Điệu Thấp Làm Hoàng Đế

Chương 616: Người Đại Nhật Hoàng Triều Tới (2)

Võ tướng phía sau quân liên tục đồng ý.
- Nhưng hiển nhiên Đại Nhật hoàng triều cũng không có lòng tốt, rất có thể làm cho chúng ta đối mặt chủ lực Thần Hoàng, đến lúc đó bọn họ ở sau lưng làm ngư ông đắc lợi!
- Đại Nhật hoàng triều không thể không phòng.
Quan văn bên phải nhíu mày.
Thác Bạt Khôn Bằng nhìn phía dưới thảo luận, nhìn về phía Thừa tướng một mực trầm mặc nói:
- Thừa tướng, ngươi cảm giác chúng ta nên như thế nào?
Theo lời Thác Bạt Khôn Bằng, bách quan an tĩnh, ánh mắt nguyên một đám nhìn về phía Thừa tướng.
Thừa tướng Đại Di hoàng triều cười cười nói:
- Bệ hạ, so với Đại Hiên hoàng triều, tiểu thủ đoạn những không ra gì của Đại Nhật hoàng triều chỉ là trò trẻ con, chỉ cần Đại Hiên hoàng triều bị tiêu diệt, Đại Nhật hoàng triều có thể ngăn cản thiết kỵ như lang như hổ của chúng ta sao?
- Thần cho rằng, trước cùng Đại Nhật hoàng triều hợp tác, giải quyết hết Đại Hiên hoàng triều, về sau Đại Nhật hoàng triều, chỉ cần chúng ta tại lưu tâm nhãn chú ý bọn họ là được, nếu bọn họ không thức thời, vậy chúng ta đánh bọn hắn ra khỏi Đại Hiên hoàng triều, chiếm lĩnh toàn bộ Đại Hiên hoàng triều.
Đến lúc đó lại để cho chúng ta dàn xếp tu dưỡng mấy năm, Đại Nhật hoàng triều cũng sẽ là của chúng ta!
Mọi người thấy biểu lộ thừa tướng cuồng nhiệt, liên tục lộ ra nét mặt hưng phấn.
Khóe miệng Thác Bạt Khôn Bằng hiên ra nụ cười, xem ra Thừa Tướng là người hiểu tâm tư của hắn nhất, đối với Đại Di hoàng triều mà nói, nguy hiểm chính thức chính là Đại Hiên hoàng triều, chỉ cầb tiêu diệt Đại Hiên hoàng triều, toàn bộ Sở Vực vô địch thủ, chỉ là Đại Nhật hoàng triều không đáng để lo.
- Trước hợp tác diệt Đại Hiên hoàng triều!
Thác Bạt Khôn Bằng giải quyết dứt khoát.
- Trong khoảng thời gian này chờ đợi Đại Nhật hoàng triều hành động, Mục Mộc nhi, ngươi đi trước tìm Đại Ngôn vương triều, Đại Giới vương triều, dụ hoặc bọn họ đối phó Đại Hiên hoàng triều, thuận tiện cho đại quân chúng ta mượn đường!
- Tuân lệnh!
...
Chính như Tây Môn Dương nói, giờ phút này sứ giả Đại Nhật hoàng triều phái tới cũng đã đi tới Yến Hoang thành.
Lý Chính đang ở trong viện nhìn Hạng Vũ cùng Vũ Văn Thành Đô, Lữ Bố giao thủ, lấy vũ kỹ đơn thuần giao thủ.
Tuy Hạng Vũ cùng Vũ Văn Thành Đô, Lữ Bố không có sử dụng một tia chân nguyên, nhưng vẫn đánh cho sân luyện võ một mảnh hỗn độn, giống như Niết Bàn cảnh đại chiến.
Hai khỏa Cấm Vực Thạch một mực thả ở phía trên sân luyện võ, hiện tại đã thành pháp bảo để bọn họ dùng cho việc đối chiến không ảnh hưởng ngoại giới.
Mà Lữ Bố cũng không chịu nổi tịch mịch chủ, theo lời Cổ Hủ biết được Thần Hoàng trong khoảng thời gian này không sẽ động thủ, xin chỉ thị Lý Chính, ba ngày hai đêm đã chạy tới nơi này, chỉ vì giao thủ cùng Hạng Vũ.
Ba người trên cơ bản đánh xong thì thống khoái uống rượu.
Hạng Vũ cũng hết sức cao hứng, nhìn thấy Lữ Bố cùng Vũ Văn Thành Đô kết bái, cuối cùng dưới sự chứng kiến của Lý Chính, kết làm huynh đệ kết nghĩa.
Khá lắm!
Đại ca Hạng Vũ, nhị đệ Lữ Bố, tam đệ Vũ Văn Thành Đô.
Tam huynh đệ này, tổ hợp nào có thể đánh được?
Đến lúc đó lại thêm Lý Nguyên Bá, Lý Tồn Hiếu.
Năm con hàng này?
Năm đại thần tướng để bản vương uy chấn chư thiên.
Lý Chính nhìn ba người đang giao thủ, tưởng tượng tràng cảnh Lý Nguyên Bá, Lý Tồn Hiếu sau khi ra ngoài.
Đừng tưởng rằng người nào đều có thể kết làm huynh đệ kết nghĩa, ngươi ít nhất phải có thực lực dể bọn họ công nhận.
Đúng lúc này, Lý Nho chậm rãi đi đến trước mặt Lý Chính, liếc một chút ba người cuồng bạo trong luyện võ trường, đại chiến của cứng đối cứng nam nhân chân chính, nhìn nhiều thêm mấy lần vẫn cảm nhận được sự rung động.
- Điện hạ, sứ giả Đại Nhật hoàng triều đã đi tới Yến Hoang thành, đang chuẩn bị đến đây Tần Vương phủ.
Ánh mắt Lý Chính khẽ động, Đại Nhật hoàng triều phái ba vị sứ giả, một cường giả Tạo Hóa cảnh, hai cường giả Niết Bàn cảnh.
Ba người bọn họ vừa bước vào Ương Châu đã bị La Võng phát hiện.
- Tốt, bản vương đã biết, nếu bọn hắn tới, ngươi bảo bọn hắn chờ một chút.
Lý Chính tiếp tục xem ba người Hạng Vũ giao thủ, sứ giả Đại Nhật hoàng triều đến đâu có quan trọng bằng việc hắn thưởng thức ba cường giả đỉnh phong ở mỗi thời đại giao thủ với nhau chứ.
Phải biết Lý Chính rất ít xuất thủ, mà ba người bọn họ đều là nhân vật đỉnh phong thời đại, kinh nghiệm giao thủ phong phú biết bao, chính là cơ hội tốt để Lý Chính hấp thụ kỹ xảo.
Quả thật không sai, sau khi sứ giả Đại Nhật hoàng triều đi vào Yến Hoang thành liền trực tiếp đến Tần Vương phủ.
Thời điểm đến đây, ba người một cỗ ngạo ý, còn cố ý ẩn tàng thân phận của mình, không cho ngoại nhân biết, nói cái gì để Lý Chính đi ra liền biết?
...
Sau đó... Sau đó liền bị Lý Nho một mực chờ ở bên ngoài.
Người nào để ý đến ngươi...
Hiện tại là ngươi cầu Tần Vương, hay là Tần Vương cầu ngươi?
Quả nhiên sau khi sứ giả Đại Nhật hoàng triều đợi ba tiếng, lúc mặt trời ban trưa rốt cục cảm thấy có chút nhịn không được, đặc biệt là Lý Chính còn ban thưởng cho gác cổng ăn dưa hấu trước mặt bọn hắn.
Còn là hàng được đông lạnh!
Kết quả là ba người lần nữa thỉnh gác cổng đang cầu ăn dưa hấu.
Hai vị gác cổng chậm rãi ăn hết dưa hấu, cầm ống tay áo lau miệng mình nói:
- Được, đợi một chút, ta đi bẩm báo.
Vị sứ giả Đại Nhật hoàng triều tu vi Tạo Hóa cảnh cao nhất tên An Dã Mộ, giờ phút này ánh mắt hắn đầy lửa giận nhìn hai con kiến hôi gác cổng, cũng dám ở trước mặt mình vô lễ.
Nhưng An Dã Mộ vừa muốn tức giận liền cảm nhận được bên trong Tần Vương phủ có ánh mắt vô song đang nhìn mình chằm chằm, dường như mình có dị động gì, lập tức liền sẽ chết.
Bạn cần đăng nhập để bình luận