Điệu Thấp Làm Hoàng Đế

Chương 397: Quyết định (1)

Có trung niên mập mạp tai to mặt lớn, thân thể mập mạp giống như phật Di Lặc.
Có xấu xí, thân thể nhỏ gầy mặc áo đen co lại tại chỗ ngồi phía trên, dường như muốn trốn ở trong bóng râm.
Cũng có tráng hán dáng người khôi ngô, mắt to như chuông đồng.
Đặng Địa Sát phía trên bên phải nhìn nhóm đà chủ phía dưới bắt đầu có chút tranh luận, chủy thủ trong tay không ngừng du động giữa ngón tay, trong mắt lóe ra vẻ tàn nhẫn, miệng hơi hơi kéo một cái, lộ ra sự khủng bố.
Mà Đặng Thiên Kinh yên ổn ngồi ở vị trí trước nhắm mắt dưỡng thần, mặt mũi bình tĩnh không nhìn ra hắn đến cùng đang suy nghĩ gì.
Chỉ thấy thời gian trôi qua, đại sảnh lúc đầu ồn ào dần dần yên tĩnh trở lại, nguyên một đám đà chủ phía dưới ngậm miệng, đoan chính ngồi đấy, ánh mắt liên tục nhìn về phía Đặng Thiên Kinh cùng Đặng Địa Sát hai vị bang chủ.
Lúc này Đặng Thiên Kinh nhìn đại sảnh an tĩnh, chậm rãi mở mắt, nhòn tay nhẹ nhàng mân mê nhẫn ngọc.
- Các ngươi hiện tại có phải cảm giác cho chúng ta đã chiếm lĩnh Ứng Ương phủ hay không?
Đặng Thiên Kinh hơi híp mắt liếc nhìn các đà chủ phía dưới, sắc mặt vẫn bình thản như nước.
Mà Đặng Địa Sát bên cạnh cũng lập tức lộ ra nụ cười lạnh lùng.
Đám đà chủ phía dưới trông thấy Đặng Thiên Kinh lộ ra bộ dáng này, thân thể liên tục co rụt lại, bọn họ biết hiện tại bang chủ đang tức giận, nếu như mình hiện tại còn không biết tốt xấu, quả thật là muốn chết.
Từng người cúi đầu không nói, lộ ra biểu lộ tự mình biết sai.
Đặng Thiên Kinh nhìn các đà chủ phía dưới biểu lộ, lắc đầu cười lạnh nói:
- Chẳng lẽ không đúng, chúng ta tấn công Bá Liệt bang không phải là muốn cướp đoạt Ứng Ương phủ à?
- Các ngươi hiện tại nhất định đang nghĩ, hiện tại bang chủ Bá Liệt bang đã chết, Bá Liệt bang tán loạn, căn bản không có thực lực đang ngăn cản chúng ta tấn công, lấy Ứng Ương phủ dễ như trở bàn tay!
- Cho nên hiện tại các ngươi nguyên một đám bắt đầu kiêu ngạo phóng túng, nhập một tòa thành lập tức chỉ huy bang chúng đi đốt giết cướp đoạt, cướp đoạt các loại kim ngân tài bảo, dù các gia tộc lúc đầu dựa vào Kinh Sát bang chúng ta, các ngươi nhìn thấy gia tộc kia có trọng bảo cũng trực tiếp giết hắn.
- Các ngươi muốn cho danh tiếng Kinh Sát bang chúng ta thối lên sao?
Mấy tên đà chủ phía dưới có làm như vậy thì co đầu rút cổ, mà không có làm những chuyện này thì nguyên một đám ngồi thẳng thân.
- Ngu xuẩn!
Lúc này Đặng Địa Sát cười lạnh nhìn các đà chủ có chút khẩn trương phía dưới.
Mà năm vị đường chủ một mực duy trì trạng thái vừa rồi.
Bọn họ biết những chuyện mà đám đà chủ làm căn bản cũng không tính toán là chuyện lớn, trước kia cũng không phải chưa từng làm, nguyên nhân bang chủ nổi giận thật ra cũng là vị Trương Giác chém giết bang chủ Bá Liệt bang kia, đặc biệt là hắn hiện tại kiến lập một cái Hoàng Cân giáo.
Quả nhiên Đặng Thiên Kinh lạnh mặt tiếp tục nói:
- Các ngươi đám phế vật này, hiện tại lai lịch Trương Giác còn không có tra rõ ràng, coi như Trương Giác kia thành lập Hoàng Cân giáo vừa mới bắt đầu, không chịu nổi một kích, nhưng Trương Giác là cường giả Tạo Hóa cảnh, vậy đại biểu cho biến số, dựa vào danh tiếng Trương Giác chém giết bang chủ Bá Liệt bang cường giả Tạo Hóa cảnh, các ngươi đẩy các thế lực muốn dựa vào của chúng đến Hoàng Cân giáo hả?
Một số đà chủ phía dưới nhìn bang chủ nổi giận, nơm nớp lo sợ.
Mà Đặng Địa Sát thấy Đặng Thiên Kinh để ý Trương Giác, không khỏi nhíu mày nói:
- Đại ca, dù Trương Giác kia là Tạo Hóa cảnh, cũng không cần coi trọng hắn như vậy, hắn không phải nhặt được cái tiện nghi, bắt lấy Bá Liệt Dương bị chúng ta đánh trọng thương, mới chém giết hắn sao?
Một số người trông thấy phó bang chủ nói ra suy nghĩ của bọn họ, không khỏi gật gật đầu.
Hoàng Cân giáo hiện tại chỉ bất quá co đầu rút cổ tại Ứng Ương thành mà thôi, mà lại theo bọn họ hiểu rõ, đại đa số người trong Hoàng Cân đều là phổ thông bình dân, ngoại trừ giáo chủ là Tạo Hóa cảnh siêu cấp cường giả ra, căn bản không chịu nổi một kích.
Bọn họ hiện tại muốn làm không phải là mau chóng chiếm lĩnh Ứng Ương phủ mở rộng địa bàn, phát triển thực lực à.
Kinh Sát bang bọn họ hiện tại đã chiếm lĩnh bốn quận Ứng Ương phủ, thế lực đã tới gần Ứng Ương quận, chuẩn bị chiếm lĩnh cả Ứng Ương quận.
Đặng Thiên Kinh nhìn Đặng Địa Sát xem thường Hoàng Cân giáo, tức giận không thôi.
Đặng Địa Sát nhìn Đặng Thiên Kinh có biểu lộ tức giận, khinh thường nói:
- Đại ca, hiện tại chúng ta đã điều tra rõ ràng Hoàng Cân giáo, đều là Trương Giác kia chỉ huy phổ thông bình dân tạo thành, ngoại trừ Trương Giác là Tạo Hóa cảnh sơ kỳ ngoại lai ra, Hoàng Cân giáo một Tông Sư cảnh cũng không có, chỉ là mấy vạn người, còn không có nhiều bằng một đường khẩu Kinh Sát bang chúng ta, chỉ cần chúng ta xử lý Trương Giác, Hoàng Cân giáo tự sụp đổ, vì sao cần để hắn ở trong lòng.
Một số người phía dưới nghe được Đặng Địa Sát phân tích không khỏi tán đồng gật đầu.
Kinh Sát bang chúng ta ngay cả Bá Liệt bang đều đánh bại, còn sợ một Hoàng Cân giáo vừa mới tạo dựng lên.
Đặng Thiên Kinh đương nhiên biết Đặng Địa Sát nói không sai, hắn không phải sợ Trương Giác và Hoàng Cân giáo, hắn chỉ sợ lai lịch Trương Giác, vì sao Trương Giác lại thành lập một Hoàng Cân giáo trong lúc mấu chốt này.
Đặng Thiên Kinh thở dài nói với Đặng Địa Sát:
- Nhị đệ, hai người chúng ta liên thủ mới đánh bại, làm Bá Liệt Dương bị thương nặng, nhưng vẫn để hắn trốn thoát, mà Trương Giác vậy mà có thể lấy tu vi Tạo Hóa cảnh sơ kỳ chém giết Tạo Hóa cảnh trung kỳ Bá Liệt Dương, tuy Bá Liệt Dương bị trọng thương, ngươi cảm thấy hiện tại Tạo Hóa cảnh sơ kỳ ngươi có thể chém giết hắn?!
Bạn cần đăng nhập để bình luận