Điệu Thấp Làm Hoàng Đế

Chương 591: Gặp Nhau

Anh Oái thành, chỗ giao tiếp giữa Thiên Châu cùng Thanh, Lạc ba châu, thành này phá lệ phồn hoa, nhân khẩu dày đặc.
Thế mà ngày hôm nay lại không có phồn hoa, toàn thành yên lặng, mặc kệ lên tới các đại gia tộc hay xuống đến dân chúng bình thường các phương bên trong thành đều thành thành thật thật đợi trong nhà.
Anh Oái thành có một chỗ đặc biệt to lớn đặc sắc, chính là lầu các cao nhất trong thành - Anh Hùng lâu.
Giờ phút này trên đỉnh Anh Hùng lâu, tứ phía rộng lớn, hơn mười người ở đây cũng không lộ vẻ chen chúc, ở giữa lầu các đặt một cái cái bàn, đang nấu lấy một bầu rượu sôi trào, mùi rượu thơm nồng đậm tán phát ra bốn phía.
Thần Hoàng tản ra khí thế đế hoàng chắp tay sau lưng quan sát toàn bộ Anh Oái thành, bên cạnh có Lý công công và thành chủ Anh Oái thành Tiêu Viễn Phương run run ở hai bên hầu hạ.
Mà Lý Duyệt cùng Lý Vũ vậy mà cũng ở đây.
Thành chủ Anh Oái thành lúc này sụp đổ, không nghĩ tới hôm nay sẽ xuất hiện nhiều đại lão như vậy đi tới nơi này, hoảng sợ lại có chút chờ mong, mình có thể nhìn thấy cuộc gặp mặt của bốn người đỉnh phong nhất Đại Hiên hoàng triều, thật sự có phúc ba đời.
Thần Hoàng quan sát phong cảnh phía dưới, mí mắt đột nhiên hơi động một chút! Đến rồi!
- Ngươi lui ra đi!
Thành chủ Anh Oái thành:...
Nơi này không có người khác, bệ hạ khẳng định nói chính là mình.
- Tuân lệnh, thần cáo lui!
Thành chủ Anh Oái thành cung kính lui xuống.
Nhất thời đông, nam, bắc ba phương hướng đều có một cỗ khí thế bàng bạc tới gần Anh Hùng lâu.
Lý Chính, Lý Vũ, Tần Niết ba phe thế lực giống như có ăn ý đồng thời xuất hiện trong tầm mắt Thần Hoàng.
Sau lưng Thái tử Lý Vũ mang theo hai vị m Dương cảnh Tôn giả, Tần Niết mang theo Tần Lâm Quân, mà sau lưng Lý Chính thì là Hạng Vũ bá khí.
Thần Hoàng nhìn ba người đáp ứng lời mời mà đến, ngoài miệng lộ ra vẻ tươi cười:
- Ha ha, trẫm rất vui mừng các ngươi đều tới, mời!
Thần Hoàng trực tiếp mời mọi người vào chỗ.
Tần Niết nhìn Thần Hoàng một chút, không chút do dự vào chỗ.
Mà Lý Chính cùng Lý Vũ liếc nhau, đều lộ ra vẻ phức tạp, hai người nên làm vẫn phải làm, đồng nói:
- Phụ hoàng mạnh khỏe!
Thần Hoàng nhìn hai nhi tử kiệt xuất nhất của mình, khuôn mặt uy nghiêm lộ ra vẻ vui mừng.
- Các ngươi thật để trẫm vô cùng vui mừng! Đến ngồi đi!
- Tuân lệnh!
Hai người cũng liên tục vào chỗ.
Mà Hạng Vũ cùng hai vị m Dương cảnh Tôn giả sau lưng Thái tử Lý Vũ bao gồm cả Tần Lâm Quân đều ngồi tại phía sau đám người Lý Chính, Lý Duyệt cùng Lý Vũ thì ngồi phía sau Thần Hoàng.
Giờ phút này bọn họ nguyên một đám thu liễm khí tức, con mắt chăm chú nhìn chằm chằm bốn người ở giữa.
Đông tây nam bắc bốn hướng bốn người.
Thần Hoàng, Tần Niết, Lý Vũ, Lý Chính.
Phía đông Thần Hoàng uy áp nặng nhất, khí thôn bát hoang, ngạo thị quần hùng.
Phía bắc Tần Niết tư thế hào hùng, khí thôn vạn lý như mãnh hổ.
Phía nam Thái tử Lý Vũ như Sồ Long lên trời, khí thế như hồng thế bất khả kháng.
Phía tây Lý Chính bình tĩnh tự nhiên, trong lúc khí thế tam phương tương giao, vững như bàn thạch, sừng sững bên trong thiên địa.
- Ha ha!
Bốn người thấy cảnh này nhìn nhau cười một tiếng, là một đối thủ đáng để tôn trọng.
- Mời!
Cuồn cuộn mỹ tửu đã đổ vào trong chén phía trước bốn người, mùi rượu thơm nhất thời bay khắp nơi.
- Ha ha, Tần Niết, con gái của ngươi cũng không như nhi tử của trẫm!
Thần Hoàng dẫn đầu nhìn về phía Tần Niết đại tướng quân bị hắn áp chế hai mơi năm không dám ra Tĩnh Châu một bước.
Bốn người đang ngồi, hoàng nhi của mình có hai người ở đây.
Trên mặt đều là kiêu ngạo.
Ngươi không bằng trẫm, con gái của ngươi càng không bằng nhi tử của trẫm.
Đại Hiên hoàng triều mãi mãi cũng là thiên hạ của trẫm.
Tần Niết nhìn Thái tử Lý Vũ, Lý Chính hai người bên cạnh cười nhạt hừ lạnh một tiếng, lại không lời nào để nói.
Dù sao nhi tử Tần Trấn Hiên của mình ngu xuẩn muốn chết, mà Tần Lâm Quân bởi vì vì mình còn sống, nàng còn không có tư cách ngồi ở đây:
- Không biết Thần Hoàng ngươi tìm chúng ta có chuyện gì?
Lý Vũ cùng Lý Chính nghe được lời Tần Niết hỏi, mí mắt khẽ động, bọn họ tới đây đều có tiểu tâm tư mỗi người, nhưng có một chút là thống nhất, chính là muốn nhìn một chút thực lực Thần Hoàng đến cùng đột phá Chí Tôn cảnh hay chưa.
Thần Hoàng nhìn biểu lộ ba người ngưng trọng lại cười nói:
- Trẫm chính là vì muốn gặp chư vị một lần, hơn hai mươi năm gần đây, trẫm tại Đại Hiên hoàng triều trấn áp tứ phương, đứng một mình trên đỉnh phong, trong lòng cảm nhận được vô cùng trống rỗng, không người có thể đứng cùng một độ cao với trẫm.
Giờ phút này Thần Hoàng lên tiếng, trên người bộc phát ra một cỗ cô độc chi ý, cô độc một mực không có đối thủ, cảm giác trống rỗng.
- Đến bây giờ, đối thủ làm cho trẫm chính thức công nhận trong Đại Hiên hoàng triều là ba người các ngươi! Trẫm rất vui mừng.
Thái tử Lý Vũ cầm chén rượu lên, hai tay dâng lên:
- Nhi thần có thể trở thành đối thủ phụ hoàng công nhận, nhi thần không có cô phụ phụ hoàng hi vọng.
Lý Chính mỉm cười giơ ly rượu lên:
- Có thể trở thành đối thủ phụ hoàng công nhận, là vinh hạnh của nhi thần.
Tần Niết nhìn thật sâu Lý Vũ cùng Lý Chính, đặc biệt là Lý Chính, nói với Thần Hoàng:
- Thần Hoàng, không thể không nói, ngươi có hai người thừa kế kiệt xuất.
Tròng mắt Thần Hoàng hơi híp đáp trả:
- Đó là tự nhiên!
Bốn người cộng ẩm cạn sạch một chén mỹ tửu.
Chén rỗng, rượu vào bụng, bầu không khí dường như hài hòa một chút, bắt đầu đàm luận, bình luận bá chủ mấy đại thế lực trước đó, bình luận vương triều xung quanh, bình luận hai đại hoàng triều.
Bạn cần đăng nhập để bình luận