Điệu Thấp Làm Hoàng Đế

Chương 301: Tần Lâm Quân Tâm Tư (1)

Hừ!
Trong mắt Hà Không Ngôn đối diện phát ra qua một đạo tinh quang, một trận chiến này nhất định giải quyết Tần minh!
Hà Dụng ở phía trên tản ra khí thế ổn trọng nhìn mọi người một lượt sau đó đưa ra một vấn đề mấu chốt:
- Chúng ta đã phái ra 200 ngàn đại quân làm làm mồi nhử, các ngươi cảm thấy Tần minh nếu như muốn tới mai phục chúng ta, bọn họ lại phái bao nhiêu đại quân ra khỏi thành!
Chỉ thấy Lương Dương Phàm đứng lên nói:
- Bây giờ Tần minh tại Uyên thành giữ khoảng 43 vạn đại quân, nếu như bọn họ muốn ra khỏi thành phục kích 200 ngàn đại quân của chúng ta, mà bọn họ chí ít cần lưu 100 ngàn trấn thủ Uyên thành, ta đoán chừng bọn họ hẳn sẽ phái ra 300 ngàn đại quân ra khỏi thành!
- 300 ngàn đại quân!
Trong mắt võ tướng xung quanh lộ ra hung quang!
Hà Dụng nghe Lương Dương Phàm nói thế, yên lặng gật đầu, trong lòng cũng nghĩ đến Tần minh sẽ phái binh như thế!
- Vậy chúng ta ở phía sau mai phục bao nhiêu thì phù hợp?
Chu Quế Tín bình tĩnh nghiêng dựa vào ghế nhìn mọi người lộ ra mỉm cười.
- 300 ngàn đại quân, chúng ta cũng mai phục 300 ngàn đại quân!
- Tần minh đã phái ra 300 ngàn đại quân mai phục chúng ta, đợi đến bọn họ phục kích 200 ngàn đại quân của chúng ta, chúng ta ở phía sau đột nhiên lại xuất hiện 300 ngàn đại quân giết ra, không biết Tần minh đến lúc đó có cảm tưởng gì!
Chu Chiếu Diễm phía dưới cười lạnh, khí tức Tông Sư đỉnh phong toàn thân ẩn ẩn phát ra.
Ừm!
Ánh mắt mọi người trong đại sảnh sáng lên, Chu Chiếu Diễm nói không sai, 500 ngàn đại quân bên mình hoàn toàn có thể ăn hết 300 ngàn đại quân Tần minh, thế này rất ổn thỏa. Mà Hà Không Ngôn lại có không đồng ý, lập tức đứng lên nói:
- Phương pháp Chu huynh rất ổn, nhưng ta cho rằng không cần thiết chỉ huy 300 ngàn đại quân tiến về!
- 200 ngàn là đủ…
Hà Không Ngôn nhìn ánh mắt mọi người có chút nghi hoặc, mỉm cười giải thích:
- Chư vị đừng quên, lần này Niết Bàn cảnh cường giả cùng lão tổ Tạo Hóa cảnh của chúng ta toàn bộ xuất thủ, mà căn cứ Tần minh cẩn thận, rất có thể cũng sẽ phái ra toàn bộ đội hình chiến lực mạnh nhất!
- Nhưng chúng ta bây giờ nhiều hơn một vị lão tổ Tạo Hóa cảnh sơ kỳ, đến lúc đó xuất kỳ bất ý hoàn toàn có thể đánh giết Lữ Bố cùng Vũ Văn Thành Đô hai vị võ tướng, sau đó lại trợ giúp những người khác giết chết địch nhân!
- Một khi cao đoan chiến lực Niết Bàn cảnh của bọn họ đều chết, như vậy tăng thêm 400 ngàn đại quân chúng ta vây quanh, 300 ngàn đại quân sẽ bị chúng ta toàn diệt!
- Huống chi, chúng ta không chỉ có muốn bắt lại quân chủ lực của Tần Vương, mà Uyên thành cũng cần phải chiếm lĩnh. Đến lúc đó Khôi Tinh thành còn lại 300 ngàn đại quân, chỉ cần lưu lại 30 ngàn đại quân, phái ra 270 ngàn đại quân trực tiếp tấn công Uyên thành, dù trong thời gian ngắn không thể chiếm lĩnh Uyên thành, cũng phải liều chết ngăn chặn 100 ngàn đại quân bên trong Uyên thành!
- Đến lúc đó chiến đấu chúng ta bên này kết thúc, hợp binh một chỗ trực tiếp chiếm lĩnh Uyên thành!
Nghe được Hà Không Ngôn giải thích, người trong đại sảnh trầm tư. Mà Hà Dụng thì nhìn về phía hai vị gia chủ còn lại, gật đầu nhỏ không thể thấy, chấp nhận ý kiến của Hà Không Ngôn.
Chỉ thấy Hà Dụng khí thế bàng bạc đứng lên nói:
- Tốt, vậy chúng ta theo như lời Không Ngôn nói, phái 400 ngàn đại quân mai phục đại quân Tần minh, đồng thời Lương Dương Phàm ngươi suất lĩnh 270 ngàn đại quân tấn công Uyên thành!
Thời gian ngay tại ba ngày sau, hành động!
Theo ba đại thế gia lập kế hoạch, ngày thứ hai vô tình hay cố ý đem thời gian xuất phát bên mình chuẩn bị tiết lộ cho Phan Phượng để Lý Chính cũng biết tin tức này. Lúc này bên trong Uyên thành gió êm sóng lặng, trên tường thành thật cao thật dày, Lý Chính cùng Tần Lâm Quân đứng ở phía trên, nhìn ra xa xa!
- Sau hai ngày, chính là một trận trọng yếu nhất của chúng ta!
Tần Lâm Quân mở miệng lên tiếng trước.
Hai người đều hiểu một trận chiến tiếp theo cực kỳ trọng yếu, nếu như thắng lợi, thực lực ba đại thế gia sẽ không còn có thể áp chế bọn hắn!
Đúng lúc này Lý Chính đột nhiên xuất ra một phong thư đưa cho Tần Lâm Quân. Trong đôi mắt đẹp của Tần Lâm Quân lóe qua một tia nghi hoặc, nhận lấy phong thư này mở ra xem. Lý Chính nhìn biểu lộ Tần Lâm Quân bên cạnh càng ngày càng băng lãnh, nghĩa chính ngôn từ nói:
- Đệ đệ ngươi Tần Trấn Hiên muốn hợp tác cùng bản vương, cho bản vương lợi ích to lớn, muốn cùng một chỗ mưu đồ bí mật hãm hại ngươi!
- Nhưng bản vương là ai, làm sao có thể sẽ vì chút lợi nhỏ mà thương tổn tới minh hữu của mình chứ!
Tần Lâm Quân thu hồi nộ khí trong lòng, lập tức biểu lộ bình tĩnh nhìn Lý Chính:
- Tần Vương đưa cái này cho ta có ý gì, chẳng lẽ cố ý muốn phá hư quan hệ giữa ta cùng Tần Trấn Hiên!
Tần Lâm Quân tin tin Lý Chính cho là thật, nhưng nàng không cảm thấy Lý Chính có lòng tốt!
Lý Chính nhìn Tần Lâm Quân khinh thường cười một tiếng,
- Làm sao không nguyện ý tin tưởng sự thật này, còn không chịu tiếp nhận hiện thực này, thật ra trong lòng của ngươi sớm đã nghĩ đến kết quả này rồi!
Ánh mắt Tần Lâm Quân càng ngày càng băng lãnh, nàng hiểu rõ ý Lý Chính, càng hiểu hậu quả Tần Trấn Hiên muốn hợp tác mưu đồ bí mật cùng Lý Chính hại nàng.
Tần Lâm Quân lần đầu tiên có ý nghĩ muốn trở lại Trấn Quốc phủ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận