Điệu Thấp Làm Hoàng Đế

Chương 713: Phong Thưởng

Nhìn phượng niện đi xa, Trần Cung mở miệng nói:
- Vị này chính là Mộ Dung hoàng hậu, trước kia bệ hạ đi đến đất phong, một mực làm bạn bên cạnh bệ hạ, rất được bệ hạ sủng ái.
Mọi người ở sau lưng Trần Cung gật gật đầu, tiếp tục đi theo Trần Cung tiến về phía trước.
Hoàng Phủ Minh Nguyệt một mực an tĩnh đột nhiên hỏi:
- Không biết Tần Hoàng bệ hạ có bao nhiêu phi tử.
Ánh mắt mọi người Viêm Vực sau lưng khẽ động, đặc biệt là bên trong gia tộc bọn họ còn có không ít hậu bối khuê trung đợi gả.
Trần Cung nhìn Hoàng Phủ Minh Nguyệt một chút, đột nhiên thở dài nói:
- Hai vị!
- Hai vị?
- Hai chữ số?
Mọi người nghe được lời Trần Cung, tràn đầy kinh nghi?
Cho dù hai chữ số đối với hoàng thượng mà nói cũng quá ít đi.
- Không phải hai chữ số, cũng chỉ có hai vị, một vị chính là Mộ Dung hoàng hậu, còn có một vị cũng là Thượng Quan quý phi.
- Cái gì, mới có hai vị?
Mọi người Viêm Vực khiếp sợ nhìn về phía Trần Cung, mà có ít người càng mừng rỡ như điên.
Tần Hoàng bệ hạ đã có ít phi tử như vậy, kia có phải cơ hội của bọn hắn sẽ càng lớn hay không.
Thế mà có ít người lại hiện ra gương mặt trầm trọng, biết con đường phi tử Tần Hoàng này, đi không thông.
Khi biết Tần Hoàng bệ hạ chỉ có hai vị phi tử, nói rõ ánh mắt Tần Hoàng bệ hạ sao mà cao bao nhiêu.
Mà Hoàng Phủ Minh Nguyệt cũng hơi khẽ giật mình, nàng cũng nghĩ qua Tần Hoàng thân là hoàng đế, số lượng giai lệ hậu cung cũng không ít, nhưng không nghĩ tới Tần Hoàng vẫn cho nàng kinh hỉ lớn như vậy.
Trách không được Tần Hoàng anh minh thần võ, hùng tài đại lược như thế.
Bất quá cái này cũng chứng minh hai vị phi tử này cũng mười phần có bản lĩnh, bằng không thì cũng không thể trở thành nữ nhân của Tần Hoàng.
Bất quá cái này cũng đúng lúc, dù sao ai cũng không hy vọng nam tử mình hâm mộ quá phong lưu, nữ tử dạng nào đều có thể trở thành phi tử của hắn.
Như thế quả thực kéo thấp cấp bậc của Tần Hoàng.
Bên trong phượng niện đi cách bọn họ rất xa, Mộ Dung Liên Tuyết càng lộ ra khí chất tôn quý ngay ngắn ở giữa, bên cạnh là Thanh Vũ Thanh Nguyệt cùng Dung bà bà.
Dung bà bà tản ra khí tức Tạo Hóa cảnh yêu chiều nhìn Mộ Dung Liên Tuyết.
- Liên Tuyết, bệ hạ thật vất vả trở lại hoàng cung, ngươi không nhiều tìm chút thời gian bồi hắn à.
Mộ Dung Liên Tuyết giờ phút này đã có một tia khí tức mẫu nghi thiên hạ cao quý lắc đầu nói:
- Hiện tại Đại Tần chinh chiến ngũ vực, bệ hạ cần phải xử lý đủ loại chuyện, có Thượng Quan tỷ tỷ ở bên cạnh hiệp trợ người là được, nếu ta ở đó, người sẽ phân tâm.
- Ai, ngươi đó!
Dung bà bà thở dài.
Thế mà Mộ Dung Liên Tuyết đột nhiên lộ ra một nụ cười ý vị thâm trường nói:
- Có điều rất nhanh, Thượng Quan tỷ tỷ cũng chẳng mấy chốc sẽ có người chia sẻ, không sẽ khổ cực như vậy nữa.
