Điệu Thấp Làm Hoàng Đế

Chương 361: Lâm Tiêu Cùng Chu Lễ Mộ

- Mai Vũ tiểu thư ngươi yên tâm, bản quan nhất định sẽ đòi lại công đạo cho các ngươi.
- Người đâu, lập tức phái binh theo bản quan đi niêm phong Thư Vân các.
Mà dân chúng xung quanh trông thấy Lý Vọng hành động nhanh chóng, không khỏi lục tục khen hay.
Mà Mai Vũ càng không ngừng dập đầu nói cảm tạ:
- Đa tạ đại nhân, đa tạ đại nhân làm chủ cho tiểu nữ tử.
Lý Vọng đi đến nâng đỡ Mai Vũ, đỡ dậy thân thể Mai Vũ yếu đuối không xương nói khẽ:
- Ngươi có nguyện đi theo bản quan đến Thư Vân các làm chứng minh, bản quan muốn niêm phong Thư Vân các.
Chỉ thấy sắc mặt Mai Vũ lê hoa đái vũ tràn đầy dứt khoát nói:
- Nguyện đi theo đại nhân lấy lại công đạo.
- Tốt!
Phó quan bên cạnh Lý Vọng nhìn thấy tình huống như thế nhất thời đầu đầy mồ hôi, cảm giác được một trận phong bạo muốn cuốn tới Ngọc Kinh thành.
Thư Vân các có bối cảnh thông thiên, chính là do Tam công tử Thừa Tướng phủ cùng con trai Lễ bộ thượng thư liên thủ xây nên.
Nhưng vị phó quan này hiểu rõ vị vương gia này của mình có thân phận gì, càng quan trọng hơn là vị vương gia này một mực đang tìm gây phiền phức cho quan viên thừa tướng nhất hệ, chuyện nơi đây sâu quá, bởi vậy phó quan không dám nói lời nào, cũng không dám ngăn cản.
Sau đó Lý Vọng dẫn theo trên trăm quan binh có bách tính cùng đi theo trùng trùng điệp điệp tiến về Thư Vân các.
Trên đường cái, Lý Vọng dẫn theo quan binh nhanh chân hướng về phía trước, bách tính xung quanh thấy động tác Lý Vọng lớn như thế không khỏi lộ ra vẻgiật mình, lập tức nghe bách tính phía sau kể ra vừa mới xảy ra, biết Lý Vọng muốn đi niêm phong Thư Vân các, rất nhiều người không khỏi lộ ra vẻ hưng phấn, lục tục đi theo đằng sau đại quân của Lý Vọng.
Phía trên một tòa lửu lầu xuôi theo đường cái, có mấy bóng người đang nhìn đám người Lý Vọng phía dưới.
Cầm đầu chính là Vũ Hóa Điền người mặc đấu ngưu phục, mà xung quanh đều là người của Tây Xưởng.
Chỉ thấy một vị công công mặt trắng không râu nói:
- Hán Đốc, Tam công tử thừa tướng Lâm Tiêu cùng con trai Lễ bộ thượng thư Chu Lễ Mộ bây giờ đang ở Thư Vân các, hết thảy kế hoạch đang tiến hành thuận lợi.
Vũ Hóa Điền híp lại hai mắt nhìn đám người Lý Vọng đi xa, lạnh lùng nói:
- Rất tốt, ta ngược lại muốn nhìn xem lần này sẽ có người nào xuất hiện.
Hướng về phía tây nam Ngọc Kinh thành, phía trên một tòa lâu thuyền cự đại sừng sững bên bờ sông đang rất náo nhiệt, phụ cận xung quanh thuyền nhỏ san sát, trên lâu thuyền cùng cầu nối với bờ người đến người đi, trên mặt bên ngoài phía trên lâu thuyền có không ít mỹ nhân mảnh mai đang đùa giỡn cùng khách nhân.
Xung quanh có từng trận hương khí, âm thanh nữ tử nũng nịu vui cười, tiếng cười dâm đãng của khách nhân để cho người người xung quanh chú ý, đặc biệt là những cô gái không cẩn thận để lộ xuân quang, để những nam tử trên bờ trợn mắt hốc mồm, rướn cổ lên, mở to mắt nhìn chằm chằm vào ba đào hung dũng trước ngực mấy cô gái, thỉnh thoảng nuốt một ngụm nước bọt!
Có chút nam tử càng không tự chủ mò xuống phía dưới.
Lúc này trong lầu các trang sức tinh mỹ bên trong lâu thuyền, thỉnh thoảng truyền ra tiếng đàn, tiếng tiêu cùng âm thanh tài tử ngâm thơ tác đối, chỗ càng sâu càng vang lên âm thanh lả lướt.
Tại lầu cao nhất Thư Vân các, nơi đây được trang hoàng khôn khéo lộng lẫy, chính giữa gian phòng có hai người trẻ tuổi khí chất bất phàm toàn thân tản ra quý khí kéo lấy hai vị giai nhân vô cùng diễm lệ đang một phen nâng ly, nếu như là khách quý Thư Vân các, khẳng định nhận biết hai vị giai nhân này chính là hai vị danh kỹ nổi danh nhất Thư Vân các, Túy Khanh cùng Giai Hinh hai vị tiểu thư.
Mà bàn tay của bọn họ tiến vào núi đôi mềm mại trắng như tuyết trước ngực giai nhân bên cạnh, làm cho gương mặt giai nhân ửng hồng, hơi hơi thở gấp.
Mà âm thanh như có như không tràn ngập dụ hoặc, cũng có thể làm cho nam tử bình thường rút côn ra trận, đâm chọt quên lối về!
Hai vị quý nhân này chính là Lâm Tiêu cùng Chu Lễ Mộ.
Lâm Tiêu toàn thân áo trắng, mỹ nhân ở bên cạnh miệng đối miệng đút rượu ngon, mà tay phải của hắn hung hăng xoa nắn bờ mông tròn trịa sau lưng mỹ nhân, ánh mắt mê ly tựa ở trong ngực mỹ nhân.
Mà ở đối diện hắn, Chu Lễ Mộ áo vàng hoa phục nhìn bộ dáng Lâm Tiêu hưởng thụ, mỉm cười lên tiếng:
- Lâm huynh, Túy Khanh tiểu thư phục thị như thế nào?
Chỉ thấy Lâm Tiêu không bỏ được Túy Khanh tiểu thư thơm mát trong ngực, một mặt ý cười cầm chén rượu lên trực tiếp dâng Chu Lễ Mộ một chén.
- Ha ha, Chu huynh, muốn thay đổi hay không, để ngươi thử Túy Khanh phục thị một chút xem như thế nào?
Chu Lễ Mộ cười lắc đầu, đặt chén rượu xuống, biểu lộ nghiêm túc nói:
- Lâm huynh, trong khoảng thời gian này tân hoàng Lý Duyệt trên triều đình đã chưởng khống hơn phân nửa quan viên, mà con chó điên Lý Vọng kia một mực đối phó quan viên phe phái chúng ta, phụ thân đã đã cảnh cáo ta, để cho chúng ta trong khoảng thời gian này an phận thủ thường, bởi vậy ta nghĩ việc Thư Vân các chúng ta thu thập những thiếu nữ kia cũng nên tạm dừng một đoạn thời gian, như thế nào?
Lâm Tiêu nghe thấy tên của hai người tân hoàng cùng Lý Vọng, trong mắt lóe lên vẻ tức giận, lộ ra biểu lộ trịnh trọng nói:
- Chu huynh nói đúng, ta cũng đang có ý này, trước hết để cho tân hoàng phái ra chó điên Lý Vọng đắc ý một đoạn thời gian, chờ chúng ta tìm đúng cơ hội, trực tiếp kéo Lý Vọng xuống ngựa, ta nhìn xem Lý Vọng kia còn dám phách lối nữa hay không.
Bạn cần đăng nhập để bình luận