Điệu Thấp Làm Hoàng Đế

Chương 870: Ba Động (1)

Tự Thụ nhìn thấy Văn Nhân Hi Nhan trả lời, lộ ra nụ cười hiền hòa nói:
- Vậy làm phiền Văn Nhân Võ Tôn, ngươi yên tâm sự kiện này ta sẽ bẩm báo Nhị hoàng tử điện hạ, hiểu rõ Văn Nhân Võ Tôn khổ tâm.
- Tự đại nhân quả nhiên trung thành tuyệt đối đối với nhị hoàng tử.
- Nhị hoàng tử một lòng vì Tuyết Mộ Hoàng triều, làm thần tử tự nhiên chống đỡ Nhị hoàng tử.
Văn Nhân Hi Nhan mỉm cười gật đầu, ánh mắt hai người chạm nhau, không nói hết thảy ý vị trong đó.
Tự Thụ sau đó nhìn thoáng qua Giang Thiên bên cạnh, nói với Văn Nhân Hi Nhan:
- Văn Nhân Võ Tôn, ngươi có thể cho Giang tiểu hữu đi vào trong phủ ta, ta sẽ bảo đảm Giang tiểu hữu an toàn.
- Hả?
Giang Thiên nghe được lời Tự Thụ, mặt mũi tràn đầy nghi hoặc.
Mà gương mặt Văn Nhân Hi Nhan lộ ra một tia thoải mái, mỉm cười nói:
- Vô cùng tốt vô cùng tốt!
Tự Thụ mỉm cười, bái biệt Văn Nhân Hi Nhan.
Theo lệnh bài quanh thân lóe lên, bóng người Tự Thụ dần dần biến mất.
Giang Thiên nhìn Văn Nhân Hi Nhan thu hồi lệnh bài, hơi nghi hoặc một chút, không hiểu vừa rồi Văn Nhân Hi Nhan và Tự Thụ đối thoại có ý gì.
- Sư phụ, người đáp ứng nữ nhân kia?
Văn Nhân Hi Nhan nhìn Giang Thiên biểu lộ ra vẻ nghi ngờ, trong lòng cũng không cảm thấy bất ngờ, hiện tại Giang Thiên cũng chỉ bất quá chừng hai mươi tuổi mà thôi, tâm cơ còn có chút đơn thuần, không hiểu ý tứ trong đó.
Bất quá cũng may mắn, mình ở Lăng Thiên thánh địa mà không phải ở bên trong Hoàng triều, trong lòng người của triều đình luôn luôn đen tối.
Văn Nhân Hi Nhan giải hoặc cho Giang Thiên:
- Tiểu Thiên, ngươi cảm thấy vị Trương tiểu thư kia có thâm cừu đại hận gì với Long Tại Thiên có quan hệ đến chúng ta không?
- Hiện tại ngay cả Tự Thụ đều tán đồng, chúng ta chỉ cần giết Long Tại Thiên là được.
- Thế nhưng, Long Tại Thiên không phải người Tuyết Mộ Hoàng triều sao, mà còn là phó thành chủ một trong bát đại đại thành, dạng người này, Tự Thụ cũng đồng ý chúng ta giết hắn?
Giang Thiên mở to hai mắt hỏi.
Hắn không phải không biết có chút người âm hiểm sẽ động thủ đối với người cùng một thế lực, những đệ tử Lăng Thiên thánh địa bọn họ cũng có dạng người này.
Nhưng theo Giang Thiên thấy, Tự Thụ trung thành tuyệt đối với Tuyết Mộ hoàng trong triều, vì sao còn đồng ý để sư phụ giết chết Tuyết Mộ Hoàng triều, mà lại hiện tại vẫn là dưới tình huống Tuyết Mộ Hoàng triều đang đại chiến.
- Ha ha, đây chính là triều đình, bọn họ bất luận đúng sai, chỉ là lập trường khác biệt.
- Quan viên trong triều đình luôn có ý muốn hạ thủ tiêu diệt đồng liêu bên phe thù địch, bởi vì đây liên quan đến lợi ích của bản thân bọn họ.
- Vậy vì sao ta còn phải đi đến phủ Tự Thụ?
Giang Thiên tiếp tục hỏi.
- Đây là Tự Thụ để cho vi sư yên tâm, chỉ cần ngươi lưu lại trong phủ Tự Thụ, vi sư mới sẽ yên tâm đi giết Long Tại Thiên, bởi vì một khi vi sư giết Long Tại Thiên bại lộ, Tự Thụ cũng trốn thoát không khỏi liên quan, hiểu chưa?
- A a, thế sư phụ người chừng nào thì đi Ngữ Lục cự thành giết Long Tại Thiên?
- Hiện tại đi, ta mang ngươi cùng nhau đi tới Ngữ Lục cự thành, ngươi mượn nhờ truyền tống trận Ngữ Lục cự thành trở về Tuyết Mộ Hoàng triều, ở trong phủ Tự Thụ chờ ta trở lại.
- Tuân lệnh!
...
Long Tại Thiên Ngữ Lục cự thành, chết!
Chết vô thanh vô tức, chết chấn động tứ phương.
Thân là Phó thành chủ Ngữ Lục cự thành, nhân vật mấu chốt trấn thủ Ngữ Lục cương vực, vậy mà chết ở trong phủ của mình, một chút ba động cũng không có.
Khi quan viên Ngữ Lục cự thành biết được tin tức này, mười phần hoảng sợ, lập tức báo cáo triều đình.
Sau khi Tuyết Hoàng lấy được tin tức này cũng rất tức giận, không chỉ có bởi vì Long Tại Thiên là Phó thành chủ Ngữ Lục cự thành, càng bởi vì vị trí Ngữ Lục cự thành.
Long Tại Thiên chết như thế nào?
Người nào giết?
Bên trong điện, vẻ mặt Tuyết Hoàng đầy âm trầm, khí thế mười phần áp lực, văn võ bá quan bốn mắt nhìn nhau, sắc mặt một kinh dị còn chưa biến mất.
Đến cùng là ai giết Long Tại Thiên, giết Long Tại Thiên có dụng ý gì?
- Lập tức điều tra cho trẫm, nhất định tra ra cho trẫm là ai giết Long Tại Thiên, cho các thành chủ một cái công đạo.
Tuyết Hoàng giận dữ.
Một vị phó thành chủ của bát đại đại thành bị giết, nếu như triều đình còn không làm ra phản ứng, vậy đơn giản là đang đánh mặt Tuyết Mộ Hoàng triều.
- Tuân lệnh!
Trong mắt Mạnh Khánh Phong lấp lóe sắc bén, một cỗ phẫn nộ không ngừng xông lên đầu.
Đến cùng là ai giết Long Tại Thiên, thật chẳng lẽ là Đại Tần hoàng triều?
Nếu đúng như vậy, hậu quả sau lưng cực kỳ nghiêm trọng.
Quả nhiên, ngay khi Mạnh Khánh Phong suy tư có phải Đại Tần hoàng triều làm hay không, quan viên thuộc về liên minh phản đối Đại Tần hoàng triều cấp tốc mở miệng nói:
- Bệ hạ, Long Tại Thiên bị giết, bởi vì chúng cường giả Ngữ Lục cự thành đều đến tiền tuyến tác chiến, để Ngữ Lục cự thành không người trấn thủ, cái này chắc hẳn cũng là dụng ý của hắc thủ sau màn.
- Mà Long Tại Thiên bị giết, chính thức đạt được lợi ích cũng chỉ có một thế lực, kia chính là Đại Tần hoàng triều.
- Vi thần nhận nghĩ chuyện này rất có thể có quan hệ với Đại Tần hoàng triều.
- Nếu thật sự như thế, chúng ta nhất định phải thời khắc đề phòng Đại Tần hoàng triều.
Từng vị quan viên liên tục mở miệng nói, chỉ hướng Đại Tần hoàng triều, để không ít quan viên tán đồng ý nghĩ này, ngay cả quan viên liên minh chống đỡ Đại Tần hoàng triều cũng có chút chần chờ.
Dù sao Ngữ Lục cự thành tới gần Quế Nghiễm cương vực, một khi Đại Tần hoàng triều đổi ý bội ước, trận chiến đầu tiên chính là Ngữ Lục cự thành.
Bạn cần đăng nhập để bình luận