Điệu Thấp Làm Hoàng Đế

Chương 754: Bố Cục Bắt Đầu

- Lúc đầu lấy uy vọng Linh Lung công chúa, các quận đã sớm ngưỡng mộ từ lâu, càng hận không thể được ngài chỉ huy, làm cho cả Ngọc Lâm phủ phồn vinh phát triển.
- Mà bây giờ ngài lại cho Triệu công tử thay thế ngài ra lệnh, có chút danh bất chính, ngôn bất thuận, sợ sẽ cô phụ kỳ vọng của bách tính các quận đối với ngài.
Thạch Lật nhìn thoáng qua Triệu Lệnh Thiên mặt không thay nói tiếp:
- Công chúa điện hạ, dù sao ngài cũng là hạng nhất Tiềm Long bảng, trở thành phủ chủ Ngọc Lâm phủ là vinh diệu Ngọc Lâm phủ chúng ta, toàn bộ Ngọc Lâm phủ chúng ta đối với việc ngài đến đều tràn ngập chờ mong, nếu như công chúa điện hạ để Triệu công tử làm đại diện phủ chủ, có thể sẽ để càng nhiều bách tính thất vọng về công chúa, mà Triệu công tử cũng là mới tới, không có một chút uy vọng, chỉ sợ kẻ dưới khó phục tùng, đến lúc đó dẫn xuất càng nhiều phiền phức, để công chúa điện hạ hao tổn tâm thần thêm, đây thật là không ổn.
- Mà ngài vừa mới bắt đầu đến, đây cũng là đất phong của ngài, ngài không bằng trước hiểu rõ một chút toàn bộ Ngọc Lâm phủ, chờ qua mấy năm, khi ngài cảm thấy Triệu công tử có thể thay thế ngài, đến lúc đó mới quyết định cũng không muộn.
Bốn vị quận thủ tán khác đồng gật đầu, thỉnh thoảng chen vào một hai câu, dù sao cũng là các loại không ổn, hi vọng Tần Lâm Quân tự mình quản trị toàn bộ Ngọc Lâm phủ.
Ẩn ý là Triệu Lệnh Thiên và ngươi mới tới, bách tính Ngọc Lâm phủ phục ngươi, nhưng không nhất định sẽ phục Triệu Lệnh Thiên.
Một, Triệu Lệnh Thiên hắn không phải do triều đình phái xuống, hai Linh Lung công chúa chính ngươi đều cũng không đủ hiểu rõ Ngọc Lâm phủ, sao có thể để cho người khác thay thế.
Tần Lâm Quân nghe được lời của chư vị quận thủ khuyên giải, trong lúc nhất thời mi đầu nhăn lại thật sâu, sắc mặt cũng lộ ra vẻ làm khó.
Một là mình cần tu luyện, sợ phân tâm quá nhiều những việc vặt vãnh này.
Hai cũng là sợ chư vị quận thủ nói tới vậy, bách tính Ngọc Lâm phủ chờ mong mình như thế, mà mình lại làm cho bọn họ thất vọng.
Ba là có chút cô phụ mấy người Triệu Lệnh Thiên.
Tần Lâm Quân không ngừng biến hóa sắc mặt, chân thực biểu lộ trong mắt mọi người.
Bọn người Đàm Thế Hoa, Hoa Vân Hi nhìn Linh Lung công chúa đơn thuần không khỏi thở dài một hơi.
Sau cùng Tần Lâm Quân đem ánh mắt nhờ giúp đỡ nhìn về phía Triệu Lệnh Thiên.
Triệu Lệnh Thiên và bọn người Phùng Ngạn vẫn luôn là bình tĩnh nghe chư vị quận thủ nói.
Cũng có thể tự hiểu ý, lấy tình huống bên trong các quận thuyết phục Linh Lung công chúa.
Mà mình cũng không có cách nào phản bác.
Chủ yếu là sợ gây thù hằn quá nhiều, tướng ăn khó coi, trở thành mục tiêu công kích.
Dù thế lực sao bản thổ cũng là thù địch lẫn nhau, mình hoàn toàn có thể đi thu phục một số thế lực.
Mà lần này sau khi rời khỏi đây, hôm nay tình huống tràng cảnh khẳng định sẽ không ngừng xuất hiện trong tay các thế lực Ngọc Lâm phủ, tăng thêm bản thân đại diện chức vụ Phủ chủ cũng quá gây chú ý, nếu như hiện tại mình quá mức cường thế, làm cho tất cả mọi người căm thù, bất lợi cho tương lai phát triển.
Khi nhìn thấy Tần Lâm Quân hiện ra ánh mắt cầu trợ, trong lòng Triệu Lệnh Thiên nhất định, lộ ra nụ cười tự tin mở miệng nói:
- Chư vị quận thủ đại nhân nói rất đúng, trước đó chúng ta một mực cân nhắc như thế nào bài ưu giải nan cho Linh Lung công chúa, để Linh Lung công chúa yên tâm tu luyện.
- Nhưng bây giờ nghe chư vị quận thủ nói, trong đầu như là sấm sét, là chúng ta khiếm khuyết cân nhắc, quên đi bách tính Ngọc Lâm phủ hy vọng về Linh Lung công chúa, thật sự là chúng ta sai lầm.
- Công chúa điện hạ, ngài trong khoảng thời gian này vẫn nên đi các quận tuần tra xem xét, trấn an bách tính các quận, đây cũng không cô phụ kỳ vọng cao của đế tử và bách tính chờ mong.
- Cái này...
Tần Lâm Quân lộ ra vẻ làm khó.
- Mời công chúa điện hạ chủ trì đại cục cho Ngọc Lâm phủ.
Sáu vị quận thủ liên tục cung kính nói.
Trong mắt Tần Lâm Quân hiện qua vẻ ảm đạm, thở dài nói:
- Tốt thôi!
- Hiện tại bản cung tạm thời không có đầu mối gì, các quận quan phủ cứ dựa theo trước đó vận hành bình thường, bản cung có thời gian sẽ đi các nơi tuần tra xem xét.
Trong mắt sáu vị quận thủ lóe qua một vệt hưng phấn, cao giọng nói:
- Công chúa điện hạ anh minh!
Tần Lâm Quân vừa nhìn về phía mấy người Triệu Lệnh Thiên, sắc mặt tiếp tục khổ sở nói:
- Thế Triệu đường ca, Phùng Ngạn mấy người các ngươi như thế nào đây?
Phùng Ngạn một mực không nói chuyện lộ ra mỉm cười nói:
- Công chúa điện hạ, chúng ta vốn là phụng lệnh đế tử trợ giúp công chúa điện hạ chưởng khống Ngọc Lâm phủ.
- Chúng ta tiếp theo tự nhiên hiệu lực công chúa điện hạ, phụ trợ chữa trị Ngọc Lâm phủ, mà chư vị quận thủ vừa rồi cũng nhắc nhở chúng ta, muốn bách tính Ngọc Lâm phủ tin phục chúng ta, trước hết chứng thực năng lực của chúng ta.
Triệu Lệnh Thiên tán đồng gật đầu, kiên định nói:
- Vì phụ tá công chúa điện hạ, chúng ta xông pha khói lửa, không chối từ.
- Chúng ta nguyện ý tiến về quan phủ các quận, đoán luyện năng lực của chúng ta.
- Ừm!
Phùng Ngạn, Liêu Tùng Mạch nghiêm túc gật đầu.
Trước tiên vung xuống cây đinh ở các quận lại nói.
Bọn họ ngoại trừ mấy vị nhân vật chủ yếu trước mặt còn có thật nhiều nhân tài hiệu trung đế tử được phái tới.
- Tốt!
Tần Lâm Quân tự nhiên một lời đáp ứng, sau đó giống như không hiểu sự việc hỏi sáu vị quận thủ:
- Triệu đường ca, Phùng Ngạn bọn họ đều là toàn tâm toàn ý muốn hiệp trợ bản cung, tạo phúc cho bách tính, các ngươi cảm thấy có thể đi làm quan chức nào đoán luyện?
Bạn cần đăng nhập để bình luận