Điệu Thấp Làm Hoàng Đế

Chương 539: Cầm Yến Dực Phủ

Nói trung với Vũ Vương, vậy bây giờ bệ hạ nghĩ như thế nào, muốn nói trung với bệ hạ, trước đó chủ là Vũ Vương nghĩ như thế nào, bệ hạ lại nghĩ thế nào, đến lúc đó trong ngoài không phải người.
Quách Giai khẽ nâng đầu kiên định nói:
- Quách Giai không thẹn với lương tâm, ở tại mưu vị.
Lý Nho híp mắt cười gật gật đầu, không nói gì nữa.
- Người đâu, ban tọa!
Người tới là khách, Lý Chính gọi người ban ghế để bọn người Quách Giai sau ngồi xuống, trực tiếp mở miệng nói:
- Quách Giai, không biết Lý Duyệt tìm bản vương có gì muốn làm?
Quách Giai lúc đầu ngồi xuống lập tức đứng lên, cười nhạt nói:
- Tần Vương điện hạ, bệ hạ cảm thán huynh đệ tình thâm cùng Tần Vương điện hạ, không đành lòng tương tàn, bởi vậy bệ hạ đặc biệt đưa cho Tần Vương điện hạ một phủ chi địa là Yến Dực phủ, nguyện cùng Tần Vương điện hạ sống chung hòa bình.
- Yến Dực phủ!
Lý Chính đột nhiên khinh thường cười một tiếng, chỉ nhân kiệt phía dưới nói:
- Các ngươi ai có thể lấy Yến Dực phủ!
- Mạt tướng nguyện ý tiến về, không đến một tháng liền có thể đánh hạ Yến Dực phủ!
- Mạt tướng nguyện ý tiến về!
- Mạt tướng nguyện ý tiến về!
Bọn người Chương Hàm, Hoa Hùng nguyên một đám khí thế như hồng, mặt mũi tràn đầy khinh thường nhìn Quách Giai.
Cần các ngươi đưa!
Ha ha!
Đối đãi loại tình huống này bên phe Lý Chính, nhìn Quách Giai không cần nói cũng biết.
Trong lúc Quách Giai nghĩ Tần Vương muốn trào phúng mình, Lý Chính đột nhiên phong hồi lộ chuyển nói:
- Lý Duyệt muốn điều kiện gì?
Ánh mắt Quách Giai khẽ giật mình chớp mắt là qua, thật sâu nhìn Lý Chính một chút, nhớ tới Vũ Vương lâm thời đã từng bàn giao mình, trong lời nói tràn đầy kiêng kị về Tần Vương.
Bây giờ trực tiếp thẳng thắn có lẽ còn tương đối buông lỏng, Quách Giai lập tức nói:
- Tần Vương điện hạ, bệ hạ để Yến Dực phủ cho điện hạ, chắc hẳn điện hạ hiểu rõ.
- Bệ hạ không muốn thương tổn tình cảm cùng Tần Vương điện hạ, chắc hẳn Tần Vương cũng đồng ý tình huynh đệ của bệ hạ, bởi vậy khi Tần Vương điện hạ tấn công Dực Châu, chúng ta quyết không nhúng tay vào, cũng hi vọng Tần Vương điện hạ không nên ngăn cản bệ hạ sẽ tới Thiên Châu dọn sạch loạn thần tặc tử.
Quách Giai kể rõ từ đầu đến đuôi, trong đại sảnh hoàn toàn yên tĩnh.
Ánh mắt bọn người Lý Nho không ngừng lấp lóe, khi bọn hắn hiểu rõ đến Dực Châu sẽ không trợ giúp giả hoàng Lý Duyệt, bọn họ sớm cũng đã dự liệu đến Lý Duyệt sẽ có ý nghĩ như vậy, đối với Lý Duyệt mà nói hiện tại tấn công Thiên Châu đánh hạ Thiên Châu, tiếp theo đối phó Thái Tử đang giao chiến cùng Trấn Quốc phủ mới là quan trọng nhất.
Mà Dực Châu rõ ràng không muốn ra lực, tọa sơn quan hổ đấu, đối với Lý Duyệt mà nói Dực Châu ăn vào vô vị, bỏ thì lại tiếc.
Không bằng để cho Lý Chính bây giờ đang muốn mở rộng thế lực, một có thể trì hoãn thời gian, để hắn có thời gian đánh hạ Thiên Châu, hai cũng có thể tiêu hao thế lực Tần Vương.
Mà Lý Chính hiện tại cũng không muốn mình ngăn chặn giả hoàng hậu, để thế lực Thái Tử độc đại, đến lúc đó Lý Chính khó khăn.
Bởi vậy song phương đều có chút cảm giác ngầm hiểu lẫn nhau.
- Tốt, bệ hạ đã có thành ý như thế, bản vương sẽ tiêu diệt những kia loạn thần tặc tử Dực Châu, dọn sạch Dực Châu, cho Đại Hiên hoàng triều một cảnh thái bình.
Lý Chính nghe được lời Quách Giai, nghĩa chính ngôn từ nói.
- Điện hạ anh minh!
Mặt mũi Quách Giai tràn đầy vui mừng tán dương.
Nhưng đúng vào lúc này sắc mặt Lý Chính có chút khó chịu nói:
- Thế nhưng bản vương cùng Thái tử có ước định, lại thêm bản vương mười phần kính ngưỡng phụ hoàng, phụ hoàng đã lựa chọn Thái tử, bản vương cũng không có khả năng chống lại mệnh lệnh của phụ hoàng.
Chỉ thấy Quách Giai tức giận khó bình nói:
- Lấy điện hạ anh minh chẳng lẽ còn không nhìn ra được, nếu như Thái tử thật sự có mật chỉ vì sao còn không dám lấy ra, đây quả thực là một âm mưu to lớn, lừa gạt toàn bộ Đại Hiên hoàng triều, để sau khi Tiên Hoàng quy tiên đều không được sống yên ổn, bệ hạ chính là vì làm sáng tỏ âm mưu này, dứt khoát trở về Thiên châu dọn sạch tất cả âm mưu, cho Tiên Hoàng một cái công đạo.
Lý Chính gật đầu nói:
- Là bản vương ngu muội, không nên tin hoàn toàn Thái tử, vì sai lầm của bản vương, bản vương sẽ cố vì bệ hạ đánh hạ Dực Châu, sữa trị Dực Châu, vì bệ hạ phân ưu.
Quách Giai nghe lời Lý Chính nói sau cùng, rốt cuộc hiểu rõ Tần Vương có ý gì.
Quách Giai có chút suy nghĩ, kiên định nói:
- Tần Vương yên tâm, bệ hạ trước đó cảm thán năng lực của Tần Vương điện hạ, bởi vậy nếu như Tần Vương điện đáp ứng liền phong Tần Vương điện hạ làm tổng đốc Dực Châu, vì bệ hạ phân ưu.
Lý Chính nghe được Quách Giai kiên định trả lời, mặt mũi tràn đầy chính khí nói:
- Tốt, bệ hạ đã kính yêu bản vương, đợi sau khi bệ hạ chuẩn bị xong, mời thông báo bản vương, bản vương lập tức xuôi nam giải quyết Dực Châu.
- Vậy bọn ta sớm chúc mừng Tần Vương điện hạ quét dọn hắc ám cho bách tính Dực Châu.
- Bản vương sớm chúc mừng bệ hạ lấy lại cho phụ hoàng một cái công đạo.
Theo Lý Chính đồng ý, bầu không khí toàn bộ đại sảnh buông lỏng, lấy khẩu tài của Quách Giai hàn huyên một trận cùng các nhân kiệt sau lại rời đi.
Tiêu Chiến đưa bọn người Quách Giai ra khỏi cửa thành, Quách Giai nghe được cửa thành sau lưng đóng lại, quay đầu nhìn thủ quân ngẩng đầu đứng thẳng, ánh mắt kiên nghị phía sau, ánh mắt thâm thúy nói với Vũ Hóa Điền bên cạnh một mực không nói một lời:
- Tần Vương quả nhiên là một đối thủ cực kỳ có tính uy hiếp, nếu như bệ hạ đánh bại Thái tử, nhất định không thể lại để cho Tần Vương phát triển tiếp, tất lấy thế lôi đình dọn sạch thế lực Tần Vương.
Bạn cần đăng nhập để bình luận