Điệu Thấp Làm Hoàng Đế

Chương 706: Lý Chính Đến (1)

Vẻ mặt Hoàng Trung không thay đổi nói với Viêm Hoàng:
- Hiệu trung ngươi? Ngươi có tư cách này sao?
Oanh!
Một cỗ khí thế ngập trời từ trên người Viêm Hoàng đột nhiên bạo phát.
Thiên địa biến sắc.
Mà các võ tướng triều đình liên tục nhìn hằm hằm.
Người nhục bệ hạ, chết!
Khi nào Viêm Hoàng ra pháp lệnh, bọn họ tuyệt đối sẽ xé nát những kẻ phản loạn này.
- Tốt, tốt, tốt!
Viêm Hoàng nói liên tiếp ba chữ tốt, lửa giận trong lòng lại bị áp chế xuống, quay đầu nhìn về phía Hoàng Phủ Minh Nguyệt, lạnh lùng nói:
- Hoàng Phủ gia tộc vẫn luôn mười phần trung tâm triều đình, trẫm cho tới bây giờ chưa hề bạc đãi Hoàng Phủ gia tộc, vì sao ngươi muốn mưu phản.
- A, mưu phản?
Hoàng Phủ Minh Nguyệt đối mặt ánh mắt tràn ngập sát ý của Viêm Hoàng, khinh thường nói:
- Ta chỉ cho rằng ta có năng lực để Đại Viêm Hoàng triều trải qua cuộc sống càng tốt hơn so với hoàng thất các ngươi.
Thế mà một câu nói kia lại không có để Viêm Hoàng phẫn nộ, mà thở dài nói:
- Không sai, trẫm thừa nhận ngươi rất có năng lực, có thể ở thân nữ nhi lại có nhiều nhân tài mãnh tướng hiệu trung như vậy, thành lập thế lực to lớn như thế, ngay cả Huy nhi cũng không bằng.
- Nếu trận này mưu kế, không phải Huy nhi kịp thời phát hiện, chỉ sợ tối nay triều đình sẽ tổn thất nặng nề, Đại Viêm bởi vì hôm nay mà tứ phân ngũ liệt.
Mà sắc mặt thủ lĩnh các đại thế lực bên người Hoàng Phủ Minh Nguyệt nhất thời ảm đạm, lúc đầu bọn họ cũng muốn đột nhiên động thủ trong tiệc mừng thọ Giác Vương phủ, giết chết Giác Vương cùng Viêm Tâm Huy, đến lúc đó hai viên Định Tâm Hoàn của Đại Viêm Hoàng triều chết hết, Đại Viêm nhất định hỗn loạn, là cơ hội để thế lực bọn họ vùng lên.
Thế mà không nghĩ tới vẫn thất bại.
Trung niên nam tử m Dương cảnh trước đó nhìn về phía Viêm Tâm Huy nói:
- Viêm Tâm Huy, bản môn chủ muốn biết, chuyện này rất cơ mật, ngươi làm sao mà biết được, để cho chúng ta chết rõ ràng.
- Không sai, chuyện mưu đồ bí mật tiệc mừng thọ Giác Vương cũng chỉ có chủ nhân các thế lực chúng ta mới biết được chuyện cụ thể.
- Chúng ta nơi này chẳng lẽ có người của ngươi.
Chủ nhân mấy thế lực liếc nhìn người bên cạnh, bên trong ánh mắt tràn đầy hoài nghi.
Dù sao mưu đồ bí mật tiệc mừng thọ Giác Vương, ngoại trừ Hoàng Phủ Minh Nguyệt, Từ Thứ, Hoàng Trung ra, chỉ còn có sáu vị chủ nhân thế lực bọn họ.
Còn Hoàng Phủ Minh Nguyệt căn bản không có khả năng tiết lộ.
Từ Thứ là nhân vật số hai Thiên Tứ hội, nếu không có lòng phản nghịch Đại Viêm vì sao gia nhập vào bọn họ, phải biết rất nhiều chuyện đối phó Đại Viêm Hoàng triều đều là một tay sách lược của Từ Thứ.
Còn Hoàng Trung càng không có khả năng, tương lai quang minh như thế, một khi thất bại thua thảm nhất chính là hắn.
Phải biết lúc ấy Hoàng Phủ Minh Nguyệt nói cho bọn hắn Hoàng Trung cũng là người một nhà, tất cả đều mười phần chấn kinh.
Ngay tại thời điểm mấy thế lực bọn hắn hoài nghi lẫn nhau, Viêm Tâm Huy trào phúng nhìn về phía Hoàng Phủ Minh Nguyệt cười lạnh nói:
- Hoàng Phủ Minh Nguyệt ngươi nghĩ rằng các ngươi có đại tài?
- Rất nhiều chuyện ngươi có thể giấu diếm nhất thời, lừa không được cả đời.
Viêm Tâm Huy thưởng thức nhìn về phía Trình Dục sau lưng Viêm Thiên Dương.
- Trình Dục, phụ tá đắc lực của Viêm thế tử Giác Vương phủ, một người có đại tài không yếu hơn Từ Thứ, cũng là bởi vì hắn kịp thời phát hiện bí mật giữa các ngươi để cho chúng ta cấp tốc phân tích hành động tiếp theo của các ngươi, càng để cho chúng ta cảm thấy các ngươi kín đáo chuẩn bị động tác tại Giác Vương phủ.
Theo ánh mắt Viêm Tâm Huy, ánh mắt của mọi người tụ tập trên người Trình Dục, để Trình Dục phá lệ dễ thấy, vạn chúng chú mục.
Mà Viêm Thiên Dương càng đắc ý phi phàm, khinh thường nhìn Viêm Thiên Tứ thất hồn lạc phách bên cạnh.
Ngươi xem một chút tâm phúc đại tài Từ Thứ của ngươi là gian tế, nhìn nhìn lại Trình Dục bên ta xem.
Biết bản thế tử lợi hại chưa.
Mà Trình Dục nghênh tiếp ánh mắt của mọi người “Ngượng ngùng” cười một tiếng, một câu hai ý nghĩa nói:
- Đây là ta nên làm.
- Ha ha, tốt!
Viêm Hoàng cười to, sau đó sát ý phủ đầy Giác Vương phủ.
- Trẫm cho tất cả mọi người các ngươi một cơ hội, nếu các ngươi nguyện ý đầu hàng, trẫm cho các ngươi một cơ hội sống sót.
Nhất thời các thế lực khẽ giật mình, mấy trăm cường giả lẫn nhau nhìn về phía đối phương, không biết làm sao.
- Hừ, tối nay đã đều đi tới nơi này.
- Ngươi cảm thấy Viêm Hoàng còn sẽ bỏ qua cho chúng ta à, đừng ngu xuẩn.
Theo trong đám người hét lớn một tiếng, ánh mắt của mọi người không chần chờ nữa.
- Giết!
Ánh mắt Viêm Hoàng lạnh lẽo, sau khi Viêm Hoàng hạ lệnh, tất cả mọi người bạo phát khí thế, một trận chém giết thảm liệt sắp bạo phát.
Nhưng vào đúng lúc này, không trung đột nhiên truyền đến một đạo âm thanh càng uy nghiêm, âm thanh rõ ràng truyền đến bên tai mỗi người:
- Quả nhiên rất thú vị!
Toàn bộ thời không đều bị đông cứng, tất cả mọi người bảo trì động tác trùng sát, mặt mũi tràn đầy hoảng sợ, ánh mắt hoảng sợ nhìn không gian không trung như là sóng nước bị ngăn cách, một cỗ khí tức khiến linh hồn rung động truyền đến.
Cấp tốc truyền khắp Giác Vương phủ thậm chí cả Viêm Đô.
Chí Tôn cảnh!
Tuyệt đối là Chí Tôn cảnh.
Trong lòng mấy người điên cuồng hò hét.
Thân thể đã sớm bị khí tức Chí Tôn cảnh đè sập.
Chỉ thấy một bóng người chói mắt sáng chói bước ra, trong nháy mắt, thiên địa giống như ngưng trệ, bên trong tất cả ánh mắt kính sợ của mọi người, nam tử thân mặc long bào màu đen phát ra vô tận uy nghiêm, vô số ngôi sao bên trong long bào giống như đang lưu chuyển, đầu đội mũ miện, dường như sau lưng có vô số Kim Long đang gầm thét, đế uy huy hoàng.
Dưới ánh mắt của hắn liếc xuống, mọi người cảm nhận được một cỗ áp lực trầm trọng áp chế ở trên linh hồn, làm cho người kính sợ thần phục.
Bạn cần đăng nhập để bình luận