Điệu Thấp Làm Hoàng Đế

Chương 255: Đại Hiên Hoàng Triều Chấn Động

Lý Chính nhìn Mộ Dung Liên Tuyết vội vã không nhịn nổi lại phải làm làm như không có chuyện gì xảy ra, nhịn không được bật cười.
- Ngươi đang cười cái gì!
Mộ Dung Liên Tuyết nghiêm mặt, dùng ngữ khí cực kỳ bình thản hỏi Lý Chính.
- Bản vương đang suy nghĩ một chuyện cao hứng!
- Chuyện gì?
- Bản vương lão... Ngạch, bí mật triều đình!
Lý Chính kém chút thốt ra!
Mộ Dung Liên Tuyết có chút khó chịu quay trở lại tiếp tục xem cần câu, cần câu thế mà đột nhiên động, vội vàng quất cán, cá lại chạy, đúng lúc này Thanh Vũ Thanh Nguyệt hai tiểu thị nữ lại câu lên một đầu cá rực rỡ!
Mộ Dung Liên Tuyết hứ một tiếng quay đầu đi, cố ý không nhìn hai người bọn họ.
- Phốc ha ha!
Lý Chính lại một lần cười rộ.
Mộ Dung Liên Tuyết muốn tức điên:
- Ngươi khinh người quá đáng, ta nhịn ngươi rất lâu rồi!
- Bản vương nhớ tới chuyện cao hứng!
Lý Chính ho nhẹ một tiếng.
Mộ Dung Liên Tuyết nhảy dựng lên, mặt mũi tràn đầy xấu hổ nói:
- Ngươi rõ ràng đang cười ta, không có ngừng qua!
Lý Chính nghĩa chính ngôn từ nói:
- Bản vương là người được huấn luyện lễ nghi nghiêm ngặt của Hoàng gia, dù muốn cười cỡ nào cũng sẽ không cười.
Mộ Dung Liên Tuyết trợn to hai mắt đáng yêu, tức giận nhìn Lý Chính.
- Ngươi... Hừ!
Mộ Dung Liên Tuyết lại trông thấy cần câu lại có động tĩnh, lập tức trở về thận trọng rút cần câu.
Cuối cùng câu lên một đầu cá chép!
- Hừ!
Mộ Dung Liên Tuyết đắc ý ngửa đầu nhìn phủi Lý Chính nằm trên ghế xích đu.
Đúng lúc này Trần Cung vội vã tiến vào, trong tay còn cầm lấy một phong mật tín!
Lý Chính giật mình, nhìn biểu lộ của Trần Cung, nghiêm túc đứng lên.
Bên trong ánh mắt Trần Cung còn lưu lại thần sắc chấn động.
- Chủ công, Thần Hoàng đã hạ thánh chỉ, lập Tứ hoàng tử Văn Dự Vương Lý Duyệt làm tân hoàng Đại Hiên hoàng triều!
Vài ngày sau, chiếu cáo thiên hạ!
- Cái gì!
Trong lòng Lý Chính kinh hãi!
Quả thật không sai, thời điểm Thần Hoàng ban thánh chỉ chiếu cáo thiên hạ, Tứ hoàng tử Văn Dự Vương Lý Duyệt làm tân hoàng Đại Hiên hoàng triều, toàn bộ Đại Hiên hoàng triều đều vì thế mà chấn động!
Văn Dự Vương Lý Duyệt!
Ai vậy!
Không phải là Thái tử, cũng không phải mấy vương gia nổi tiếng!
Các đại thế lực đều chấn kinh về quyết định của Thần Hoàng. Mà bách tính các châu cũng ào ào nghị luận, trong lúc nhất thời cái đề tài này bao phủ toàn bộ Đại Hiên hoàng triều. Thế mà ảnh hưởng sâu nhất chính là Thái tử, Vũ Vương, Dương Vương ba người. Đã nói xong mấy người cạnh tranh, làm sao đột nhiên bị Tứ hoàng tử Lý Duyệt chưa từng để ở trong mắt trộm phía sau...
Lạc Châu, bên trong một tòa trang phủ tráng lệ, lúc này trên dưới tất cả mọi người Thái tử phủ nơm nớp lo sợ, lo lắng đề phòng. Thái tử bên trong phòng nhận được tin tức này, nổi trận lôi đình!
Tất cả vật phẩm trang sức bên trong phòng đều bị Thái tử đập nát!
Thị vệ xung quanh hoảng sợ bất an, cúi đầu. Lúc này, một thị vệ nơm nớp lo sợ chạy đến trước cửa phòng nói với Thái tử:
- Thái tử điện hạ, Hứa mưu sĩ cùng các vị tướng quân đều đã tới, bọn họ hiện tại đang ở đại sảnh đợi ngài!
Bên trong gian phòng trầm mặc một hồi truyền đến âm thanh Thái tử bình tĩnh.
- Bản cung biết, ngươi gọi mấy hạ nhân vào quét dọn một chút!
- Vâng, thuộc hạ cáo lui!
Sau khi thị vệ đi. Cửa phòng mở ra, chỉ thấy Thái tử người mặc kim mãng phục dáng vẻ đường đường bình phục phẫn nộ trong lòng, mặt không thay đổi đi tới.
Trong đại sảnh Thái tử phủ, Hứa Thiên Cơ, Lôi Bạo tướng quân, đông đảo cấp dưới đã an vị, bọn họ châu đầu ghé tai, nhỏ giọng nghị luận ầm ĩ, mặt mũi lộ ra lo lắng cùng oán giận.
- Ngươi nói bệ hạ xảy ra chuyện gì, sao lại đột nhiên lập tân hoàng!
- Không sai, mà bệ hạ không phải lập chính là Thái tử điện hạ của chúng ta sao!
- Chúng ta tranh thủ thời gian thương lượng cùng Thái tử một chút làm thế nào...
Hứa Thiên Cơ nhìn một bộ phận người lo lắng đàm luận, thỉnh thoảng lắc đầu.
Mà người ngồi ở hàng trước cơ bản không có nói chuyện, chỉ an tĩnh nhắm mắt, bình tĩnh chờ Thái tử đến.
Lúc Thái tử mặt không thay đổi bước vào trong điện, tiếng ồn ào của mọi người trong nháy mắt đình chỉ.
Mọi người ào đứng lên cung kính nói:
- Tham kiến Thái tử điện hạ!
- Ừm!
Thái tử ngồi đến chủ vị, ra hiệu đám người ngồi xuống, lập tức có một người từ trên ghế ngồi đứng lên bẩm báo:
- Thái tử, bây giờ bệ hạ lập tân hoàng chiếu cáo thiên hạ, chúng ta ứng đối ra sao!
Người phía dưới liên tục mở miệng:
- Đúng vậy, chúng ta ứng đối ra sao?
- Chúng ta có nên trực tiếp về Ngọc Kinh thành hay không!
- Không tốt, chúng ta về Ngọc Kinh thành không phải là dê vào miệng cọp à!
- Làm sao có thể, bệ hạ còn sống, chẳng lẽ Lý Duyệt dám làm tổn thương điện hạ!
- Mà chúng ta trở về, Lạc Châu làm sao bây giờ, những loạn thần tặc tử Lăng Châu tuyệt đối sẽ không buông tha cơ hội lần này!
Có vài người đầu nhập vào Thái tử là vì đặt cược Thái tử về sau trở thành hoàng đế, hiện tại hoàng đế không có, bọn họ làm sao không nóng nảy!
Mặt Thái tử không thay đổi nhìn mọi người phía dưới nghị luận, hắn làm sao có thể không hiểu dự định của phụ hoàng mình, chẳng biết tại sao bệnh tình phụ hoàng một mực tăng thêm, đã không có bao nhiêu thời gian.
Nếu như Thần Hoàng không lập tức lập một tân hoàng, như vậy toàn bộ triều đình sẽ bởi vậy mà hỗn loạn. Mà Thần Hoàng càng không thể lập một người trong mình, Vũ Vương cùng Dương Vương ba người làm tân hoàng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận