Điệu Thấp Làm Hoàng Đế

Chương 363: Phong Tra Thư Vân Các (2)

Lý Vọng nhìn lâu thuyền Thư Vân các to lớn, có tất cả sáu tầng, mà này bên ngoài boong tàu sáu tầng lầu đều có đủ loại khách nhân đang vui đùa cùng tiểu thư, bên ngoài ba tầng lầu phía trên có tài tử ra vẻ thanh cao đang ngâm thơ tác đối, từng tên ôn tồn lễ độ, các tiểu thư Thư Vân các ngồi bên cạnh đang khảy đàn thổi tiêu.
Mà lầu mấy phía dưới có mấy nam tử tai to mặt lớn đưa hai tay mỗi người ôm hai vị nữ tử kiều nộn bạo lộ ra bờ eo thon phát ra âm thanh dâm đãng, bên cạnh cơ hồ đều là người đang chơi đùa đùa giỡn cùng Thư Vân các tiểu thư.
Mà người trong tầng lầu phi thường náo nhiệt, vô cùng huyên náo.
Hiển nhiên đây chính là tại động tiêu tiền nổi danh Ngọc Kinh thành, đây là ban ngày, nếu như buổi tối, cảnh tượng càng hơn gấp mười lần.
Lý Vọng nhìn Thư Vân các tràng cảnh náo nhiệt phía trên, trên gương mặt tuấn lãng lộ ra nụ cười lạnh lùng, lập tức vung tay lên:
- Vây quanh Thư Vân các cho ta, đều bắt lại tất cả người trong Thư Vân các.
- Tuân lệnh!
Một vị thống lĩnh sớm sinh lòng bội phục Lý Vọng dẫn theo quan binh thuộc hạ không chậm trễ chút nào rút cương đao ra khỏi vỏ, lập tức phong bế miệng sông, cấp tốc xông vào bên trong Thư Vân các.
Mà nhóm người bên cạnh trông thấy quan binh vậy mà động thủ với Thư Vân các, nhất thời từng người mở to hai mắt, mười phần chấn kinh.
Đặc biệt là một số người biết bối cảnh Thư Vân các, càng nhìn chằm chằm vào Lý Vọng.
- Cái này, Kinh Triệu Duẫn đại nhân thật to gan.
Lập tức lộ ra vẻ hưng phấn, có trò hay để nhìn rồi.
Không bao lâu sau, phía trên bờ sông thật dài đầy ắp bách tính.
Có chút là theo chân Lý Vọng đến đây, còn có chút trước đó đã ở ngay đây.
Lúc này, mấy trăm vị quan binh trực tiếp xông lên boong tàu, mà một số hộ vệ Thư Vân các nhìn thấy tình huống như thế đang muốn giận dữ mắng mỏ thì bị một tên thống lĩnh cầm đầu đạp tới.
- Phụng lệnh Kinh Triệu Duẫn đại nhân bắt người Thư Vân các, phàm là người dám chống lại, giết!
Những hộ vệ này trông thấy thống lĩnh đang nhìn mình tràn ngập sát ý, nguyên một đám bị hù đến hoang mang lo sợ, không biết làm thế nào mới tốt.
Dù sao bọn họ cho tới bây giờ cũng không có gặp phải tình huống như vậy, mà hộ vệ quan trọng bên người tú bà đều đang đi cùng tú bà hủy đi một số chứng cứ quan trọng.
Vị thống lĩnh này lạnh lùng nhìn bọn họ một chút sau đó ra lệnh:
- Trói bọn hắn lại, bắt lại những người khác cho ta!
Người bên trong Thư Vân các nhất thời hỗn loạn, tiếng khách nhân mắng chửi, tiếng tiểu thư Thư Vân các thét chói tai, tiếng bọn quan binh quát mắng, để Thư Vân các cảnh tượng mỹ hảo lúc đầu trong nháy mắt hỗn loạn.
- Các ngươi làm cái gì, người nha môn các ngươi vậy mà dám làm càn ở chỗ này.
- Thả ta ra, ngươi biết gia phụ ta là ai không?
