Điệu Thấp Làm Hoàng Đế

Chương 154: Phân Phong (1)

Mà Lý Song Nhất đã đi tới trước mặt Vũ Văn Thành Đô, mũi kiếm đâm về Vũ Văn Thành Đô, kiếm chưa tới, Vũ Văn Thành Đô đã cảm nhận được hàn ý trên mũi kiếm. Vũ Văn Thành Đô tay cầm Phượng Sí Lưu Kim Thang một lần chuyển thẳng tắp chặn mũi kiếm!
Kiếm pháp hai bên Lý Song Nhất biến hóa, biến hoá thất thường, hư huyễn kết hợp. Trên quảng trường kiếm khí tung hoành, tác động đến bốn phía, quan viên gần một chút đều có thể cảm thụ phong mang kiếm khí!
Keng! Keng! Keng
m thanh binh khí giao tiếp gấp rút để người ta biết chiến đấu rất kịch liệt!
Lý Song Nhất mỗi khi tung một kiếm, kiếm thế hùng hậu, đánh tới phía trên thanh cương thạch hiện ra từng đạo kiếm ngân!
Mà khiến người ta khiếp sợ là Vũ Văn Thành Đô nhẹ nhõm ngăn cản, chỉ thấy Vũ Văn Thành Đô tay cầm Phượng Sí Lưu Kim Thang hóa thành từng đạo kim quang, mỗi một chiêu tinh chuẩn ngăn cản được Lý Song Nhất tấn công, triệt tiêu vô song kiếm thế ngang dọc của Lý Song Nhất!
Tất cả mọi người có thể nhìn ra Vũ Văn Thành Đô thành thạo. Không hổ danh xưng thể tuyệt thế võ tướng, tu vi tông sư trung kỳ vậy mà có thể đối chiến cường giả Tông Sư đỉnh phong!
Vũ Văn Thành Đô lộ ra tàn nhẫn nụ cười lại một lần nữa ngăn cản Lý Song Nhất tấn công!
- Nếu như ngươi chỉ có loại trình độ này, như vậy ngươi có thể đi chết!
Lý Song Nhất nghe thấy Vũ Văn Thành Đô phát ra lời lớn lối, ánh mắt hàn ý bức người, qua chiến đấu hắn đã biết Vũ Văn Thành Đô mạnh, thật rất mạnh,
Khí thế Lý Song Nhất lại một lần phóng đại, một cỗ uy áp Niết Bàn cảnh cường đại chiếu khắp toàn bộ quảng trường!
Các quan viên đang quan chiến khiếp sợ nhìn Lý Song Nhất tản ra khí thế khủng bố.
- Ha ha!
Lý Thiên Giang đắc ý cười như điên, hắn cũng không nghĩ tới Lý Song Nhất vậy mà đột phá đến Niết Bàn cảnh!
Lúc này Lý chính bình tĩnh uống một ngụm rượu cao giọng nói:
- Thành Đô, sao để loại a miêu a cẩu làm ngươi phí thời gian lâu như thế!
Lúc này một số đại thần quay qua nhìn Lý Chính, lộ ra thần sắc ngươi làm sao ngông cuồng như thế. Ngươi xác định Lý Song Nhất Niết Bàn cảnh là a miêu a cẩu, mà không phải Vũ Văn Thành Đô tản ra tu vi Tông Sư trung kỳ có chút nhu nhược!
Duy chỉ có một vài cường giả cao thâm mạt trắc mặt mũi tràn đầy khiếp sợ nhìn Vũ Văn Thành Đô, bây giờ Lý Song mang theo khí thế Nhất Niết Bàn cảnh khủng bố tấn công, không gian xung quanh áp súc, không khí co rúm gây nên từng trận nổ tung. Thế mà Vũ Văn Thành Đô giống như cục đá vô hại đứng sừng sững ở bên trong phong bạo kinh khủng.
- Cái gì!
Lý Song Nhất khiếp sợ nhìn Vũ Văn Thành Đô, Tông Sư cảnh giới còn chưa tính, ta thừa nhận ngươi rất mạnh mẽ!
Bây giờ ta Niết Bàn cảnh, ngươi vẫn như thế?
