Điệu Thấp Làm Hoàng Đế

Chương 784: Khúc Nhạc Dạo (2)

Trương Mặc Ôn nhìn thấy mọi người dần dần an tĩnh lại, khẽ cười nói:
- Các vị đã không có ý kiến, vậy thì bắt đầu đi.
- Lưu Chiếu Viết ngươi chờ chút nhất nhất đăng ký lại tất cả khoản mục mà chư vị gia tộc sẽ tăng binh hay là cống hiến bao nhiêu tư nguyên, đến lúc đó chúng ta sẽ bố cáo cho toàn bộ Quế Nghiễm cương vực về cống hiến của chư vị dành cho triều đình.
Lưu Chiếu Viết là quan văn thủ hạ Trương Mặc Ôn, nghe được lời của Trương Mặc Ôn, ung dung lấy giấy bút để lên bàn. tràn đầy mong đợi nhìn thủ lĩnh các thế lực phía dưới.
Phía dưới bọn người Mạc Hâm Văn, Mã Lâm Phong khẽ động mí mắt, hai con ngươi hơi co lại.
Trong lòng mười phần chấn động, bọn họ lập tức hiểu rõ dụng ý của Trương Mặc Ôn.
Lòng dạ thật sâu.
Quả thật không sai, nguyên một đám thủ lĩnh thế lực phía sau bọn họ mở to hai mắt, có chút không biết làm sao, càng có ít người ánh mắt sáng ngời, lộ ra vẻ hưng phấn.
Đây chính là cơ hội để thế lực của mình tăng lớn danh vọng.
Đặc biệt là hai thủ lĩnh thế lực lúc đầu đối địch, bốn mắt nhìn nhau, một cỗ kỳ cạnh tranh thắng bại muốn phun trào trong lòng.
Nhất thời, mọi người lúc đầu mặt trận thống nhất trong nháy mắt không khí đã thay đổi.
Coi như người các thế lực biết rõ đây là gian kế của Trương Mặc Ôn, nhưng nhìn đến mọi người xung quanh biểu lộ, chỉ có thể bất đắc dĩ thở dài.
Một cái dương mưu quá trí mạng dành cho các thế lực.
Phái ai không phải phái, cống hiến bao nhiêu tư nguyên không phải cống hiến, vì sao không để cho mình đoạt được một danh tiếng tốt.
Huống chi nếu như môn nhân mình cố gắng bồi dưỡng vạn nhất lên chiến trường kiến công lập nghiệp thì sao.
Trong đại điện lại lâm vào bình tĩnh quỷ dị, người nào cũng không muốn là người thứ nhất mở miệng.
Loại tình huống này thì lộ ra tầm quan trọng của nội ứng, mấy thế lực trung thượng sớm đã bí mật đầu nhập vào Trương Mặc Ôn liên tục mở miệng.
Dương gia, nhất lưu thế gia bên trong Quế Nghiễm thành, trong gia tộc tồn tại ba vị lão tổ m Dương cảnh.
Dương gia gia chủ trước tiên mở miệng nói:
- Thành chủ, Dương gia ta trung thành triều đình tuyệt đối, Dương gia nguyện ý phái ra một vị Tôn giả m Dương cảnh, năm vị cường giả Niết Bàn cảnh, ba ngàn hộ vệ, một nhóm Chỉ Huyết Đan, Uẩn Linh Đan cống hiến triều đình, nguyện triều đình sớm ngày đánh bại Ngọc Tâm thánh địa.
Sau đó Phạm gia gia chủ tiếp tục nói:
- Phạm gia ta nguyện ý phái ra hai vị cường giả Tạo Hóa cảnh, sáu vị cường giả Niết Bàn cảnh, năm ngàn hộ vệ, cống hiến một nhóm dược tài tương trợ triều đình.
Mọi người chấn kinh mang theo ánh mắt giết người nhìn hai vị gia chủ này, chơi lớn như vậy sao?
Các ngươi ra nhiều như vậy, chúng ta đây chẳng phải cũng muốn ra nhiều như vậy.
Nếu chênh lệch quá lớn xếp tới sau cùng, chẳng phải để vô số dân chúng chế nhạo.
Theo đó một người cũng đứng ra, bất đắc dĩ cắn răng nói:
- Quy Nguyên môn ta nguyện ý phái ra ba vị cường giả Tạo Hóa cảnh, mười vị cường giả Niết Bàn cảnh, ba trăm môn đồ tinh anh tương trợ triều đình.
- Tốt, tốt, tốt!
Trương Mặc Ôn mỉm cười gật đầu, nói với Lưu Chiếu Viết:
- Nhớ kỹ, đều nhớ kỹ, đến thời điểm lúc đó bản thành chủ công bố, hung hăng khen ngợi cống hiến của chư vị một phen.
Sau cùng, có ba thế lực đi đầu, hơn hai mươi vị thủ lĩnh thế lực còn lại chỉ có thể bất đắc dĩ mở miệng.
- Bình Dương tông ta nguyện ý phái một vị m Dương cảnh...
- Bạch Vân sơn trang ta nguyện ý phái hai vị Tạo Hóa cảnh...
- Quách gia ta...
- Ta...
...
Nguyên một đám thế lực liên tục mở miệng, đối với nhiệm vụ mỗi một tòa đại thành chí ít phái một vị Chí Tôn cảnh, mười vị Tôn giả m Dương cảnh, ba mươi vị cường giả Tạo Hóa cảnh, ngoại trừ Chí Tôn ra, đều đã nhẹ nhõm đạt tiêu chuẩn cũng vượt ra không ít.
Trương Mặc Ôn, Lưu Chiếu Viết những người của phủ thành chủ nguyên một đám âm thầm nở hoa trong bụng.
Đặc biệt là người một mạch phủ thành chủ ánh mắt kính ngưỡng nhìn về phía Hí Chí Tài bên cạnh.
Sau cùng, các thế lực trong đại điện hội nghị đều đã ghi chép hoàn tất, ánh mắt mọi người đều nhìn về ba vị gia chủ trầm mặc không nói cuối cùng.
Thế mà Mã Lâm Phong đứng lên, mặt không chút thay đổi nói:
- Thành chủ, Mã gia nguyện ý phái ra một vị Tôn giả m Dương cảnh, ba vị Tạo Hóa cảnh, mười vị Niết Bàn cảnh tiến về.
Mà Mạc Hâm Văn cùng Phan Bác Kiến đồng thời đứng lên, sóng vai Mã Lâm Phong nói:
- Mạc gia, Phan gia cùng Mã gia đều giống như thế.
Mọi người kinh ngạc nhìn ba vị gia chủ, không phải bởi vì nhiều, mà bởi vì quá ít, những gia tộc bọn họ phái ra ít cường giả còn có thể thông cảm được, nhưng đây chính là đỉnh phong gia tộc Quế Nghiễm thành, trên mặt nổi thì tồn tại hai vị Chí Tôn cảnh.
Trong lòng Trương Mặc Ôn lạnh lẽo, nhìn ba vị gia chủ cùng chung tiến lùi, có giận lại không phát ra được.
Mà ánh mắt ba vị gia chủ đầy kiên định, đối bọn hắn mà nói cái gì danh vọng đều đã không quan trọng, bảo tồn thực lực của mình mới là quan trọng nhất.
Mà thần sắc Hí Chí Tài đột nhiên chấn động, vừa mới nghe được lời Trang Chu truyền âm, hiện tại toàn bộ phủ thành chủ đều đã bị Trang Chu chưởng khống trong tay.
Mà theo người ngoài nhìn thấy tưởng rằng, Hí Chí Tài cử động kia là cảm thấy kinh ngạc bởi vì thái độ của ba vị gia chủ.
Phan Bác Kiến cũng chú ý tới biểu lộ của Hí Chí Tài, ánh mắt lợi hại nhìn thẳng Hí Chí Tài, lạnh lùng nói:
- Cái kế sách “Tốt” này chắc hẳn cũng là công lao của Hí chủ bộ đi, rất tốt, không hổ là Hí chủ bộ.
Ánh mắt mọi người phức tạp nhất thời đều tụ tập tại trên người Hí Chí Tài, đặc biệt là những thế lực xuất nhiều máu nhất hận không thể lập tức giết Hí Chí Tài.
Nụ cười trên mặt Mạc Hâm Văn cũng đã biến mất, ngữ khí vô cùng bình tĩnh nói với Hí Chí Tài:
- Hí chủ bộ, ngươi dạng này để cho chúng ta rất khó làm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận