Điệu Thấp Làm Hoàng Đế

Chương 699: Khúc Nhạc Dạo Nho Nhỏ

Không chỉ có thể ôm giai nhân về, còn có Linh Lung các là quà tặng kèm, điều này càng để con cháu thế gia những đại thế lực kia điên cuồng truy phủng.
Mà Viêm Tâm Huy càng bắn tiếng, vị trí Thái Tử phi không phải của nàng thì không ai có thể, là tình thế bắt buộc.
Nếu Hoàng Phủ Minh Nguyệt xuất hiện trong tiệc mừng thọ rất dễ dàng kích thích Viêm Tâm Huy, để hắn rối tung lên.
Mà Viêm Thiên Tứ càng ảo tưởng, nếu như Hoàng Phủ Minh Nguyệt nhìn thấy mình uy phong lẫm liệt đại phát thần uy đánh bại Viêm Tâm Huy, tất sẽ được Hoàng Phủ Minh Nguyệt lau mắt mà nhìn.
Nếu như một lần hành động được Hoàng Phủ Minh Nguyệt cảm mến, đến lúc đó Thiên Tứ hội của mình và Linh Lung các của Hoàng Phủ Minh Nguyệt, lưng tựa Giác Vương phủ cùng Hoàng Phủ gia tộc, ai trong Đại Viêm Hoàng triều có thể là đối thủ của hắn.
Ngay tại thời điểm Viêm Thiên Tứ đắc ý suy nghĩ, bên trong Linh Lung các, Hoàng Phủ Minh Nguyệt khuynh thành tuyệt sắc cũng đang suy tư chuyện tiệc mừng thọ của Giác Vương phủ.
Hai con mắt sáng rực rỡ như sao, đôi mắt sáng lấp lóe, tựa hồ nghĩ tới chuyện thú vị gì, khóe miệng hơi hơi giương lên, lộ ra một nụ cười khuynh thành tuyệt thế.
Nhưng lại không ai có thể thưởng thức được...
- Ngươi tựa hồ nghĩ tới điều gì chuyện thú vị.
Một cỗ uy áp bao phủ trong phòng, không gian phía trước Hoàng Phủ Minh Nguyệt ba động một trận, Lý Chính tràn ngập uy nghiêm chậm rãi đi tới.
Hoàng Phủ Minh Nguyệt nhìn thấy Lý Chính đến, nét mặt tươi cười ngoài miệng càng ngày càng sâu.
- Tần Hoàng điện hạ, không biết ngọn gió quý nào thổi ngài đến đây.
Hoàng Phủ Minh Nguyệt cười khanh khách nhìn Lý Chính, tư thế hiên ngang, trong giọng nói mang theo một chút ngượng ngùng.
- Ha ha, đương nhiên là gió mỹ nhân.
Nhìn Hoàng Phủ Minh Nguyệt trác tuyệt như tiên, thành thục nở nang, trong mắt lóe qua một tia dị sắc.
Nhìn thấy dị sắc trong ánh mắt Lý Chính, Hoàng Phủ Minh Nguyệt chậm rãi đứng dậy nhẹ nhàng đi đến trước mặt Lý Chính, môi đỏ yêu diễm khẽ nhúc nhích.
- Tần Hoàng bệ hạ, ngài tới thật đúng lúc, không lâu sau đó, ta mời ngài đi xem một trận trò vui.
- Trò vui?
Lý Chính nhìn Hoàng Phủ Minh Nguyệt trước mặt, hơi có một tia hiếu kỳ nói:
- Xem ra Hoàng Phủ tiểu thư của trẫm tựa hồ có ý nghĩ không tệ.
- Trách không được vừa vừa lộ ra nụ cười như thế.
......
Trong một ngày, chuyện tiệc mừng thọ Giác Vương phủ để Viêm Đô gió giục mây vần, người nào đều hiểu từ khi sau khi Viêm Hoàng bị thương, danh vọng Giác Vương phủ càng ngày càng nặng.
Trong Đông Cung, Viêm Tâm Huy mang theo uy nghiêm càng ngày càng đậm đứng bên trong hành cung nhìn ra xa xa, trong mắt tràn đầy khinh thường:
- Xem ra lần này càng ngày càng nhiều chuột xuất hiện, Viêm Thiên Tứ tôm tép nhãi nhép ngược lại làm một chuyện tốt, âm thầm vạch dẫn ra thêm một vài con chuột đang ẩn núp.
Còn Viêm Tâm Di bên cạnh một mặt kính nể nhìn Viêm Tâm Huy.
Đi theo Viêm Tâm Huy càng có thể cảm nhận được Viêm Tâm Huy thâm bất khả trắc.
Ai có thể nghĩ tới, Giác Vương phủ uy thế càng ngày càng mạnh sau lưng một mực có Thái Tử trợ giúp.
Bởi vì Viêm Hoàng bị trọng thương, Thái Tử cố ý để Giác Vương phủ đi lên đài danh vọng, hấp dẫn các thế lực chú ý.
Mà Thái Tử cùng Viêm Thiên Tứ chơi lâu như vậy, cũng là vì lừa gạt các thế lực.
- Thất muội, Minh Nguyệt gần đây như thế nào?
Ánh mắt Viêm Tâm Huy thâm thúy nhìn về phía Viêm Tâm Di bên cạnh.
Trong lòng Viêm Tâm Di xiết chặt, vội vàng nói:
- Gần đây Minh Nguyệt tỷ tỷ vẫn là như trước, một mực ở trong Linh Lung các cùng mấy vị thế gia tiểu thư giao lưu thưởng trà, ta muốn tìm nàng đều có chút khó khăn.
Hiện tại Viêm Hoàng bế quan dưỡng thương, bị đả kích nhất chính là Hoàng Phủ quý phi, tuy có Hoàng Phủ gia tộc làm hậu thuẫn, nhưng trong hoàng cung phi tử nào không có bối cảnh thâm hậu, trước đó Hoàng Phủ quý phi đã phạm vào tối kỵ, hiện tại tự nhiên không dễ chịu lắm.
Bởi vậy Viêm Tâm Di các nàng muốn tốt hơn chỉ có thể đầu nhập vào hoàng hậu.
- A! Có đúng không?
- Linh Lung các, Minh Nguyệt quả nhiên không bớt lo, không hổ là nữ nhân bản cung coi trọng.
Sắc mặt Viêm Tâm Huy không thay đổi, ngữ khí chậm nhẹ nhàng chậm chạp khiến người ta thấy không rõ tâm tư của hắn.
Thế mà tuy Viêm Tâm Huy ở trước mặt mọi người vẫn luôn là bộ dáng phong khinh vân đạm, nhưng trong lòng của hắn lại một mực chìm xuống dưới.
m thầm có một cái thế lực bí ẩn gọi là “Tần” càng lúc càng lớn, ám tử do Viêm Tâm Huy thả ở bên trong lại chậm chạp tìm không thấy chủ nhân của “Tần” là ai, thậm chí bóng người cao tầng cũng giấu ở trong sương mù.

Sau ba ngày, đại thọ Giác Vương uy chấn thiên hạ, các thế lực liên tục được mời, tiến về Giác Vương phủ.
Giờ phút này trời còn chưa tối, bên ngoài cửa lớn Giác Vương phủ đã đông nghịt, người đến đều là nhân vật có mặt mũi Viêm Đô thậm chí là khắp Đại Viêm Hoàng triều, văn võ quan viên lớn nhỏ, quản gia Giác Vương phủ đứng trước cửa ra vào, vẻ mặt vui cười đón lấy đối với mỗi một vị khách mời, thuận tiện kiểm tra thực hư thiệp mời của bọn hắn, nhận lấy từng cái quà mừng, đăng ký trong danh sách.
Một đường đi vào, ngoại viện không ít nam nữ phục sức hoa lệ, ngồi bên cạnh bàn ở trong viện đàm tiếu, trong đó không thiếu nho sinh sĩ tử, khí độ bất phàm, trên đất trống chuyên môn có ca cơ đang ngâm xướng âm nhạc uyển chuyển, người múa kiếm bay múa đầy trời, kiếm pháp tinh xảo, mười phần náo nhiệt.
Mà ở trong đó là địa phương thế gia con cháu bình thường chơi trò chơi.
Nội viện càng sâu xa hơn thì là nơi con cháu quyền cao chức trọng cùng đỉnh cấp thế gia gặp nhau, nguyên một đám anh tuấn tiêu sái, khí chất bất phàm, đầy mặt mang nụ cười, gặp nhau trong vòng nhỏ mỗi người nói bốc nói phét lẫn nhau.
Bạn cần đăng nhập để bình luận