Điệu Thấp Làm Hoàng Đế

Chương 927: Trương Giác Tiếp Xúc Liên Nguyệt Tâm (2)

Thế mà trong lòng Liên Nguyệt Tâm càng cảnh giác ba phần, bởi vì nàng ở trong miệng công chúa điện hạ đã nghe qua cái tên Trương Giác này, đã xác định là người Đại Tần hoàng triều.
Nhưng vẫn như cũ sắc mặt như thường, Liên Nguyệt Tâm tuy chấn kinh người Đại Tần hoàng triều nhanh như vậy phát hiện bọn họ, nhưng nàng lại không có lộ ra thần sắc kinh sợ.
Dù sao mình đến từ Trung Thiên vực, đi vào Sở Vực điều tra Đại Hiên Hoàng triều là công chúa điện hạ bí mật phái tới, mặc dù bản thân mình tồn tại tâm tư không thuần đối với Đại Tần hoàng triều, nhưng Đại Tần hoàng triều bọn họ làm sao biết mục đích mình đến Đại Tần hoàng triều.
Bởi vậy theo Liên Nguyệt Tâm xem ra, Trương Giác tuy phát hiện bọn họ, nhưng không biết là địch hay là bạn, hẳn là đến dò xét lai lịch ba người bọn họ, không có khả năng ngay từ đầu sẽ động thủ đối với bọn hắn.
Nghĩ tới đây, trong lòng Liên Nguyệt Tâm an tâm, có lẽ dò xét Đại Tần hoàng triều từ bên người Trương Giác, cười mở miệng nói với Trương Giác.
- Trương đạo trưởng, đã có duyên, nếu không chúng ta tìm một chỗ tâm sự?
- Rất tốt, rất tốt!
Trương Giác đưa tay làm ra mời động tác.
- Ba vị mời.
Lập tức Liên Nguyệt Tâm ba người được Trương Giác mời mọc đi tới đình trúc trong một sơn lâm vắng vẻ.
Đạo đồng hai bên đình trúc sớm đã chuẩn bị một bình trà nóng chờ đợi bọn hắn buông xuống.
Liên Nguyệt Tâm thấy thế này thầm nghĩ: ‘Quả nhiên, Đại Tần hoàng triều Trương Giác sớm đã phát hiện sự hiện hữu của chúng ta, mấy ngày nay khẳng định vẫn luôn đang âm thầm quan sát mình, may mắn mấy ngày nay bọn họ cẩn thận, không có làm ra chuyện gì tổn hại Đại Tần hoàng triều, hôm nay bởi vì ba người mình rời đi Yến Dương thành, điều này mới khiến Trương Giác xuất hiện.’
- Ấm trà Thanh Nguyên thượng đẳng này từ trước đến nay chỉ chiêu đãi người hữu duyên, ba vị, mời.
Đạo đồng sau lưng Trương Giác rót một chén linh trà linh khí nóng nhảy trước mặt bọn hắn, trong lúc nhất thời mùi trà thơm khắp nơi, Trương Giác làm ra động tác mời uống trà, tự mình trước nhấp một ngụm.
Liên Nguyệt Tâm nhìn thấy động tác Trương Giác một cách tự nhiên dẫn đầu uống trà, ba người liếc nhau, cũng đồng thời cầm lấy chén trà, quả nhiên khi bọn hắn cầm lấy linh trà, hương trà nồng đậm thấm vào trong mũi bọn họ, nhất thời tinh thần khí sảng.
- Trà ngon!
Chưa uống đã biết trà này là trà ngon bực nào, phải biết bọn họ đều là Chí Tôn, càng là Chí Tôn đến từ Trung Thiên vực, hương trà làm cho thấm vào tim gan chẳng phải trà ngon.
Nhìn ánh mắt Trương Giác chân thành, hai vị Chí Tôn không chút do dự bưng trà uống, làm cho Liên Nguyệt Tâm cũng không kiềm hãm được uống một ngụm.
Trương Giác nhìn thấy ba người uống vào Thanh Nguyên trà, nụ cười trên mặt càng tăng lên.
- Không biết ba người xưng hô như thế nào?
Trương Giác một mực cũng không hỏi qua tên của bọn hắn đến bây giờ mới bắt đầu hỏi.
- Ta tên Liên Nguyệt Tâm.
- Vệ Đông Minh.
- Vệ Tả Lĩnh.
Ba người Liên Nguyệt Tâm không chút do dự nói tên của mình, dù sao dưới cái nhìn của bọn họ, mình đến từ Trung Thiên vực, coi như Trương Giác biết mình tên thì thế nào, chẳng lẽ Trương Giác còn có thể tra ra bọn họ là ai?
Thế mà bọn họ không có cảm nhận được từ khi gặp mặt Trương Giác, tính cảnh giác một mực một mực đang hạ xuống, mãi cho đến khi uống ly Thanh Nguyên trà kia, ánh mắt nhìn về phía Trương Giác càng ngày càng tràn ngập thân cận.
- Ba người đều là cường giả Chí Tôn cảnh khó gặp, không biết từ đâu mà đến, vì sao tiểu vực như Sở Vực này?
Quả nhiên!
Khi Trương Giác hỏi ra câu nói này, Liên Nguyệt Tâm chấn động tinh thần, Trương Giác quả nhiên đang thăm dò lai lịch của bọn hắn, thế mà Liên Nguyệt Tâm bởi vì câu nói này càng buông lỏng cảnh giác đối với Trương Giác.
- Chúng ta đến từ Trung Thiên vực, muốn đến chỗ du tẩu một phen bách vực đại thế giới, chính là bởi vì hữu duyên mới đi đến Sở Vực.
Liên Nguyệt Tâm nhìn Trương Giác lộ ra một tia thú vị, nói.
- Không sai, không sai, chính là bởi vì hữu duyên mới đi đến Sở Vực.
Chí Tôn tên là Vệ Đông Minh nói, hắn cùng Chí Tôn Vệ Tả Lĩnh bên cạnh là thân huynh đệ.
- Ha ha, tốt cho một cái hữu duyên...
Trương Giác đồng thời cười nói...
Liên Nguyệt Tâm cứ nghĩ Đại Tần hoàng triều không biết bọn họ tới làm cái gì, phái Trương Giác đến chỉ đang thăm dò lai lịch của bọn hắn, muốn biết bọn họ đến Đại Tần hoàng triều làm cái gì.
Nhưng bọn hắn không biết, Đại Tần hoàng triều đã sớm biết bọn họ muốn tới, đồng thời đã xác định là địch nhân rồi, đã sớm chuẩn bị bẫy rập chờ đợi bọn hắn đến.
Trên không trúc đình, Lý Chính cùng Mộ Dung Liên Tuyết hai người đang ở bên trong không gian tường kép, nhìn chăm chú ba người trong trúc đình.
- Bệ hạ, ba người này cũng là ba vị Chí Tôn mà Đế triều Linh Lung công chúa phái tới Đại Tần hoàng triều chúng ta?
Lúc này Mộ Dung Liên Tuyết một thân tử khí cao quý không tả nổi, nhiên ở trước mặt Lý Chính trợn đôi mắt to linh động ngập nước, nhưng thân làm hoàng hậu ung dung hoa quý, khí chất làm sao cũng ẩn giấu không được.
- Không sai, Liên Tuyết quả nhiên vận may phi phàm.
Lý Chính cưng chiều vuốt ve mái tóc Mộ Dung Liên Tuyết, lúc đầu Lý Chính còn tưởng rằng muốn tìm được ba vị này, đặc biệt là Liên Nguyệt Tâm có khả năng cần phải hao phí không ít thời gian, thậm chí muốn đích thân trở lại Sở Vực phong tỏa toàn bộ Sở Vực, nhưng không nghĩ tới bọn họ vừa tiến đến liền bị Mộ Dung Liên Tuyết gặp được.
Thật sự là được đến hoàn toàn không uổng phí công phu.
Lý Chính nhìn Liên Nguyệt Tâm trong trúc đình, trong mắt lấp lóe tinh quang, đối với việc Liên Nguyệt Tâm đến, hắn sớm đã có tính toán.
Lần này, hắn không chỉ có muốn để Tần Lâm Quân tạm thời bỏ đi tâm đối phó Đại Tần hoàng triều, còn muốn để Tần Lâm Quân tạo nhiều thêm một chút gợn sóng cho Thiên Vũ Đế triều, ma luyện nhiều thêm một chút mới được.
Mà chính vì vậy, Lý Chính đặc biệt phái Trương Giác đến đây.
Trương Giác là hảo thủ tẩy não.
Cổ hoặc nhân tâm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận