Điệu Thấp Làm Hoàng Đế

Chương 727: Đối Sách Của Chu Gia (1)

Ngươi nỗ lực gấp mười lần, có lẽ người khác có thể tuỳ tiện đạt được.
Nhưng đây cũng là nhân tài Trương Mặc Ôn mười phần mong muốn.
Quế Nghiễm thành thân là một trong bát đại đại thành, tư nguyên tài phú trong này vô cùng khủng bố.
Các đại thế lực giao thoa ngang dọc, có đại thế lực đã sớm cắm rễ tại Quế Nghiễm thành mấy ngàn năm, liên lụy thế lực tại Quế Nghiễm thành cực kỳ rộng khắp, các bộ phân quan viên đều có sự hiện hữu của bọn hắn.
Vì cục diện toàn bộ Quế Nghiễm thành an ổn, có lúc Trương Mặc Ôn không thể không làm ra nhượng bộ, nhường ra một số lợi ích.
Trước đó đại tướng trấn thủ Quế Nghiễm thành cũng là người của Chu gia.
Chu gia, một trong tứ đại gia tộc Quế Nghiễm thành, có Chí Tôn cảnh tồn tại. Vị phía dưới kia tràn ngập địch ý dành cho Cao Thuận chính là Chu Hoắc.
Người giống Cao Thuận dạng này, không thể lại thông đồng làm bậy cùng những gia tộc này, rất dễ dàng trở thành một thanh dao nhọn trong tay hắn.
Mà nhìn Hí Chí Tài, ánh mắt Trương Mặc Ôn lấp lóe, đây chính là một vị đại tài, nếu có thể thu phục hắn, thủ hạ mình sẽ có thêm một văn một võ hai vị đại tướng.
Trương Mặc Ôn dạo bước đi đến trước mặt hai người.
- Đây là hổ phù Quế Nghiễm thành, binh phù điều động cùng chỉ huy thủ quân, hiện tại giao cho Cao tướng quân.
Chỉ thấy Trương Mặc Ôn trực tiếp đưa một nửa hổ phù giao cho Cao Thuận trong ánh mắt nóng nảy của Chu Hoắc.
Cao Thuận thấy thế ánh mắt ngưng tụ, không chút do dự đem hổ phù cầm vào tay.
Một nửa hổ phù ngoại trừ có thể chỉ huy thủ quân ra còn có thể chưởng khống một bộ phận phòng ngự đại trận Quế Nghiễm thành.
Trương Mặc Ôn nhịn không được cười to, sau đó nhìn về phía Hí Chí Tài ôn hòa nói:
- Bản thành chủ bội phục tài năng của Hí tiên sinh từ lâu, vừa hay phủ thành chủ thiếu khuyết một vị chủ bộ, không biết Hí tiên sinh có thể nguyện phụ trợ bản thành chủ.
Vẻ mặt Hí Chí Tài đầy tươi cười, vui vẻ tiếp nhận.
- Nhận được đại nhân hậu ái, Chí Tài cảm kích khôn cùng.
- Ha ha, tốt!
Toàn bộ đại điện vang lên tiếng cười cao hứng của Trương Mặc Ôn.
- Hôm nay Quế Nghiễm thành có hai vị đại tài gia nhập, quả thật đại hỉ, tối nay bày yến chúc mừng hai vị.
Trương Mặc Ôn vung tay lên, trở lại chủ vị.
Mà quan viên phía dưới thấy thế liên tục cao giọng tán thưởng, chúc mừng Cao Thuận cùng Hí Chí Tài.
- Chúc mừng Cao tướng quân, Hí đại nhân.
- Có thể trở thành đồng liêu cùng Hí đại nhân quả thật là phúc của hạ quan bản.
- Cao tướng quân...
- Hí đại nhân...
Mà Cao tướng quân đối mặt mọi người nhiệt tình chào hỏi, đều là chút nghiêm túc gật đầu ra hiệu.
Mà Hí Chí Tài thì ai đến cũng không có từ chối, liên tục cùng chư vị quan viên nói chuyện với nhau.
- Không biết vị đại nhân này là?
- Tại hạ họ Vương, thái thú Tây thành Quế Nghiễm thành, quản lý các việc nhỏ của bách tính.
- Nguyên lai là Vương đại nhân thất kính thất kính.
...
Mặc kệ trước đó như thế nào, bây giờ Cao Thuận cùng Hí Chí Tài đã được Trương Mặc Ôn nhận mệnh, nguyên một đám mặt ngoài thái độ hữu hảo.
Ngoại trừ Chu Hoắc bày ra gương mặt lạnh nhìn Cao Thuận cùng Hí Chí Tài ra, còn lại hai mươi mấy vị quan viên đều nhất nhất bắt chuyện.
Mà Trương Mặc Ôn mỉm cười nhìn cảnh tượng phía dưới, thấy ánh mắt Chu Hoắc lạnh lùng âm hiểm nhìn Cao Thuận, tròng mắt thâm thúy không có chút rung động nào.
Ban đêm trên bầu trời u lam điểm lấy vô số tinh quang, trong phủ thành chủ vì nghênh đón Cao Thuận cùng Hí Chí Tài xếp đặt tiệc rượu, đại tiểu quan viên trấn thủ cổng thành cũng đều từng người làm quen Cao Thuận, Hí Chí Tài càng nhận rõ mỗi quan viên của Quế Nghiễm thành.
Mà tối nay phủ thành chủ nhân tố bên ngoài là Cao Thuận và Hí Chí Tài đến, các đại thế lực lại gió giục mây vần cuồn cuộn sóng ngầm.
Có thế lực muốn nịnh bợ Cao Thuận, Hí Chí Tài mới tới.
Có thế lực bởi vì hiểu qua thực lực Cao Thuận, Hí Chí Tài, muốn kéo hẹp khoảng cách với bọn họ.
Mà càng nhiều thế lực cảm thấy thời gian vừa mới bắt đầu, một mực bảo trì trạng thái ngắm nhìn, dù sao bọn họ biết tương lai Cao Thuận có thể không bình tĩnh, không biết Cao Thuận và Hí Chí Tài mới đến có thể ngăn cản ám thủ của một số người hay không.
Bởi vì Cao Thuận cùng Hí Chí Tài đến, tổn hại lợi ích thế lực bọn họ, đang trong âm thầm thương lượng như thế nào đối phó bọn hắn.
Cũng tỷ như Chu gia, một trong tứ đại gia tộc Quế Nghiễm thành.
Mà lúc này Lý Chính cùng Hoàng Phủ Minh Nguyệt cũng vừa mới đi vào Quế Nghiễm thành.
- Phụ thân, Chu gia chúng ta mất đi chức vị thủ tướng Quế Nghiễm thành, đối với Chu gia chúng ta mà nói, tổn thất quá lớn.
Trong đại sảnh Chu phủ Quế Nghiễm thành, người của Chu gia một mặt oán giận, nói lời này chính là Chu Hoắc.
- Không sai, gia chủ, thiếu đi vị trí thủ tướng, đại bộ phận lợi ích của Chu gia chúng ta lưu thông bên trong bên ngoài thành đều bị hư hao, có chút lợi ích bị hạn chế khắp nơi.
- Một khi lâu dài đi xuống, Chu gia chúng ta sẽ dần dần lạc hậu nếu so với ba đại thế gia khác. Những thương hội một, số thế lực kia rất có thể bởi vì Chu gia chúng ta đã mất đi chức vị thủ tướng, chặt đứt liên hệ cùng chúng ta, trước kia có thể mua sắm đan dược và trân bảo thấp hơn ba phần từ trong thương hội, cùng các thế lực giao dịch sẽ có một số “Tư nguyên đặc thù” đều muốn tan thành bọt nước.
- Chúng ta nhất định phải hành động, đoạt lại vị trí thủ tướng.
- Hiện tại tam đại gia tộc khẳng định đang cười nhạo Chu gia chúng ta, trước kia bọn họ hâm mộ Chu gia chúng ta bao nhiêu, hiện tại sẽ chế giễu chúng ta bấy nhiêy.
- Chúng ta đi tìm những đại thần triều đình kia.....
Nguyên một đám Trưởng lão Chu gia tản ra khí tức m Dương cảnh trầm giọng nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận