Điệu Thấp Làm Hoàng Đế

Chương 809: Ngọc Thu Huy

Tĩnh!
Trong lúc nhất thời toàn bộ đại sảnh lâm vào trong trầm tĩnh, Tôn Vũ, Phòng Huyền Linh lộ vẻ mặt không biểu tình, ánh mắt Trịnh Phát và Hàn Diệp thăm thẳm.
Ngọc Thu Huy lúc đầu vẻ mặt vui cười cứng đờ......
Trưởng lão Thánh Võ cảnh Ngọc Tâm thánh địa nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, trong lòng ngưng tụ, hắn họ Tạ.
Tạ trưởng lão lần này đến bảo hộ Ngọc Thu Huy cùng đệ tử tinh anh an toàn, mà chủ trì liên minh thì là Ngọc Thu Huy.
Ngọc Thu Huy cau mày nhìn Tôn Vũ trầm giọng nói:
- Thế nào, Tôn thái úy, chẳng lẽ Đại Tần hoàng triều các ngươi không nguyện ý liên minh cùng chúng ta?
Hàn Diệp đột nhiên im ắng cười nhạo, người qua đường đều biết Ngọc Tâm thánh địa có ý nghĩ này, hiện tại Đại Tần hoàng triều mới vừa đánh hạ Quế Nghiễm cương vực, khẳng định phải cần một khoảng thời gian vững chắc Quế Nghiễm cương vực. Không chỉ có Quế Nghiễm cương vực, đánh hạ các cương vực còn lại đều cần làm gì chắc đó.
Mà Ngọc Tâm thánh địa đã sớm cắm rễ nhiều năm tại Nam Vực, sức ảnh hưởng đã sớm xâm nhập nhân tâm, tăng thêm nhiều năm bố trí Tuyết Mộ Hoàng triều, nếu như đáp ứng yêu cầu của Ngọc Tâm thánh địa, chung cùng tiến lùi cùng Ngọc Tâm thánh địa, cương vực cạnh tranh Tuyết Mộ Hoàng triều, thế yếu quá lớn.
Phòng Huyền Linh nhìn mọi người Ngọc Tâm thánh địa một mặt cao ngạo, dường như Đại Tần hoàng triều bọn họ cùng liên minh là một chuyện lớn vô cùng may mắn, âm thầm lắc đầu.
Nếu Ngọc Tâm thánh địa thật có lòng liên minh cùng Đại Tần hoàng triều, có lẽ còn có thể liên minh cùng Ngọc Tâm thánh địa, dù sao Tiêu Chiến còn đang ở Ngọc Tâm thánh địa, mặc kệ Đại Tần hoàng triều liên minh phương nào, Đại Tần mãi mãi không lỗ.
Theo bầu không khí càng ngày càng cứng ngắc, Phòng Huyền Linh cuối cùng mở miệng:
- Ý tốt của Ngọc Tâm thánh địa, chúng ta đã biết, bất quá liên minh cùng các ngươi là chuyện trọng đại, chúng ta còn cần bẩm báo bệ hạ.
Ngọc Thu Huy nghe được lời Phòng Huyền Linh, trong mắt lóe qua một cơn lửa giận, Đại Tần hoàng triều này thật không biết tốt xấu, mình thành tâm thành ý đi vào Quế Nghiễm thành kết minh cùng bọn hắn, cứ như vậy đuổi mình đi, thật sự cho rằng đánh hạ Quế Nghiễm cương vực, đánh bại một Hoàng Viêm Khuê thì cao ngạo không ai bì nổi sao?
Đến lúc đó Tuyết Mộ Hoàng triều toàn lực tấn công các ngươi, xem các ngươi làm sao bây giờ.
Chờ cầu Ngọc Tâm thánh địa chúng ta đi.
- Vậy các ngươi phải nhanh nghĩ thông suốt một chút, gần đây Ngọc Tâm thánh địa chúng ta đã đánh hạ hơn phân nửa địa vực Ngự Tâm cương vực của Tuyết Mộ Hoàng triều, nếu như Đại Tần hoàng triều không liên minh cùng chúng ta, như vậy chúng ta tạm thời sẽ đình chỉ cường công, vững chắc lấy thành trì.
Ngữ khí Ngọc Thu Huy lạnh lùng nói, vụng trộm uy hiếp Đại Tần hoàng triều.
Tạ trưởng lão Thánh Võ cảnh nghe được lời Ngọc Thu Huy, nhăn mày, vừa định muốn mở miệng, nhưng lại từ bỏ.
Nói đều đã nói, mình không thể diệt đi uy nghiêm thánh tử thánh địa của mình.
Mà Ngọc Thu Huy nhìn Hàn Diệp vừa mới phát ra âm thanh khinh thường, trong lòng rất tức giận.
Hừ.
Một khi Ngọc Tâm thánh địa chúng ta đình chỉ tấn công, Tuyết Mộ Hoàng triều đưa binh ra, các ngươi còn không chết chắc.
Các ngươi ngoại trừ liên minh cùng chúng ta Ngọc Tâm thánh địa, còn có ai giúp các ngươi?
Thật sự cho rằng giống như lời Tiêu Chiến nói, Tuyết Mộ Hoàng triều sẽ còn tìm các ngươi liên minh?
Quả nhiên, nghe được Ngọc Thu Huy âm thầm uy hiếp, sắc mặt Trịnh Phát, Hàn Diệp đầy giận dữ.
Phía trên, Tôn Vũ mở ra hai con mắt sắc bén, một đạo quang mang sắc bén liếc nhìn mọi người Ngọc Thu Huy.
Oanh!
Mọi người Ngọc Tâm thánh địa nhất thời cảm nhận được một luồng áp lực làm người ta nghẹt thở bao phủ bốn phía.
Nhất thời, trưởng lão Thánh Võ cảnh Ngọc Tâm thánh địa đột nhiên bước ra, phóng thích khí thế cản lại trước người bọn họ, mặt mũi tràn đầy ngưng trọng nhìn Tôn Vũ.
Đại Tần thái úy quả nhiên không tầm thường, vẻn vẹn gặp phải ánh mắt đã để vị trưởng lão Thánh Võ cảnh này cảm nhận được nguy hiểm.
Đặc biệt là Ngọc Thu Huy bị trọng điểm chiếu cố, một ánh mắt của Tôn Vũ chấn động đến tâm thần hoảng hốt, trưởng lão Thánh Võ cảnh nhìn thấy bộ dáng Ngọc Thu Huy, lộ ra vẻ tức giận, không biết là tức giận Ngọc Thu Huy hay giận Tôn Vũ.
Cuối cùng sắc mặt vị Tạ trưởng lão Thánh Võ cảnh này khẽ biến, trầm giọng nói:
- Tôn thái úy, Ngọc Tâm thánh địa chúng ta thành tâm thành ý liên minh cùng Đại Tần hoàng triều, hi vọng các ngươi suy nghĩ kỹ càng, nếu như liên minh với chúng ta, Ngọc Tâm thánh địa chúng ta có thể giúp Đại Tần đứng vững gót chân tại Lăng Thiên vực.
Sau khi nói xong, tay áo dài vung lên, đánh thức mọi người Ngọc Tâm thánh địa đang hoảng hốt tâm thần, chỉ huy bọn họ rời đi.
Ngọc Thu Huy bị khí tức Thánh Võ cảnh của Tạ trưởng lão đánh thức, mặt mũi tràn đầy kiêng kỵ nhìn thoáng qua Tôn Vũ phía trên, cũng không quay đầu lại theo Tạ trưởng lão rời đi.
Thế mà khi Tạ trưởng lão cùng Ngọc Thu Huy và một đám đệ tử tinh anh vừa bước ra cửa lớn phủ thành chủ liền trông thấy Hùng Khoát Hải chỉ huy bọn người Thái Tử Tuyết Thanh Giang, Điền Phong của Tuyết Mộ Hoàng triều trở lại phủ thành chủ.
Hai phe nhân mã nhất thời dừng bước, cừu nhân gặp nhau hết sức đỏ mắt.
Mặt mũi Tuyết Thanh Giang tràn đầy sát ý nhìn mọi người Ngọc Thu Huy, khi thấy Ngọc Thu Huy có chút phẫn nộ biểu lộ, đột nhiên yên tâm, lộ ra một nụ cười chế giễu.
- Nha, không nghĩ tới Ngọc Tâm thánh địa phái thằng ngu ngươi đến, cô còn tưởng rằng lại phái Tiêu Chiến đến, thế thì cô yên tâm.
Lúc đầu Ngọc Thu Huy nhìn thấy Tuyết Thanh Giang, tâm tình tức giận như bị tạt một chậu nước lạnh, nguội đi, Thái Tử Tuyết Mộ Hoàng triều tới này làm gì?
Thật sự là kết minh cùng Đại Tần hoàng triều?
Thế mà nghe được Tuyết Thanh Giang nhắc đến Tiêu Chiến, trong lòng lần nữa bị lửa giận lấp đầy, nhưng cuối cùng còn không có mất lý trí.
Bạn cần đăng nhập để bình luận