Mộ Dung Liên Tuyết nghĩ đến trước kia Lý Chính nhắc đến Hoàng Phủ Minh Nguyệt, lại thêm hôm nay “Nhìn thấy” Hoàng Phủ Minh Nguyệt, trong lòng lộ ra mừng rỡ.
Dưới cái nhìn của nàng, bệ hạ cần tăng thêm hậu cung, mà Hoàng Phủ Minh Nguyệt hiển nhiên là một nữ tử rất có năng lực.
Có tư cách vào hậu cung.
Phượng niện dần dần đi xa, một tia khí tức độc thuộc Chí Tôn cảnh chậm rãi biến mất trên người Mộ Dung Liên Tuyết.
Mà giờ khắc này mọi người Viêm Vực rốt cục đi tới hoàng cung.
Bây giờ toàn bộ hoàng cung đã sớm được làm lớn ra gấp mười lần.
Nhìn hoàng cung phủ đầy khí tức tôn quý vô cùng uy nghiêm, có ít người Viêm Vực liên tục cúi đầu, thế mà có ít người lại ngửa đầu ưỡn ngực, ánh mắt sáng ngời, tràn đầy chờ mong.
Mọi người biểu lộ nghiêm túc, đoan chính trang trọng đi tới quảng trường bên ngoài Kim Loan điện, chờ đợi Tần Hoàng triệu hoán.
Chỉ chốc lát sau, Triệu Cao người mặc hoạn phục đỏ sậm đi vào trước mặt bọn hắn, âm thanh đặc biệt vang lên:
- Bệ hạ có chỉ, tuyên mọi người Viêm Vực vào điện.
- Chư vị, mời!
Không biết thế nào, mọi người đột nhiên bị ánh mắt của Triệu Cao đang cười khanh khách nhìn chằm chằm mà sau lưng cảm giác lạnh lẽo.
Một nhân vật vô cùng nham hiểm.
Theo mọi người từng bước một ngay ngắn trật tự bước vào Kim Loan điện, bọn họ lại cảm nhận được một cỗ áp lực vô cùng nặng nề đập vào mặt, càng đến gần, áp lực trên người, trên linh hồn càng ngày càng nặng.
Mà những áp lực này không phải tới từ Tần Hoàng chí cao vô thượng, mà là đến từ quan viên đứng ở hai bên Kim Loan điện.
Văn võ bá quan hai bên Kim Loan điện dùng ánh mắt xem kỹ nhìn bọn người Hoàng Phủ Minh Nguyệt, Từ Thứ tiến đến.
Phía trước nhất quan văn là Trương Cư Chính, cầm đầu võ quan chính là Tôn Vũ, văn võ hai nhóm.
Quan viên các triều Viêm Vực lúc đầu đầu hàng nhìn bách quan hai bên đang chăm chú về phía mình, cảm nhận được một cỗ cảm giác áp bách từ trên cao nhìn xuống.
Đặc biệt là Tể tướng cùng Thái úy đứng ở phía trước nhất, để đám người văn võ đại thần Viêm Vực cảm nhận được khí chất không cách nào hình dung.
Quan khí cuồn cuộn, văn khí tràn trề.
Binh phạt ngút trời, khí tức lẫm liệt.
Dường như bọn họ chính là tuyệt đại nhân vật văn võ song phương, đứng ở phía trước như là bóng người cự nhân che trời che kín thân ảnh vô cùng nhỏ bé của bọn họ.
Đây cũng là đứng đầu quan văn đứng đầu cùng võ quan Đại Tần sao?
Mọi người kính úy nhìn Thừa tướng, Thái úy phía trước.
- Hoàng Phủ Minh Nguyệt, mang theo mọi người Viêm Vực bái kiến Tần Hoàng bệ hạ.
Đối mặt bách quan triều đình áp chế khí thế, giọng nói Hoàng Phủ Minh Nguyệt mát lạnh anh khí khiến bách quan ghé mắt.
Trên long ỷ đại khí bàng bạc, ánh mắt tràn ngập uy nghiêm, Lý Chính khẽ vuốt cằm.
- Tốt!
- Bệ hạ có chỉ!
Tào Chính Thuần cao giọng hô:
Nhìn thấy Tào Chính Thuần sắc lạnh vang lên tiếng quát the thé, mọi người Viêm Vực rốt cục bừng tỉnh từ trong hoảng hốt, liên tục quỳ xuống tiếp chỉ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận