Điệu Thấp Làm Hoàng Đế

Chương 592: Tâm Cơ

Ánh mắt Tần Lâm Quân vẫn luôn đang ngó chừng Lý Chính, Lý Vũ bởi vì là Thái Tử Đại Hiên hoàng triều, có thế lực khổng lồ chống đỡ, có thể đạt đến địa vị hiện tại, tuy nói không đơn giản, nhưng Tần Lâm Quân tin tưởng mình nếu như khởi đầu cùng một chỗ như Lý Vũ sẽ chỉ làm càng tốt hơn hắn.
Mà Lý Chính thì không có bất kỳ thế lực gì chống đỡ, một bước một dấu chân đi tới hôm nay.
Có thể nói, hắn từ lúc non nớt trưởng thành đến hiện tại đã đùa bỡn tất cả mọi người trong lòng bàn tay, mỗi một bước đều đã sớm bày ra sách lược.
Nếu như nói Tần Lâm Quân nhìn chằm chằm Lý Chính có chút bội phục, như vậy Lý Vũ cùng Lý Duyệt thì nhìn chằm chằm Thái tử Lý Vũ cùng Lý Chính có chút không cam lòng.
Đang lý ra, chỗ ngồi nơi này cần phải có một cái cho bọn họ, nhưng mình bất đắc dĩ bị đào thải bị loại, chỉ có thể trơ mắt nhìn Thái tử Lý Vũ cùng Lý Chính và một bá chủ đời trước chuyện trò vui vẻ, khí thế không chút yếu thế.
Lớn nhất để bọn hắn cảm thấy căm giận không bằng phẳng chính là, hai người mình cộng lại mấy trăm cân, ngồi hai bên Thần hoàng, thế mà Lý Chính cùng Lý Vũ nhìn cũng không nhìn bọn họ một chút.
m Dương cảnh Tôn giả sau lưng Thái tử Lý Vũ cùng Lý công công thì ánh mắt lại đều nhìn chăm chú phía Hạng Vũ giống như cây cột chống trời sau lưng Lý Chính, tuy thu liễm khí tức, lại có được cảm giác áp bách mãnh liệt, đặc biệt là Lý Vũ, đây chính là một chí cường giả có thể đánh bại Tần Niết.
Lý Vũ nhìn Lý Chính mặt mũi tràn đầy cười nhạt, trong lòng không thể không dần dần hiện ra cảm giác ghen ghét nồng đậm.
Lý Chính này làm sao vận khí tốt như vậy, trước đó Lữ Bố, Vũ Văn Thành Đô các tướng lĩnh, Trương Cư Chính, Lý Nho, Cổ Hủ những mưu thần đã để Lý Vũ ghen ghét muốn chết, hiện tại lại tới một võ tướng càng khủng bố hơn nắm giữ chiến lực tính quyết định như Hạng Vũ.
Ai!
Hai đại hoàng triều còn lại căn bản không có khả năng, không có năng lực phái người dạng này đến, bởi vậy Lý Vũ thậm chí bao gồm Thần Hoàng mấy người đều cảm thấy Lý Chính có phải được đỉnh tiêm thế lực ngoại vực chống đỡ hay không, vì vậy mới có thể thu lưu nhiều văn thần mãnh tướng như vậy.
Nhưng Lý Chính vì cái gì có thể lấy được đến ủng hộ của bọn hắn?
Bất quá Lý Vũ hiện còn không thể trực tiếp hỏi, bởi vì hắn còn dự định kết minh cùng Lý Chính, trước chống cự phụ hoàng của mình lại nói.
Nhưng Thần Hoàng lại không giống.
- Chính nhi, không biết vị Hạng Vũ danh chấn thiên hạ này, ngươi làm thế nào chiêu mộ được.
Nghe được lời Thần Hoàng, mọi người nhất thời yên tĩnh, ánh mắt nguyên một đám lấp lánh quanh quẩn ở giữa Lý Chính cùng Hạng Vũ.
Hạng Vũ bất động, Lý Chính bình tĩnh cười một tiếng:
- Mọi người đều biết, bản vương có một đôi tuệ nhãn, có một ngày đột nhiên nhìn thấy Bá Vương liền ý hợp tâm đầu, sau đó Bá Vương được bản vương dàn xếp vào phủ, không nghĩ tới Bá Vương thần dũng như thế, bản vương thực sự vận khí bức người.
Phía trên Anh Hùng lâu vang lên tiếng Lý Chính cởi mở cười to.
Mà mọi người một mặt lạnh lùng nhìn hắn biểu diễn.
Mà Lý Chính lại xem thường đối mặt với bọn hắn lạnh lùng, bình tĩnh uống mỹ tửu trong tay.
Thần Hoàng thở dài nhìn Lý Chính một chút, đột nhiên chuyển nói với Lý Vũ:
- Vũ nhi, ngươi có bằng lòng trở lại Ngọc Kinh thành hay không, nếu ngươi trở lại Ngọc Kinh thành, vị trí Thái Tử vẫn là của ngươi, người thừa kế Đại Hiên hoàng triều vẫn là ngươi.
Nghe được lời Thần Hoàng, sắc mặt của Lý Duyệt cùng Lý Vũ đột nhiên khẽ biến, một mặt khẩn trương nhìn Thái tử Lý Vũ.
Vốn Lý Duyệt cùng Lý Vũ hai người nhìn thấy Thái tử Lý Vũ không dám về Thiên châu, trong lòng còn có một ý nghĩ, nếu như nịnh nọt phụ hoàng, nói không chừng phụ hoàng một lần nữa phong vị trí Thái Tử cho mình.
Thái tử Lý Vũ cầm chén rượu lên có chút dừng lại, cười nói:
- Phụ hoàng, chẳng lẽ nhi thần ở Lạc Châu thì không phải Thái Tử sao, nhi thần ở Lạc Châu vẫn có thể vì phụ hoàng phân ưu.
- Tốt cho vì trẫm phân ưu, Chính nhi thì sao đây? Ngươi cũng chuẩn bị đối địch với phụ hoàng sao?!
Ánh mắt Thần Hoàng lạnh lùng.
- Phụ hoàng nói lời nghiêm trọng, nhi thần cảm thấy nhi thần có năng lực tạo phúc cho bách tính, vì phụ hoàng phân ưu, huống hồ Đại Hiên hoàng triều vẫn luôn ở trong tay hoàng thất chúng ta, không phải sao?
Lý Chính mỉm cười, cùng Lý Vũ nhẹ nhàng đụng một chén, uống một hơi cạn sạch.
- Tốt! Không hổ là hai nhi tử ưu tú nhất của trẫm.
- Tần Niết trẫm cho ngươi một cơ hội, nếu như ngươi nguyện ý trở lại Tĩnh Châu tiếp tục trấn thủ biên cảnh, trẫm có thể sẽ bỏ qua chuyện cũ, như thế nào?
- Thần Hoàng ngươi ta tranh đấu nhiều năm, ngươi cảm thấy ta sẽ tin tưởng ngươi sao?
Tần Niết cười lạnh nhìn Thần Hoàng.
Thần Hoàng bạo phát khí thế, một cỗ khí tức mạnh hơn m Dương cảnh bao phủ toàn bộ Anh Oái thành, thiên địa thất sắc, toàn bộ Anh Oái thành tĩnh lại, thời gian không gian đều ngưng kết.
Mọi người phía trên Anh Hùng lâu lộ ra ánh mắt khiếp sợ, chẳng lẽ Thần Hoàng thật đột phá Chí Tôn cảnh.
Tần Niết bộc phát ra thực lực m Dương cảnh đỉnh phong bao phủ Tần Lâm Quân ở bên trong, nhất thời lui lại Anh Hùng lâu vài trăm mét.
Mà Thái tử Lý Vũ được hai m Dương cảnh Tôn giả liên thủ miễn cưỡng chống cự khí thế Thần Hoàng lui lại ra khỏi Anh Hùng lâu.
Mà đối mặt Thần Hoàng bạo phát khí thế, ánh mắt Lý Chính lấp lóe, khí thế Hạng Vũ ngút trời, xông phá áp chế của Thần Hoàng, trong nháy mắt cùng Lý đang xuất hiện tại nơi xa Anh Hùng lâu.
Không phải Chí Tôn cảnh, Thần Hoàng còn không có đột phá Chí Tôn cảnh, đang ở giữa Chí Tôn cảnh cùng m Dương cảnh, nửa bước Chí Tôn cảnh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận