Điệu Thấp Làm Hoàng Đế

Chương 517: Lý Duyệt Đến Hoang Châu (2)

- Thậm chí đến lúc đó chúng ta còn có thể cần liên thủ cùng Tân hoàng phản công triều đình.
Mọi người đều nghiêm túc gật đầu, bọn họ cũng hiểu rõ tính hạn chế giờ phút này của Tần Vương phủ, cơ hội tốt nhất bây giờ là phát triển thế lực, không thể lại nổi lên chiến loạn, chờ đợi thế lực đầy đặn lại lấy khí thế lôi đình dọn sạch chướng ngại.
Ba ngày sau, mọi người Lý Chính rốt cục trở lại Tần Vương phủ xa cách đã lâu, bọn người Trương Cư Chính, Thượng Quan Mộ Hoàng đang chờ đợi nhiệt tình chúc mừng.
Ban đêm Tần Vương phủ lại là một trận thịnh yến.
Giờ phút này thành nào đó ở Hoang Châu, Tân hoàng Lý Duyệt đã đi tới tiền tuyến, trong một đại sảnh tráng lệ, Lý Duyệt cho lui chúng tướng, còn sót lại Vũ Hóa Điền trở về.
Lý Duyệt rất có uy nghiêm ngồi ở chủ vị nhìn Vũ Hóa Điền cung kính bên cạnh, hỏi:
- Vũ Hóa Điền, ngươi cảm thấy trẫm ngày mai tự mình đi gặp Vũ Vương, Vũ Vương sẽ đáp ứng không?
Vũ Hóa Điền ngẩng đầu nhìn Tân hoàng Lý Duyệt một chút, cấp tốc cúi đầu nói:
- Bệ hạ muốn chiêu hàng Vũ Vương sao?
Vũ Hóa Điền cũng cảm giác được Tân hoàng ở trong hoàng cung không thích hợp, Vũ Hóa Điền vẫn cho rằng Tân hoàng còn không có chưởng khống toàn bộ hoàng cung, nhưng hiện tại xem ra tựa hồ không phải Tân hoàng có thể chưởng khống tình huống hoàng cung hay không, một số đại thần triều đình tựa hồ cũng chỉ là thần phục Tân hoàng mặt ngoài mà thôi.
Tỉ như Viên Nghị Phong...
Tân hoàng nhìn Vũ Hóa Điền trong nháy mắt đoán được tâm tư của hắn, dùng ánh mắt tán thưởng nhìn Vũ Hóa Điền.
- Vũ Hóa Điền, ngươi cũng đã biết trong mọi người, người để trẫm tín nhiệm nhất, cũng chỉ có một mình ngươi.
Lý Duyệt thở dài một hơi.
- Bệ hạ, chỉ cần một ngày thần còn sống, nhất định không người nào uy hiếp được bệ hạ!
Vũ Hóa Điền ngẩng đầu lên ánh mắt kiên định nhìn Lý Duyệt.
- Ha ha, tốt!
Lý Duyệt hết sức hài lòng về thái độ của Vũ Hóa Điền.
- Tối nay ngươi tự mình đi tìm Vũ Vương nói cho hắn biết, trẫm ngày mai muốn gặp hắn!
- Tuân lệnh! Bệ hạ!
Cúi đầu Vũ Hóa Điền âm thầm lạnh lẽo.
Hắn hiểu được lần này đi Vũ Vương phủ, nguy cơ trùng trùng, hơi không cẩn thận, mình rất có thể bị Vũ Vương giết chết.
Nhưng Vũ Hóa Điền căn bản tìm không thấy lý do từ chối.
Hắn chỉ có thể chờ mong hiện tại Vũ Vương vẫn tồn tại lý trí, có thể bỏ mặc địch nhân hắn hận thấu xương rời đi.
Dù sao ngay từ đầu chính là Vũ Hóa Điền lần đầu tiên phá vỡ kế hoạch chiếm lĩnh Yến Hoang thành của Vũ Vương, đánh vào Hoang Châu, sau cùng còn đi xúi giục Dực Châu tam đại thế lực.
Theo Vũ Hóa Điền rời đi, tất cả đèn trong đại sảnh nhất thời đều tắt.
Trong đại sảnh u ám truyền đến một tiếng thở dài thật sâu.
Vũ Hóa Điền, trẫm không có nói sai, trẫm tín nhiệm nhất cũng chỉ có ngươi, thế lực Vũ Vương đối với trẫm mà nói quá quan trọng, cũng chỉ có ngươi mới có thể hoàn thành nhiệm vụ quan trọng này, những người khác trẫm không yên lòng, lấy năng lực của ngươi trẫm tin tưởng ngươi sẽ bình yên vô sự trở về.
Ánh trăng chiếu xạ phía trên gương mặt Lý Duyệt, mặt mũi tràn đầy phiền muộn lại dị thường băng lãnh.
...
Trời trăng sáng tỏ, theo Vũ Hóa Điền một đường chạy đến, đã đi tới Hoang đô thành đề phòng sâm nghiêm.
Vũ Hóa Điền đứng trên một cây đại thụ ở ngoài thành, nhìn bọn binh lính tuần tra cổng thành phía xa, lại không có lén lẻn vào.
Mà hơi lộ ra một tia khí tức, nói khẽ:
- Tây Xưởng Vũ Hóa Điền thụ mật lệnh bệ hạ đặc biệt đến đây cầu kiến Vũ Vương, xin tiền bối cáo tri!
Chỉ thấy lời nói vừa dứt, phía trước Vũ Hóa Điền đột nhiên xuất hiện một vị lão giả.
Vị lão giả này không có bất kỳ khí tức gì, nếu như không phải nổi giữa không trung, người khác nhất định cho rằng là một phàm nhân.
- Tây Xưởng Vũ Hóa Điền!
Một tiếng nói già nua từ trên người lão giả truyền ra.
- Chính là tại hạ!
- Tân hoàng các ngươi có chuyện gì vậy mà phái ngươi tới nơi này chịu chết.
Ngữ khí lão giả bình thản lại nương theo vô tận sát cơ, Vũ Hóa Điền đã cảm thấy toàn bộ không gian xung quanh bị phong tỏa, sát ý lạnh tận xương!
- Một cơ hội cho Vũ Vương sống sót!
Vũ Hóa Điền tuy toàn thân rung động, nhưng ánh mắt vẫn bình tĩnh như cũ.
- Mạng sống! Ha ha!
- Tốt, lão phu ngược lại muốn nhìn xem Tân hoàng các ngươi có chuyện gì tìm Vũ Vương điện hạ.
Theo lời vừa nói, Vũ Hóa Điền cảm thấy thiên địa xoay tròn một trận, âm dương điên đảo.
Một lúc hoảng hốt, Vũ Hóa Điền đã bị lão giả đưa vào một căn phòng.
Ánh đèn bỗng nhiên lóe sáng, chiếu xạ ra một bóng người đưa lưng về phía Vũ Hóa Điền.
- Vũ Hóa Điền, ngươi cũng đã biết ngoại trừ Lý Duyệt ra, bản vương người thứ hai muốn giết nhất chính là ngươi.
- Lý Duyệt vậy mà phái ngươi đến đây tìm bản vương nói chuyện gì?
- Làm sao, Lý Duyệt không sợ tâm phúc của hắn chết ở chỗ này à, bản vương không ngại trước khi chết giết ngươi.
Vũ Vương quay người lạnh lùng nhìn về phía Vũ Hóa Điền.
Vũ Hóa Điền biểu lộ vẫn như cũ bình tĩnh, trong lòng chậm rãi vận hành chân khí, thế mà toàn bộ kinh mạch đã bị lão giả phong tỏa.
- Bệ hạ phái ta tới là muốn thông báo Vũ Vương điện hạ, ngày mai bệ hạ muốn bí mật gặp Vũ Vương điện hạ, địa điểm là sơn đình ngoài Vũ Vương thành ba mươi dặm.
- Muốn gặp bản vương, ha ha, làm sao, Lý Duyệt còn muốn chế giễu bản vương một phen à, để thỏa mãn lòng đắc ý của hắn.
Vũ Vương lộ ra một tia khinh thường!
- Nếu như cũng chỉ có sự kiện này, ngươi có thể đi chết!
- Không, Vũ Vương điện hạ đừng hiểu lầm, bệ hạ muốn đàm luận chuyện hợp tác với ngươi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận