Điệu Thấp Làm Hoàng Đế

Chương 345: Gặp Vũ Vương (2)

Ngay tại lúc này, Thiên Nhất các cửa mở, Vũ Vương mặt như ngọc, phong độ nhẹ nhàng mặt chứa ý cười nhìn Lý Chính, hiển nhiên đã sớm đợi hắn.
- Tam đệ, đã lâu không gặp!
- Nhị ca nhiều ngày không thấy, rất tưởng niệm đó.
Lý Chính cười ha ha một tiếng, sau đó sải bước tiến vào Thiên Nhất các.
Đợi Lý Chính ba người đi vào mới nhìn rõ bên trong các ngoại trừ Vũ Vương ra còn có một vị lão giả bình thường, cùng hai vị nam tử.
Sau khi Vũ Văn Thành Đô đi vào, lão tổ lúc đầu đang híp hai mắt đột nhiên mở to mắt nhìn chằm chằm vào hắn.
Vị lão giả này có tu vi Tạo Hóa cảnh đỉnh phong, là thủ hộ giả của Vũ Vương, ngay tại vừa mới sau khi Vũ Văn Thành Đô đi vào, hắn cảm nhận được trên người Vũ Văn Thành Đô truyền đến một tia cảm giác nguy hiểm.
Khi Vũ Vương chú ý tới lão giả biến hóa, liếc mắt nhìn chằm chằm Vũ Văn Thành Đô, trực tiếp cười nói với Lý Chính:.
- Tam đệ, đến đây ngồi xuống, trong khoảng thời gian này uy danh của tam đệ ngươi truyền bá rất xa đó nha.
Lý Chính trực tiếp ngồi đối diện Vũ Vương, sau đó khiêm tốn nói:
- Nhị ca, ngươi cũng biết tình huống hiện tại của hoàng đệ, đều bị buộc bất đắc dĩ.
- Ha ha, nếu như bị người ba đại thế gia Yến Châu đã chết đi nghe thấy lời này, bọn họ có phải hối hận vạn phần hay không, không nên đối địch với ngươi
Vũ Vương ngửa mặt lên trời cười to, cầm ly mỹ tửu kính Lý Chính một chén.
Lý Chính cùng Vũ Vương khẽ chạm một chén, uống một hơi cạn sạch!
Sau đó Lý Chính cùng Vũ Vương bắt đầu trò chuyện một vài kỉ niệm quá khứ, dần dần gọi lên tình huynh đệ hai người.
Mà những người khác đều yên tĩnh không nói, Vũ Văn Thành Đô thì chú ý đến lão giả phía sau Vũ Vương, Lý Nho thì hứng thú nhìn hai vị nam tử trẻ tuổi bên người Vũ Vương.
Mà hai vị nam tử này, trong đó một vị tản ra sát khí giống như Hoa Hùng, dáng người khôi ngô, khí thế ngưng luyện, ánh mắt một mực nhìn Vũ Văn Thành Đô, mà một vị nam tử khác mang theo ngọc phiến một cỗ bộ dáng văn nhân đang mỉm cười nhìn Lý Nho.
Lý Chính cùng Vũ Vương trò chuyện với nhau thật vui, dường như lơ đãng nhìn hai vị nam tử này, lập tức nói với Vũ Vương:
- Nhị ca, hai vị thuộc hạ bên cạnh ngươi này khí thế bất phàm.
Ánh mắt Vũ Vương sáng lên, trong thần sắc lóe qua vẻ đắc ý, lập tức nói với Lý Chính:
- Có thể nói hai vị này là trợ thủ đắc lực của ta.
- Há, năng lực của hai vị nhất định không tầm thường!
Lý Chính nhìn hai vị nam tử nhẹ nói.
Chỉ thấy hai vị nam tử trăm miệng một lời cung kính nói với Lý Chính:
- Bái kiến Tần Vương điện hạ!
- Ừm!
Lý Chính nhìn bọn hắn mỉm cười.
Vũ Vương chỉ nam tử bộ dáng văn nhân mang theo vẻ đắc ý giới thiệu:
- Vị này là Quách Giai, hắn hiện tại là thủ tịch mưu sĩ của ta.
Hả?
Trong lòng Lý Chính đột nhiên đại chấn!
Quách Gia!
Sao hắn lại ra hiện trên thế giới này, mình không có triệu hoán mà.
Chẳng lẽ Lý Vũ cũng có một cái hệ thống!
Tuy sắc mặt Lý Chính bình tĩnh như nước nhưng lòng tâm lại loạn cả lên, chẳng lẽ lần này Lý Vũ tới tìm mình ngả bài, dù sao triệu hoán nhân kiệt Quách Gia khẳng định nhận biết mình.
Trong nháy mắt Lý Chính liên hệ trong đầu hệ thống, cuống cuồng hô:
- Hệ thống mau ra đây, có còn nhân kiệt cũng bị hệ thống khác triệu hoán đi ra kìa!
- Đinh, kí chủ xin không nên vũ nhục bản hệ thống, ngoại trừ bản hệ thống ra, không có khả năng còn sẽ có hệ thống khác, càng không khả năng có thể triệu hồi ra nhân kiệt.
- Quách Gia kia là chuyện gì xảy ra?
Trong lòng Lý Chính buông lỏng, lập tức hỏi.
- Đinh, căn cứ hệ thống kiểm trắc, kiểm trắc thấy Quách Giai Lý Vũ nói tới chính là nhân sĩ của bản thổ, mà người ta tên là Quách Giai, giai trong giai nhân, không phải Quách Gia, gia là nhà.
Ngạch...
- Há, biết, đi, lui ra đi!
trong lòng Lý Chính thở dài một hơi, dù sao Vũ Vương giới thiệu một Quách Giai thủ tịch mưu sĩ đột nhiên xuất hiện không khỏi để Lý Chính nghĩ đến tên Quách Gia.
- Vâng, kí chủ!
Mà lúc này Vũ Vương hơi nghi hoặc nhìn Lý Chính đang theo dõi Quách Giai, Lý Chính đột nhiên cười một tiếng nói với Quách Giai:
- Tên rất hay, kém chút cho rằng ngươi là một người bản vương nhận biết.
Chỉ thấy Quách Giai sững sờ, lập tức mở miệng nói:
- Chẳng lẽ Tần Vương điện hạ nhận biết một người cùng tên với ta?
- Ừm, có lẽ các ngươi về sau sẽ có cơ hội gặp mặt cũng không nhất định.
Lý Chính cười nói.
- Tần Vương điện hạ nói như thế, chắc hẳn người có tên giống với ta cũng không phải phàm nhân, cái này khiến ta có chút chờ mong nhau hắn.
Quách Giai tự tin nói.
- Tam đệ, người ngươi nhận biết quả nhiên nguyên một đám đều không tầm thường!
Vũ Vương nhìn Lý Chính thật sâu, quay đầu nhìn Lý Nho nói:
- Vị này là Lý Nho mưu kế siêu quần, liên tiếp tính toán đánh bại ba đại thế gia đi.
Lý Chính không có gì lạ khi Vũ Vương biết Lý Nho, tùy ý gật đầu nói đúng.
- Bái kiến Vũ Vương điện hạ!
Lý Nho hơi hơi cúi chào.
- Tam đệ có phúc lớn!
Sau đó, ánh mắt Vũ Vương dường như phát sáng nhìn Vũ Văn Thành Đô phía sau Lý Chính.
Lý Chính nhìn Vũ Vương, biết Vũ Vương trông mà thèm Vũ Văn Thành Đô, nhưng không có cách nào.
- Ha ha, Nhị ca, ngươi khen ta, một vị này của ngươi cũng không tệ nha!
Lý Chính nhìn khôi ngô võ tướng tản ra khí tức Niết Bàn cảnh bên cạnh Vũ Vương cười nói.
- Ha ha, tam đệ nói không sai.
Vũ Vương lập tức lấy lại tinh thần, bắt đầu tán dương võ tướng bên cạnh.
- Không sai, vị này chính là mãnh tướng ta chiêu mộ đoạt được - La Văn Ngạo.
Bạn cần đăng nhập để bình luận