ngoài thành, ta cảm thấy có gì không thích hợp, toàn thân đều đang thiêu đốt, sau đó trực tiếp nhảy vào giang hà, đầu đều hôn mê, vốn cho rằng ta phải chết, không nghĩ tới chờ ta tỉnh lại, đã vọt tới bờ sông, thế mà lại đột phá Niết Bàn cảnh, thân thể đã thức tỉnh thể chất cường đại.
Đoàn gia lão tổ nghe được lời Đoàn Phổ nói đến chuyện Đàm Mạn Lạc làm nhục hắn trên đường cái, trong mắt sinh ra lửa giận.
- Xem ra có người cảm giác Đoàn gia chúng ta càng ngày càng dễ khi dễ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận