Điệu Thấp Làm Hoàng Đế

Chương 456: Tâm Cơ (1)

Đối với thái độ Hoàng Trung Trạch, tiểu lâu la bên cạnh sớm đã thành thói quen, khi bọn hắn nhìn Hoàng Trung Trạch rời đi, nhìn nhau, liên tục thở dài một hơi.
- Sát khí trên người Hoàng đà chủ lại dày đặc!
- Đúng vậy, Hoàng đà chủ đối với người khác hung ác, đối với mình cũng hung ác.
- Xuỵt, ở chỗ này thảo luận Hoàng đà chủ, muốn chết sao?
Một tiểu lâu la thông minh nhìn thấy người bên cạnh dám ở chỗ này nghị luận Hoàng đà chủ hung tàn, khẩn trương nhìn về phía phương hướng Hoàng Trung Trạch, nhỏ giọng cảnh cáo.
Mà những người khác nghe được cảnh cáo của hắn, trong nháy mắt bừng tỉnh lập tức ngậm miệng lại, nhanh chân rời khỏi nơi này.
Nếu như bị Hoàng đà chủ hung tàn nghe được, coi như mạng nhỏ mình được bảo trụ, cũng sẽ bị lột một tầng da, nghĩ đến mỗi lần Hoàng đà chủ chiến đấu hung ác tàn nhẫn, truyền tới hung danh hiển hách, toàn thân mấy người bọn hắn lạnh run.
Giờ phút này Hoàng Trung Trạch đã đi trở về viện của mình căn bản không có để ý tới mấy kia tiểu lâu la đang nghị luận, nếu là lúc trước, mình khẳng định sẽ hung hăng giáo huấn bọn họ một lần để bọn hắn biết chuyện gì nên nói cái gì chuyện không nên nói.
Người nhỏ yếu làm chuyện gì đều phải quản lý tốt miệng mình.
Nhưng bây giờ Hoàng Trung Trạch đột nhiên nhận được tin tức đến từ một cao tầng La Võng, mà nội dung trong thư để lòng hắn thời khắc này có chút hỗn loạn.
Hoàng Trung Trạch ngồi bên trong nhà chính, nhìn nhà chính trống rỗng, chỉ có mấy băng ghế cái bàn, ngay cả cái vật phẩm trang sức ra dáng cũng không có, ánh mắt lóe qua một tia đau thương thâm trầm.
Khi đó Hoàng gia của mình sung túc cỡ nào, lúc ấy mình mặc dù mới Tiên Thiên cảnh, nhưng sinh hoạt ngợp trong vàng son, vô cùng tiêu sái.
Mà bây giờ tuy mình đã là Tông Sư cảnh sơ kỳ, nhưng trong lòng không có khoái lạc trước kia, nếu phụ thân của mình và những trưởng lão hay sủng ái mình biết mình hiện tại đã đến Tông Sư cảnh không biết sẽ cao hứng bao nhiêu.
Hoàng Trung Trạch nghĩ tới đây liền lộ ra một cỗ hận ý khắc cốt minh tâm.
- Tần Lâm Quân!
Từ lần trước Hoàng Trung Trạch tận mắt nhìn thấy Tần Liệt tiêu diệt huyết mạch Hoàng gia sau cùng của bọn hắn liền bị Triệu cao thu nhập vào trong La Võng.
Ở trong La Võng trải qua huấn luyện như địa ngục, Triệu Cao lại hiện ra ở trước mặt của hắn, nói tiếp một câu kia:
- Muốn báo thù không?
Sau đó Hoàng Trung Trạch nghe theo Triệu Cao an bài, đi tới Huyết Hoành bang Ương Châu, bên trong thời gian một năm, có La Võng âm thầm giúp đỡ, tăng thêm mình liều mạng chơi liều, không chỉ có đột phá đến Tông Sư cảnh, hơn nữa còn trở thành Đường chủ Huyết Chiến đường.
Tiếp theo trở thành Đà Chủ đã nửa năm qua, La Võng không còn có truyền đến tin tức, để chính hắn tự do phát triển, mà khi Huyết Hoành bang muốn đối phó Hoàng Cân giáo , La Võng lần nữa liên hệ Hoàng Trung Trạch.
- La Võng vì cái gì trợ giúp Hoàng Cân giáo?
Hoàng Trung Trạch nhìn nội dung trên thư nói đến, để cho mình hạ độc Phương Tuyệt Sinh liền biết được La Võng đang trợ giúp Hoàng Cân giáo.
- La Võng không phải một tổ chức tình báo à, hiện tại cũng muốn nhúng tay tranh đấu giữa các thế lực sao?
Hoàng Trung Trạch nói thầm trong lòng, do Triệu Cao tận lực giấu diếm, Hoàng Trung Trạch vẫn luôn nghĩ La Võng cũng là một tổ chức tình báo mà thôi.
Tuy Hoàng Trung Trạch nghi hoặc cao tầng La Võng quyết định, nhưng trong mắt lại toát ra một cỗ hỏa diễm, nếu như La Võng nhúng tay đấu tranh giữa các thế lực, nói rõ La chủ nhân Võng tồn tại dã tâm, ở bên trong một La Võng dã tâm lại càng dễ để cho mình báo thù.
Hoàng Trung Trạch nắm chặt cẩm nang có Tiêu Tan Niết Phấn trong tay, mắt sáng lên: Đường chủ, ngươi cũng chớ có trách ta.
Sau đó không chút do dự đổ vào ấm trà trên bàn.
Không lâu sau khi Hoàng Trung Trạch đổ Tiêu Tan Niết Phấn vào ấm trà, lập tức gọi hạ nhân mời ba vị Đà chủ còn lại bên trong Huyết Chiến đường tới đây.
- Ha ha, Trung Trạch hôm nay làm sao nghe nói ngươi rầu rĩ không vui?
Một lúc lâu sau, một Đà chủ họ Ngô vừa tiến vào viện, tiếng cười đã truyền đến trong tai Hoàng Trung Trạch bên trong nhà chính.
Gương mặt Hoàng Trung Trạch băng lãnh nhất thời tiêu trừ, hơi lộ ra mỉm cười.
- Đến rồi!
Sau đó Hoàng Trung Trạch đứng dậy tiếp đón Ngô đà chủ tới trước nhất, mấy Đà chủ bên trong Huyết Chiến đường thì Ngô đà chủ có quan hệ với hắn tốt nhất.
- Ngô huynh, ngươi xem Hoàng huynh ngày nào không rầu rĩ không vui.
- Không sai, ha ha!
Hoàng Trung Trạch vừa tới cửa, hai vị Đà chủ còn lại cũng đã đến.
- Chư vị mời!
Hoàng Trung Trạch nhìn thấy ba người đến, hơi hơi hiện ra vẻ mặt vui cười, đón bọn hắn vào.
- Hoàng huynh, chẳng biết tại sao gọi bọn ta đều tới nơi này!
Sau khi mọi người đều ngồi xuống, một vị họ Trương đà chủ trực tiếp mở miệng hỏi.
Hoàng Trung Trạch nghe được vấn đề của hắn, sắc mặt tiếp tục cười yếu ớt, để thị nữ bên cạnh cầm lấy ấm trà rót cho bọn hắn mỗi người một chén trà nóng mới đón ánh mắt hỏi thăm của mọi người, nói:
- Chư vị, một ngày sau chính là Huyết Hoành bang chúng ta tấn công Vân Thành, bởi vậy tại hạ muốn cùng chư vị thương lượng, chúng ta bốn người chỉ huy thủ hạ như thế nào tấn công Vân Thành, để chúng ta như thế nào chiếm lấy công lao.
- Hừ, cái rắm! Còn muốn làm sao chiếm lấy công lao, Lệ bang chủ đã nói lần chiến đấu này Huyết Hổ đường là chủ lực, Huyết Chiến đường chúng ta có thể húp miếng canh cũng không tệ rồi.
Trương Đà chủ nghe được lời Hoàng Trung Trạch, nhất thời có chút tức giận nói, trực tiếp cầm lấy chén trà bên cạnh uống.
- Ai, không sai, lần này chiếm lĩnh Vân Thành, Huyết Hổ đường mẹ nó kiếm lợi lớn!
Ngô đà chủ cũng khẽ thở dài một cái nói, tiện tay cầm lấy chén trà uống.
Bạn cần đăng nhập để bình luận