Điệu Thấp Làm Hoàng Đế

Chương 721: Ban Thưởng Đất Phong (2)

Bọn người Liên Nguyệt Tâm, Địch Nhân Kiệt mỉm cười ra hiệu, biểu thị Chu Cường phỏng đoán chính xác.
Thiên Vũ Đế triều cùng chia tám mươi mốt châu.
Cương vực của tiểu châu nhỏ nhất đều là ngàn tỉ dặm cương thổ, có đại châu thậm chí so ra lớn hơn tiểu châu gấp mấy lần thậm chí là gấp mười lần.
Con ngươi Lai Tuấn Thần hẹp dài lóe qua một đạo tinh quang, lãnh tuấn nói:
- Thế lực tình báo ta âm thầm thành lập dần dần có khởi sắc, một khi xác định công chúa được ban thưởng đất phong ở châu nào, chúng ta sẽ nhanh chóng tiến về đất phong, tìm hiểu tình báo các nơi trước khi công chúa và các ngươi đến.
Bọn người Diêu Sùng, Ngụy Trung Hiền tự nhiên gật đầu, bọn họ rất hiểu năng lực của Lai Tuấn Thần.
Chu Cường hỏi:
- Chư vị, các ngươi cảm thấy công chúa rất có thể được ban thưởng ở đâu?
Mọi người nghe nói, liên tục lộ ra vẻ suy tư.
Địch Nhân Kiệt sờ sờ cằm, suy tư nói:
- Tuy lần này thế lực sau lưng tam đế tử chống đỡ công chúa, nhưng lần này công chúa được ban thưởng không thể nào là châu tương giao liền với thế lực sau lưng tam đế tử.
- Dù sao ai cũng không nguyện ý chia ra một phần lợi ích, bọn họ sẽ chỉ nhờ vào đó đi xâm chiếm những châu khác.
- Nhưng những đại châu màu mỡ bình ổn kia, cũng đừng nghĩ, công chúa có thể được đến một khối đại đất phong đã vạn hạnh, Đại Đế tử mấy vị đế tử này sẽ không để cho tam đế tử được như ý, đất phong của công chúa rất có thể sẽ ban thưởng bên trong đại châu có chút hỗn loạn quái gở.
Thế mà Diêu Sùng lại cười nói:
- Bất quá điều này quá hợp ý chúng ta, không phải sao? Địa phương hỗn loạn luôn luôn có rất nhiều nhân tài, châu quái gở có thể làm cho thế lực phe địch bớt chút chú ý.
- Địa phương càng hỗn loạn, lấy năng lực của chúng ta càng có thể nhanh chóng tăng cường thế lực.
Thượng Quan Uyển Nhi gật đầu nói:
- Mà đối thủ chân chính của chúng ta thì là đến từ người thế lực sau lưng tam đế tử phái ra.
Mọi người nghe nói biểu lộ ngưng trọng lên, dù sao tam đế tử và lực phế sau lưng lớn mạnh như vậy trợ giúp công chúa, hiển nhiên là tình thế bắt buộc đối với khối đất phong này, không ngừng phái người chưởng khống đất phong mất đi quyền lực Linh Lung công chúa.
Diêu Sùng gật gật đầu lại nói:
- Thượng Quan tiểu thư nói không sai, nhưng chúng ta lại không có nguy hiểm như vậy, chúng ta cũng có thể cầm giữ có minh hữu thiên nhiên, tuy công chúa được ban thưởng đất phong, mấy người Đại Đế tử không có khả năng để tam đế tử dễ dàng như vậy chưởng khống đất phong, tất nhiên sẽ phái người quấy nhiễu, thậm chí phái đi đến đất phong tranh đoạt lợi ích.
Mà chúng ta đến lúc đó tọa sơn quan hổ đấu, dưới tình huống chúng ta chiếm cứ đại nghĩa chính thống, rất dễ dàng hấp thụ lợi ích lớn hơn nữa trong khi bọn họ đấu tranh.
...
- Mà chúng ta đến lúc đó tọa sơn quan hổ đấu, dưới tình huống chúng ta chiếm cứ đại nghĩa chính thống, rất dễ dàng hấp thụ lợi ích lớn hơn nữa trong khi bọn họ đấu tranh.
Bên trong Linh Lung cung, Tần Lâm Quân lấp lóe ánh mắt nói với Đạm Đài Lạc bên cạnh.
Đạm Đài Lạc nghe được mưu đồ của Tần Lâm Quân sau khi thu hoạch được ban thưởng đất phong, trong mắt đầy hưng phấn.
Không có gì vui vẻ bằng mình chậm rãi phát dục lại để hai phe địch nhân chém giết lẫn nhau, suy yếu thực lực người khác, mình âm thầm tăng cường thực lực.
- Linh Lung, vậy ngươi cảm giác đất phong cho chúng ta có thể cùng tồn tại một châu để liên hệ cùng một chỗ hay không?
Đạm Đài Lạc có chút không tự tin nói.
Mặc dù mình rất muốn như Linh Lung công chúa làm một mình chân chính, chưởng khống tương lai của mình.
Nhưng Đạm Đài Lạc hiểu rõ, mình rất khó chạy thoát khỏi tay đế huynh cùng mẫu phi của mình.
Nhưng nàng cũng không muốn làm một khôi lỗi, nàng cũng có lòng hướng tới tự do.
Hiện tại chỉ cần có một tia cơ hội, nàng cũng nguyện ý đi tóm lấy.
Bên trong Đế cung thật rất hắc ám, không phải ngươi ăn nàng, chính là nàng ăn ngươi.
Bởi vậy nàng nguyện ý giúp trợ Linh Lung công chúa, bởi vì chỉ có ra khỏi đế đô, rời xa nhị đế tử, nàng mới cảm thấy mình thoát khỏi lồng giam.
Chỉ có đợi bên người Linh Lung công chúa, nàng mới có tự do đúng nghĩa.
- Sẽ!
Tần Lâm Quân tự tin nói.
- Đến lúc đó ngươi lấy ghen ghét ta làm lý do, thỉnh cầu phụ đế ban thưởng đất phong bên cạnh ta, chứng minh làm được càng tốt hơn ta.
- Đến lúc đó nhị đế tử, tam đế tử thậm chí là Đại Đế tử cũng sẽ trợ giúp chúng ta.
- Tốt!
Đạm Đài Lạc cũng là nữ tử thông tuệ.
Biết mấy vị đế tử kia vì sao lại trợ giúp bọn họ.
Đạm Đài Lạc lộ ra ánh mắt kiên định:
- Linh Lung yên tâm đi,... Chờ ngươi thỉnh cầu phụ đế ban thưởng đất phong, ta cũng sẽ đưa ra ý kiến khi thương nghị với đế huynh cùng mẫu phi.
- Đến lúc đó lấy tâm tư đế huynh và mẫu phi nhất định sẽ đáp ứng, bọn họ có thể sẽ không bỏ qua cơ hội tốt như vậy.
Đạm Đài Lạc lộ ra cười lạnh nói.
Tần Lâm Quân cười nói:
- Tốt! Đến lúc đó chúng ta cộng đồng tiến thoái, thoát khỏi đế huynh cùng mẫu phi chưởng khống, bồi dưỡng thế lực thuộc về mình, không tiếp tục để bất kỳ kẻ nào chưởng khống chúng ta.
- Ừm!
Trong đầu Đạm Đài Lạc tưởng tượng mình cảnh tượng mỹ hảo sau khi đạt được đất phong, đều đuổi đi ra đám người của đế huynh, toàn bộ đất phong từ đây do mình làm chủ.
Thậm chí ngay cả đất phong Đạm Đài Chiếu ở gần chỗ mình...
Hai mắt Đạm Đài Lạc lấp lóe tinh quang, lời Tần Lâm Quân nói mặc dù mở ra dã tâm nàng ẩn tàng sâu trong lòng, nhưng nàng cũng không có tâm phục khẩu phục Tần Lâm Quân.
Mà Tần Lâm Quân cũng hết sức rõ ràng, chim chóc không có lợi không dậy sớm, nếu không có cho Đạm Đài Lạc một chút ngon ngọt, nàng làm sao có thể sẽ nghe theo Tần Lâm Quân chỉ huy.
Người với người ở chung, ảnh hưởng lớn nhất chính là lợi ích.
...
Bạn cần đăng nhập để bình luận