Điệu Thấp Làm Hoàng Đế

Chương 856: Văn Nhân Võ Tôn (1)

- Đông đông đông.
Ngay lúc này, ngoài cửa lầu các vang lên tiếng đập cửa.
Văn Nhân Hi Nhan trong nháy mắt thư thái, ngồi ngay ngắn bên cửa sổ, mặt hướng ra phía ngoài, lạnh lùng nói:
- Vào đi!
- C-K-Í-T.. T... T!
Chỉ thấy Giang Thiên bước vào lầu các, cấp tốc đóng cửa lại, đứng tại trước bàn nói với Văn Nhân Hi Nhan:
- Sư phụ, đồ nhi đã điều tra rõ ràng tình huống Tuyết Mộ Hoàng triều đối với Đại Tần hoàng triều.
Văn Nhân Hi Nhan quay đầu nhìn về phía Giang Thiên tiếp tục lạnh lùng nói:
- Nói!
Giang Thiên nhìn thấy mặt ngọc Văn Nhân Hi Nhan hoàn mỹ không một tì vết quay qua nhìn mình, trong nháy mắt thất thần, mặc dù Giang Thiên gặp Văn Nhân Hi Nhan rất nhiều lần, nhưng vẫn si mê Văn Nhân Hi Nhan.
- Ừm?
Văn Nhân Hi Nhan nhìn thấy thần sắc Giang Thiên, nhíu mày.
Giang Thiên trong nháy mắt lấy lại tinh thần, nhanh chóng nói:
- Sư phụ, đồ nhi đã tra rõ ràng, hiện tại thái độ triều đình Tuyết Mộ Hoàng triều đối với Đại Tần hoàng triều chia làm hai thế lực lớn.
- Một phương thân cận Đại Tần hoàng triều, cho rằng liên hợp cùng Đại Tần hoàng triều tiêu diệt Ngọc Tâm thánh địa.
- Một phương khác cảm thấy Đại Tần hoàng triều lòng lang dạ thú, không thể không phòng, không thể để cho Đại Tần hoàng triều lưu tại bên trong Lăng Thiên vực.
Ánh mắt Văn Nhân Hi Nhan sáng như sao sáng lên, Giang Thiên thấy sư phụ không có trách mình vừa rồi thất thố, khẽ thở phào một cái, tiếp tục nói.
- Hai phe thế lực này phân biệt là Thái tử Tuyết Thanh Giang cầm đầu thân cận Đại Tần hoàng triều, mà Thái Tử Tuyết Thanh Giang cũng là người thúc đẩy liên minh với Đại Tần hoàng triều.
- Mà thế lực phản đối liên minh cùng Đại Tần hoàng triều lấy Nhị hoàng tử Tuyết Thanh Hà cầm đầu, bọn họ trước đó còn trên triều đình cãi lộn qua, sau cùng bởi vì tình huống lúc ấy, Tuyết Hoàng đồng ý liên minh cùng Đại Tần hoàng triều.
- Hiện tại thế lực một mạch Thái Tử dần dần áp chế một mạch Nhị hoàng tử, cũng bởi vì tiền tuyến đại chiến, Đại Tần hoàng triều trợ giúp Tuyết Mộ Hoàng triều đạt được thắng lợi.
- Mà Tuyết Hoàng lại một mực giữ yên lặng, không biết ý hắn, lại ngồi xem hai thế lực lớn tranh luận.
- Thái Tử Tuyết Thanh Giang.
- Nhị hoàng tử Tuyết Thanh Hà.
Hai con mắt Văn Nhân Hi Nhan thanh tịnh sáng ngời hơi đổi, mặc niệm tên của hai người, nói với Giang Thiên:
- Chúng ta muốn điều tra tình huống Đại Tần hoàng triều, bằng hai người chúng ta khó có thể hoàn thành, chúng ta cần một người trợ thủ, mà hiện tại xem ra trợ thủ này chính là nhị Hoàng tử.
- Ừm!
Giang Thiên gật đầu đáp.
Thời điểm hắn trước đó tìm hiểu tin tức, cũng đã rõ ràng Nhị hoàng tử này chính là mục tiêu bọn họ lôi kéo, cẩn thận điều tra thế lực nhị hoàng tử, cũng thăm dò mấy nhân vật mấu chốt chủ yếu thủ hạ Nhị hoàng tử Tuyết Thanh Hà.
- Sư phụ, ta cho rằng chúng ta liên hệ Nhị hoàng tử, trước có thể liên hệ một tên tâm phúc quan trọng thủ hạ của Nhị hoàng tử.
- Ai!
- Tự Thụ!
- Tự Thụ?
Đối mặt ánh mắt Văn Nhân Hi Nhan nghi hoặc, Giang Thiên bắt đầu kể ra chuyện trước đó trên triều đình Tự Thụ từ chối liên minh Đại Tần hoàng triều.
Văn Nhân Hi Nhan nghe được Tự Thụ phản đối liên minh Đại Tần hoàng triều, hơn nữa còn một mực tận tâm tận lực vì Nhị hoàng tử bày mưu tính kế lôi kéo quan viên phản đối Đại Tần hoàng triều đến đối kháng thế lực Thái Tử, trong lòng của nàng khẽ động.
Tự Thụ này cũng không bình thường, biết Đại Tần hoàng triều nguy hại, một mực phản đối Đại Tần hoàng triều.
Lập tức nói với Giang Thiên:
- Tự Thụ này ngược lại trung thành tuyệt đối với Tuyết Mộ Hoàng triều, chúng ta trước đi tìm vị Tự Thụ này cùng một chỗ đối kháng Đại Tần hoàng triều.

- Ừm? Khách quý?
Trong một tòa hào phủ, Tự Thụ hơi ngây người, thị vệ một bên cung kính đang bẩm báo cho Tự Thụ rằng có khách bên ngoài đến bái phỏng.
- Bẩm báo đại nhân, hai người ngoài cửa chỉ nói với thuộc hạ như vậy, bọn họ nói, bọn họ có thể trợ giúp đại nhân.
- Trợ giúp ta?
Tự Thụ lộ ra một tia tinh quang, chẳng lẽ là đồng liêu?
Hay là nói...
- Mời bọn họ tiến đến.
Tự Thụ phân phó, bất kể là ai, để bọn hắn vào chẳng phải sẽ biết.
Chỉ chốc lát sau thị vệ dẫn hai vị khách nhân đến bên trong đại sảnh.
Khi Tự Thụ nhìn hai người này, âm thầm nhíu một cái, không phải đồng liêu.
Hai người này chính là Văn Nhân Hi Nhan cùng Giang Thiên.
Chỉ thấy Giang Thiên gặp Tự Thụ ngồi ở chủ vị trong đại sảnh đang quan sát tỉ mỉ hai người bọn họ, thần sắc không thay đổi, lộ ra nụ cười ôm quyền nói với Tự Thụ.
- Tự đại nhân, kính đã lâu đại danh của ngài, hôm nay đặc biệt tới bái phỏng, quấy rầy.
Văn Nhân Hi Nhan cũng đang đánh giá vị Tự Thụ khí chất bất phàm này.
Tự Thụ gặp ung dung Giang Thiên không vội, hai đầu lông mày mang theo một chút ngạo ý, mà vị nữ tử phía sau kia càng tuyệt đại phong hoa, như tiên trác tuyệt, tuyệt thế giai nhân khó gặp, Tự Thụ xoay nhanh suy nghĩ, suy đoán lai lịch hai người.
- Các ngươi trước đó nói có thể trợ giúp ta, không biết các ngươi nói tới trợ giúp ta là có ý gì?
Tự Thụ ngồi trên ghế ngồi không hề bị lay động, nhàn nhạt hỏi, ánh mắt nhìn về phía Văn Nhân Hi Nhan sau lưng Giang Thiên, ngay khi tiến vào hắn đã nhìn ra chính thức có thể làm chủ chính là vị nữ tử này.
Văn Nhân Hi Nhan nhìn thấy ánh mắt Tự Thụ, cũng rõ ràng Tự Thụ hỏi chính là mình, mà lại lấy tư thái của hắn biểu lộ thì cũng có thể nhìn ra,, nếu không cho hắn câu trả lời hài lòng, đối phương sẽ lập tức đuổi người.
Thần sắc Văn Nhân Hi Nhan bình tĩnh, cũng không có ý lên tiếng, Giang Thiên bên cạnh mở miệng nói:
- Tự đại nhân trong khoảng thời gian này trôi qua không thật quá tốt nhỉ, tuy Tự đại nhân là đại hồng nhân của Nhị hoàng tử, nhưng bây giờ thế lực Nhị hoàng tử bị Thái Tử chèn ép đến không ngẩng đầu lên được, mà Điền Phong một mực tranh chấp cùng ngươi ngược lại càng xuân phong đắc ý.
Bạn cần đăng nhập để bình luận