Điệu Thấp Làm Hoàng Đế

Chương 703: Bại Lộ (2)

Sắc mặt tất cả mọi người biến hóa, mà thế lực đã sớm đầu nhập vào Hoàng Phủ Minh Nguyệt chậm rãi dời về phía nàng, trong đó không thiếu đại thế lực đỉnh phong.
Mà thế lực trong đó đã sớm biết một số nội tình cũng dần dần thối lui đến trong trận doanh Viêm Tâm Huy, ánh mắt lạnh lẽo.
Thoáng chốc, người các đại thế lực lúc đầu tham gia tiệc mừng thọ đứng tại chỗ tự đánh giá, trận doanh gia nhập vào Hoàng Phủ Minh Nguyệt vậy mà chiếm đại đa số.
Trong lúc nhất thời vậy mà khí thế địa vị ngang nhau cùng trận doanh của Viêm Tâm Huy.
Có một ít người không biết làm sao nhìn người của hai thế lực lớn.
Trong đó Viêm Thiên Tứ cũng là đại biểu điển hình.
Viêm Thiên Tứ vừa hay đứng ở giữa Hoàng Phủ Minh Nguyệt và Viêm Tâm Huy, có chút kinh hãi nhìn hai người.
Mà Viêm Vô Giác cùng Viêm Thiên Dương sớm đã đi tới bên người Viêm Tâm Huy.
Viêm Thiên Tứ sợ hãi nói:
- Phụ vương đây là có chuyện gì?
Viêm Vô Giác thất vọng nhìn thoáng qua Viêm Thiên Tứ, chuyển hướng nhìn Hoàng Phủ Minh Nguyệt chậm rãi nói:
- Không nghĩ tới, thủ lĩnh thế lực to lớn “Tần” vẫn giấu kín trong chỗ sâu lại là ngươi, Hoàng Phủ Minh Nguyệt, ngươi ẩn tàng thật sâu.
Cái gì!
Đám người thất kinh, đặc biệt là những người trung lập và biết một số nội tình nhưng không biết chuyện thế lực cụ thể, ai nấy đều kinh hãi nhìn về phía Hoàng Phủ Minh Nguyệt bị chúng cường quay xung quanh.
“Tần” thế lực, không biết khi nào thì bắt đầu xuất hiện, nhưng trong một năm gần đây dần dần lộ ra răng nanh, bị các thế lực cảnh giác, nhưng các đại thế lực lại một mực sờ không đến người của thế lực “Tần”, chỉ biết là thời điểm có người xuất hiện thuộc về thế lực “Tần”, tất có chuyện phát sinh, mà lại đã kết thúc.
Cơ hồ sau lưng tất cả chuyện lớn luôn có cái bóng của “Tần”.
Tựa hồ ở trong âm thầm tồn tại một hắc thủ kinh khủng đang kích thích quỹ tích của Đại Viêm Hoàng triều.
Vô số thế lực âm thầm kiêng dè “Tần” không thôi.
Nhìn Viêm Tâm Huy biểu lộ sát ý mười phần, cùng lời nói ngưng trọng của Giác Vương, mọi người không thể không tin tưởng chủ nhân thế lực “Tần” khủng bố để các thế lực sợ mất mật lại là Hoàng Phủ Minh Nguyệt khuynh thành tuyệt thế trước mặt.
- Cái này... Làm sao có thể!
Viêm Thiên Tứ khiếp sợ nhìn Hoàng Phủ Minh Nguyệt.
Viêm Thiên Tứ một mực tồn tại hiếu kỳ đối với thế lực “Tần” này, dù sao trước đó mãi cho đến khi Đại Viêm Hoàng triều hủy diệt cũng không có xuất hiện qua.
Mà Viêm Thiên Tứ cho rằng Đại Viêm Hoàng triều hủy diệt vẫn luôn tồn tại một hắc thủ ở hậu trường, cái thế lực “Tần” này rất phù hợp suy nghĩ của Viêm Thiên Tứ, càng làm cho Viêm Thiên Tứ cảm thấy là bởi vì mình tồn tại mới khiến cho thế lực khủng bố này lộ ra chân ngựa, bạo lộ ra trước mấy năm.
- Đây là thực sự, ngươi thật là thủ lĩnh của “Tần”?
Viêm Thiên Tứ trừng lớn hai mắt, run rẩy hỏi, hắn thậm chí không muốn tin tưởng hắc thủ hậu trường hủy diệt Đại Viêm Hoàng triều lại là nữ tử hắn một mực hâm mộ.
Nhưng chỉ thấy Hoàng Phủ Minh Nguyệt liếc nhìn mọi người, chậm rãi lắc đầu nói:
- Ta không phải thủ lĩnh của “Tần”.
Viêm Vô Giác nhìn bộ dáng Viêm Thiên Tứ thất hồn lạc phách, khẽ thở dài một cái, thế mà ánh mắt lại tràn ngập sát ý nhìn về phía Hoàng Phủ Minh Nguyệt:
- Ngươi còn nói ngươi không phải thủ lĩnh của “Tần”, vậy những người này xảy ra chuyện gì?
Viêm Vô Giác nhìn về phía cường giả tụ tập xung quanh Hoàng Phủ Minh Nguyệt.
- Thật không nghĩ tới các ngươi vậy mà cũng là người của “Tần”.
Viêm Vô Giác nhìn về phía mấy người của đỉnh tiêm thế lực, đau lòng nhức óc nói.
Một nam nhân trung niên tản ra khí thế m Dương cảnh cười lạnh nói:
- Ha ha, ta không phải người của “Tần”, chẳng lẽ là chó của Đại Viêm hoàng thất các ngươi?
Còn mấy m Dương cảnh Tôn giả bên cạnh đều lộ ra ý lạnh.
Người nào không biết Đại Viêm hoàng thất đã sớm xem thế mấy lực bọn hắn như cái đinh trong mắt cái gai trong thịt, đã có thế lực khủng bố muốn hủy diệt Đại Viêm Hoàng triều, mình cớ sao mà không làm.
Viêm Thiên Tứ nhìn sắc mặt Hoàng Phủ Minh Nguyệt một mực bảo trì không đổi, vẻ mặt cực kỳ khó coi, trong lòng không ngừng giãy dụa, cuối cùng thất lạc phất tay ra hiệu thành viên Thiên Tứ hội dừng lại ở một bên đi về phía bên trong các cường giả Giác Vương phủ.
Ngay tại lúc Từ Thứ, Dương Phi Lợi, Mạc Hữu An hơn mười vị thành viên Thiên Tứ hội muốn cùng Viêm Thiên Tứ tiến vào trận doanh của Viêm Tâm Huy, lại không nghĩ rằng Viêm Tâm Huy đột nhiên vung tay, tướng sĩ phía trước đột nhiên đem vũ khí chỉ hướng bọn họ.
Viêm Thiên Tứ vừa đến bên người Viêm Vô Giác thấy cảnh, coi là Viêm Tâm Huy đang tận lực trả thù giận dữ nói:
- Ngươi có ý gì?
Thế mà không chờ Viêm Tâm Huy mở miệng, Viêm Thiên Dương sâu xa nói:
- Thiên Tứ, ngươi cũng không biết cái gọi là Thiên Tứ hội của ngươi đã sớm bị Hoàng Phủ Minh Nguyệt thẩm thấu.
- Ngươi nói bậy bạ gì đó, căn bản không có khả năng.
Viêm Thiên Tứ nổi giận đùng đùng nói, phải biết nhân tài Thiên Tứ hội đều là hắn sử dụng ký ức kiếp trước trăm cay nghìn đắng mới thu phục, bọn họ làm sao có thể là người của Hoàng Phủ Minh Nguyệt.
- A, không có khả năng.
Viêm Tâm Huy nhìn chằm chằm ánh mắt Hoàng Phủ Minh Nguyệt, rốt cục chuyển sang nhìn Viêm Thiên Tứ.
- Cô cho bọn hắn một cơ hội, chỉ cần bọn họ dám lấy võ đạo phát thệ, cô sẽ tin tưởng bọn họ, cũng xin lỗi ngươi, như thế nào?
- Tốt!
Viêm Thiên Tứ căm hận nói, mười phần tín nhiệm nhìn về phía bọn người Từ Thứ, Dương Phi Lợi.
Quả nhiên, chỉ thấy Dương Phi Lợi trực tiếp thề thốt:
- Dương Phi Lợi ta thề sống chết hiệu trung Viêm công tử, nếu có hai lòng, tu vi võ đạo sụp đổ, nhập ma mà chết.
- Hừ!
Viêm Thiên Tứ nhìn Dương Phi Lợi không chút do dự phát thệ, nhìn Viêm Tâm Huy hừ lạnh, tiếp tục đắc ý nhìn về phía mấy người Từ Thứ, Mạc Hữu An.
Thế mà...
Toàn bộ quảng trường một mảnh yên lặng!
Bạn cần đăng nhập để bình luận