- Quan binh các ngươi bắt ta làm gì?
Mấy trăm quan binh vọt thẳng tiến vào bên trong lâu thuyền bắt người đang ở trong Thư Vân các.
Có vài nam nữ đang ở trong phòng làm chính sự bị quan binh tung chân đạp mở cửa phòng, trong lúc nhất thời giống như gà bay chó chạy.
Mà Lý Vọng một mặt ý lạnh chậm rãi đi lên boong tàu.
Đúng lúc này, Lâm Tiêu cùng Chu Lễ Mộ xuất hiện tại tầng lầu thứ sáu, mặt mũi hai người tràn đầy tức giận, Chu Lễ Mộ trực tiếp hét lớn một tiếng:
- Dừng tay!
m ba trong nháy mắt truyền khắp trong ngoài Thư Vân các, tất cả mọi người theo bản năng đình chỉ động tác trong tay.
Lâm Tiêu cùng Chu Lễ Mộ nhảy xuống đến boong tàu, đi vào trước mặt Lý Vọng.
Chỉ thấy mặt mũi Lâm Tiêu tràn đầy hàn khí nhìn Lý Vọng lạnh lùng nói:
- Lý đại nhân, không biết ngươi vì sao muốn tiến hành niêm phong Thư Vân các, ngươi cũng đã biết cái này sẽ sinh ra ảnh hưởng bao lớn với vị trí của ngươi.
- Ảnh hưởng? A, có bất cứ chuyện gì, bản quan sẽ gánh chịu.
Lý Vọng nhìn Lâm Tiêu đang mặt mũi tràn đầy tức giận cười lạnh nói.
Mà Chu Lễ Mộ thì nói:
- Như vậy xin hỏi Lý đại nhân, dựa vào cái gì niêm phong Thư Vân các, cũng không thể vô duyên vô cớ thì niêm phong chứ, chẳng lẽ Lý đại nhân có thể tùy ý tra phong một thanh lâu phổ phổ thông thông.
Mà một số khách nhân bị tóm ở bên cạnh, đặc biệt là một số người có chút thân phận hiển nhiên cũng nhận ra Lâm Tiêu cùng Chu Lễ Mộ, nhìn thấy tình huống như thế nhất thời lục tục giận dữ nói:
- Không sai, chẳng lẽ thì bởi vì ngươi là Kinh Triệu Duẫn thì có thể bắt loạn người sao?
- Chúng ta vốn sống phóng túng ở chỗ này thật vui vẻ, lại không có phạm chuyện gì, dựa vào cái gì bắt chúng ta.
- Đúng đó, dựa vào cái gì, vương pháp nào quy định không thể đi dạo thanh lâu.
- Không sai.
Lý Vọng nhìn khách nhân bên cạnh đang kêu gào, lạnh lùng nói:
- Gấp cái gì, bản quan phá án đều có chứng cớ, dẫn Mai Vũ tới đây.
Sau đó Mai Vũ được hai vị quan binh bảo vệ đi tới.
Lâm Tiêu cùng Chu Lễ Mộ tràn ngập hàn ý liếc nhìn Mai Vũ.
- Mai Vũ tiểu thư kiện Thư Vân các phạm vào tôi buôn bán thiếu nữ, hại người khác cửa nát nhà tan, hiện tại bản quan đến chỗ này chính là niêm phong Thư Vân các, điều tra rõ ràng.
Lý Vọng cao giọng hô nói cho người Thư Vân các nghe, cũng là cho quần chúng bên ngoài vây xem nghe.
Xoạt!
Bách tính xung quanh không biết nguyên do sự cố bắt đầu xôn xao, mà tất cả mọi người phía trên Thư Vân các mở to hai mắt.
- Mà các ngươi!
Lý Vọng lạnh lùng nhìn khách nhân Thư Vân các nói:
- Yên tâm, chỉ cần chờ chúng ta bắt hết người chủ sự và nhân viên có quan hệ với Thư Vân các xong, chỉ cần chứng minh các ngươi và Thư Vân các không có liên quan, đến lúc đó bản quan tự sẽ thả các ngươi rời đi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận