Điệu Thấp Làm Hoàng Đế

Chương 583: Lý Duyệt Về Kinh Thành (2)

Khi mấy vị đại thần nghe được lời Đổng Chấn, trong lòng đột nhiên buông lỏng, lần này đến, mục đích chủ yếu của bọn họ cũng là ổn định Đổng Chấn, đừng cho hắn rời đi Ngọc Kinh thành.
Bọn họ cũng không biết vì sao Đổng Chấn nghe Lý Duyệt đánh hạ Thiên Châu yếu địa nổi trận lôi đình xong lại một mực ở tại Ngọc Kinh thành.
Chẳng lẽ hắn còn có át chủ bài gì?
Trong lòng những đại thần yên lặng lắc đầu, mặc kệ nó, chỉ cần Đổng Chấn còn ở Ngọc Kinh thành đứng ở trước mặt bọn họ là được, bọn họ tại Ngọc Kinh thành gia đại nghiệp đại, trong chuyện đối với Lý Duyệt, bọn họ có thể nói là nghe sàm ngôn nhất thời hồ đồ, tin vào Thái úy cùng Lý Vũ, không muốn làm cũng phải làm vì bị bọn hắn uy hiếp.
Dù sao ngăn cản Lý Duyệt tại Thiên Châu yếu địa chính là người Đổng Chấn cùng Lý Vũ, còn những người tham gia kia đã sớm rời đi Thiên Châu chạy trốn tới Lạc Châu của Lý Vũ.
Sau đó mấy vị trọng thần trong triều nguyên một đám cáo từ rời đi.
Ngự sử đại phu Viên Nghị Phong nhìn Đổng Chấn một chút thở dài nói:
- Thái Tử cũng không muốn trở về sao?
Đổng Chấn đột nhiên cười nói với Viên Nghị Phong:
- Thế nào, lão hồ ly ngươi không đi cùng bọn họ.
- Ha ha, lúc này, người nào còn không biết, bọn họ còn có cơ hội sống sót, hai người chúng ta thế nhưng là chủ mưu lớn nhất, hẳn phải chết không nghi ngờ.
Con mắt Viên Nghị Phong chăm chú nhìn chằm chằm Đổng Chấn, tựa hồ muốn xem ra chút gì.
- Vậy ngươi còn vì sao không trốn!
- Đổng đại nhân ngươi đều không trốn, bản quan liều mình bồi đại nhân lại như thế nào?
- Ha ha! Lão hồ ly đúng là lão hồ ly.
- Đổng đại nhân đều đến trình độ này, có biện pháp nào cứ nói cho lão phu nghe đi.
Viên Nghị Phong cũng không giống như những đại thần khác không để ý không hỏi về át chủ bài của Đổng Chấn, một bộ dáng vẻ muốn cùng đoạn tuyệt quan hệ với Đổng Chấn.
- Ha ha, lão hồ ly ơi lão hồ ly, việc đã đến nước này, bản quan không dối gạt ngươi.
Trên Đổng Chấn nhìn Viên Nghị Phongm gương mặt lộ ra vẻ đắc ý, xem ra trong mắt bệ hạ, phân lượng của mình vẫn nặng hơn lão hồ ly này.
- Lão hồ ly, ngươi hẳn phải biết, ngay Lý Duyệt đánh vào Thiên Châu, bản quan đã chuẩn bị chỉ huy gia tộc trốn về chỗ Thái Tử, nhưng ngươi một mực hiếu kỳ là qua một đêm, bản quan lại có thể an ổn đợi tại Ngọc Kinh thành đến hôm nay.
- Hừ, không chỉ lão phu hiếu kỳ, những lão gia hỏa kia của Ngọc Kinh thành cũng rất tò mò.
- A! Vậy ngươi cảm thấy bản quan vì cái gì có thể trấn định như thế.
Viên Nghị Phong nhìn sắc mặt Đổng Chấn đắc ý, trong mắt thâm thúy trầm giọng nói:
- Bệ hạ thật còn sống?
Đổng Chấn nhìn gương mặt Viên Nghị Phong âm trầm, nụ cười dần dần thu liễm.
- Không sai, đêm đó bệ hạ tìm ta.
- Hiện tại không ít đại thần đều đã đoán được, cho nên mới bình thản đối với Lý Duyệt đến như thế.
- Đây cũng là nguyên nhân Thái Tử một mực lưu lại Lạc Châu không dám vào Thiên Châu.
...
Bên ngoài Ngọc Kinh thành, cấm quân thủ cổng thành thấy Lý Duyệt tiến tới, không chút do dự, trực tiếp mở to cửa thành, để Lý Duyệt đi vào.
Lý Duyệt suất lĩnh chúng tướng quân bước vào Ngọc Kinh thành, lập tức để Mạnh Cương suất lĩnh một chi quân đội trực tiếp chiếm lấy binh quyền kiểm soát cổng thành.
Sau đó đại quân chấn động, dưới ánh mắt kính sợ của bách tính xung quanh Ngọc Kinh thành, trước tiến về hoàng cung.
Lý Duyệt nhìn hoàng cung càng ngày càng gần, trong mắt trong lòng mười phần phấn chấn, trong mắt sát ý mười phần.
- Truyền lệnh xuống, trẫm đã trở lại Ngọc Kinh thành, để quan viên triều đình lập tức tiến lên đây yết kiến.
- Đặng Vinh Dương ngươi suất lĩnh một chi quân đội tiến về Phủ Thái Úy, nhớ kỹ nhất định muốn mời hắn đi theo.
- Tuân lệnh, bệ hạ!
Đặng Vinh Dương sát cơ lóe qua, lập tức suất lĩnh ba ngàn tinh binh tiến về Phủ Thái Úy.
Lý Duyệt nhẹ nhàng nhếch miệng, m Dương cảnh Tôn giả sau lưng Lý Duyệt hiểu ý, lơ lửng giữa không trung, toàn lực bạo phát khí thế m Dương cảnh bao phủ Ngọc Kinh thành.
Tất cả mọi người Ngọc Kinh thành cảm nhận được khí thế khủng bố ngập trời trên không.
Mà Lý Duyệt lại phái mấy tướng lĩnh tiến về trong phủ Ngự sử đại phu cùng một số trọng thần mời bọn họ đến.
Theo Lý Duyệt truyền lệnh, Ngọc Kinh thành nhất thời rối loạn, trên các đầu đường lớn không ngừng vang lên tiếng vó ngựa của kỵ binh.
- Bệ hạ có lệnh, các quan viên lập tức tiến về Kim Loan điện!
- Bệ hạ có lệnh, các quan viên lập tức tiến về Kim Loan điện!
- Bệ hạ có lệnh, các quan viên lập tức tiến về Kim Loan điện!
Trên không có m Dương cảnh Tôn giả trấn áp, phía dưới có tinh binh cường tướng nghênh đón, tất cả mọi người trong triều nhanh chóng tiến về hoàng cung.
Ngay thời điểm các quan viên triều đình kết bạn đi vào hoàng cung, âm thanh lúc đầu nhỏ giọng đàm luận nhất thời biến mất.
Bây giờ toàn bộ hoàng cung đều đã bị trọng binh vây quanh, một đường lên đều là binh sĩ hộ vệ sát khí chưa tán.
Tất cả quan viên mang theo tâm tình thấp thỏm tiến vào Kim Loan điện.
Giờ phút này Lý Duyệt đã đổi thành một thân đế phục, một mặt âm trầm ngồi trên long ỷ, toàn bộ Kim Loan điện phát ra một cỗ lửa giận ép không được, khí tức dường như núi lửa muốn bạo phát.
Sau khi tất cả quan viên vừa tiến đến, nhìn thấy biểu lộ trên mặt Lý Duyệt trực tiếp cúi bái trên mặt đất, rung động rung động.
Không dám nói câu nào!
Lý Duyệt sớm đã không phải hoàng đế non nớt một mực đợi trong hoàng cung, mà chính là hoàng đế đã kinh lịch các trận đại chiến được chiến hỏa ma luyện.
Giờ phút này chúng quan viên đặc biệt là những quan viên lúc đầu trong lòng có quỷ rốt cục ý thức được có một số việc có lẽ rời khỏi tầm kiểm soát của mình.
Theo quan viên càng ngày càng nhiều, khí tức Kim Loan điện càng ngày càng áp lực, chúng quan viên cúi đầu căn bản không dám nhìn Lý Duyệt phía trên, sợ nghênh tiếp một đôi ánh mắt tràn ngập uy nghiêm sát ý mười phần.
Bạn cần đăng nhập để bình luận