Mà khi Vũ Văn Thành Đô nghe Lý Chính nói, hai con mắt mở rộng, kim quang lóe sáng, toàn lực tung một chiêu đánh lui Lý Song Nhất. Tay cầm Phượng Sí Lưu Kim Thang, toàn thân phát lên kim quang chói mắt, chiếu sáng toàn bộ quảng trường. Trong ánh mắt tất cả quan viên võ tướng, Vũ Văn Thành Đô vọt thẳng tới Lý Song Nhất đã lui về phía sau một bước. Phía trên Phượng Sí Lưu Kim Thang ngưng kết ra khí thế cường đại, tiếng gió rít gào, quảng trường trong nháy mắt hình thành một thang ảnh vàng kim to lớn, giống như kim loại hoàng kim đúc thành, trùng trùng điệp điệp phóng tới Lý Song Nhất. Bầu trời lúc sáng lúc tối, không gian xung quanh tựa hồ toàn bộ bị cỗ khí thế này chấn động. Lý Song Nhất toàn diện bạo phát khí thế Niết Bàn cảnh, bởi vì hắn cảm nhận được nguy hiểm mãnh liệt!
Thế mà đạo kim sắc thang ảnh trong ánh mắt chấn kinh của tất cả mọi người phía bẻ gãy nghiền nát đánh xuống Lý Song Nhất, thanh cương ảnh trên quảng trường bạo liệt, Vũ Văn Thành Đô mãnh liệt khua Phượng Sí Lưu Kim Thang trực tiếp oanh Lý Song Nhất thành bột mịn, thân tử đạo tiêu,
Tất cả mọi người quan viên võ tướng đều đứng lên, khiếp sợ nhìn Vũ Văn Thành Đô. Trong ngoài Thái Hòa điện hoàn toàn yên tĩnh, chỉ có vang lên tiếng bước chân Vũ Văn Thành Đô tản ra ánh sáng màu vàng, khí thế dồi dào!
Quan viên trong ngoài Thái Hòa điện khiếp sợ nhìn chăm chú Vũ Văn Thành Đô chậm rãi đi tới. Bọn họ xác định và khẳng định tu vi Vũ Văn Thành Đô chỉ là Tông Sư trung kỳ, mà Lý Song Nhất kia là Niết Bàn cảnh!
Thế mà chuyện gì xảy ra?
Không phải Lý Song Nhất một chiêu giết Vũ Văn Thành Đô, mà chính là Vũ Văn Thành Đô miểu sát Lý Song Nhất. nếu không phải bọn họ biết đây là Thái Hòa điện trong hoàng cung, không thể là vì uy danh thành tựu cho Vũ Văn Thành Đô mà để một siêu cấp thiên tài Niết Bàn cảnh chết đi, nếu là một hạ nhân trông thấy mà truyền tin nói cho mình, bọn họ kia có thể sẽ tung một bạt tay đánh chết!
Tông Sư trung kỳ giết chết cường giả Niết Bàn cảnh, ngươi cho ta là không có kiến thức!
Ngươi tìm cho ta một chút!
Ấy, hôm nay thật để bọn hắn tìm được!
Bởi vậy trong lòng tất cả mọi người đều chấn kinh không có cách nào hình dung!
Vũ Văn Thành Đô chậm rãi đi đến trước mặt Lý Chính, nhẹ nhàng nói:
- Mạt tướng vô năng để điện hạ đợi lâu!
Chỉ thấy Lý Chính bình thản nói:
- Ừm, ngồi xuống đi!
Thái tử, Vũ Vương, Dương Vương ba người ê răng, ước ao ghen tị nhìn Lý Chính. Có tuyệt thế mãnh tướng hiệu trung mình, không cố gắng đối đãi, còn bày ra một mặt bình thản cho ai nhìn!
Phải chi bản vương cũng có tuyệt thế mãnh tướng trung thành như vậy thì tốt!
Đến lúc đó!
Hừ!
Ba người Thái tử nóng mắt nhìn Vũ Văn Thành Đô. Ở phía dưới, Lý Vọng cũng một mặt chấn kinh, nguyên lai sư phụ nói thật. Mà sắc mặt Lý Thiên Giang càng trắng bệch, hai mắt vô thần, hắn biết hắn sắp xong rồi!
Lý Chính nhìn lấy ánh mắt mọi người khiếp sợ, đặc biệt là đám người Thái tử kích động sốt ruột nhìn Vũ Văn Thành Đô, biểu thị trên mặt hơi bất đắc dĩ, một đám đồ nhà quê không kiến thức, chỉ một Vũ Văn Thành Đô đã để cho các ngươi ước ao ghen tị, bản vương còn muốn nói cho các ngươi biết, bản vương ngoại trừ Vũ Văn Thành Đô ra, còn có một người!
Bạn cần đăng nhập để bình luận