Điệu Thấp Làm Hoàng Đế

Chương 484: Ương Châu Liên Minh (1)

Đôi mắt Thượng Quan Mộ Hoàng sáng lên, nói xong nhìn về phía Lý Nho bên cạnh, nàng luôn cảm giác Cổ Hủ của Hoàng Cân giáo có chỗ rất giống như Lý Nho, tính toán không bỏ sót, kỳ mưu bày ra, âm hiểm xảo trá, không từ thủ đoạn.
Lý Nho thấy Thượng Quan Mộ Hoàng nhìn qua, nhìn nàng mỉm cười, Thượng Quan Mộ Hoàng khẽ giật mình, lập tức hồi thần tiếp tục giới thiệu:
- Một khi chúng ta động binh Ương Châu, bốn đại thế lực rất có thể sẽ vứt bỏ hiềm khích lúc trước, liên hợp lại đối kháng chúng ta.
Mọi người nghe Thượng Quan Mộ Hoàng nói, trùng điệp gật đầu.
Mà Vương Tùng ở phía sau đề nghị:
- Vì sao trước tiên chúng ta không tìm một đối tượng hợp tác bên trong bốn đại thế lực ở Ương Châu.
- Kể từ đó có thể tan rã liên minh bọn họ từ bên trong, giảm bớt áp lực.
- Dù sao chúng ta có thể hứa hẹn sau khi chiếm lĩnh Ương Châu, có thể để cái bang phái này còn sống, bằng vào uy thế Tần Vương phủ chúng ta, tin tưởng có ít người sẽ dao động.
Mọi người nghe được Vương Tùng đề nghị, có không ít người đều gật đầu đồng ý.
Thế mà Trần Cung lại bình thản lắc đầu nói:
- Không được, người bốn đại thế lực không có khả năng thấy không rõ tình thế bây giờ, bọn họ chỉ có liên hợp lại mới có cơ hội chống cự Tần Vương phủ chúng ta, đến mức nói động đến bọn hắn, ít nhất chúng ta cũng phải đại bại bọn họ mấy trận mới được.
Bọn người Vương Tùng nghe được Trần Cung phân tích, lập tức tỉnh ngộ lại, tuy bọn họ biết rõ thực lực Tần Vương phủ rất mạnh, nhưng đánh cũng không có đánh qua, bọn họ chắc chắn sẽ không nhẹ nhàng đầu hàng Tần Vương phủ.
Dù sao có ít người xương cốt cứng rắn, ngươi không giết giết nhuệ khí hắn, hắn không biết sai, không biết nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên.
- Bất quá đề nghị của Vương Tùng cũng không tệ!
Lý Nho cười tủm tỉm đón ánh mắt của mọi người nói:
- Chúng ta chuyển biến mạch suy nghĩ một chút, chúng ta đều đến gặp mỗi thế lực Ương Châu du thuyết mấy lần, trước gieo xuống lòng nghi ngờ cho liên minh bọn họ.
Khóe mặt Thượng Quan Mộ Hoàng giật một cái:
- Quả nhiên là kế sách hay!
Mà biểu tình của những người khác cũng giống nhau, mang theo ánh mắt hưng phấn nhìn về phía Lý Nho.
- Có thể!
Lý Chính nhìn phản ứng của mọi người, cũng đồng ý chuẩn bị trước trận chiến này, chí ít cũng có thể buồn nôn đám thế lực này, đặc biệt là Hồng Tinh hội và Thanh Trúc hội cùng có Kinh Sát bang ân oán, để bọn hắn nhiều lần tranh cãi cũng không tệ.
- Vậy chúng ta ra bao nhiêu binh phù hợp?
Trần Cung nói:
- Ương Châu bốn đại thế lực, Hoàng Cân giáo chiếm lĩnh hai phủ chi địa, địa phương phổ biến nhất, nhưng mới vừa giao chiến cùng Huyết Hoành bang, binh lực trong thời gian ngắn có thể có chút không đủ, chí ít có thể lấy ra hai trăm ngàn.
- Mà Kinh Sát bang cùng Hồng Tinh hội, Thanh Trúc hội tuy đã giao chiến, nhưng hẳn sẽ ra ba trăm ngàn binh lực, bởi vậy bọn họ chí ít có một triệu mốt liên hợp đại quân.
- Mỗi thế lực chí ít sẽ phái ra bốn vị cường giả Niết Bàn cảnh vào liên minh, tông sư không dưới mười người.
Mọi người nghe được Trần Cung phân tích, rơi vào trong trầm tư.
Lý Chính liếc nhìn mọi người, tiếp theo đối mặt liên minh Ương Châu có bốn vị Tạo Hóa cảnh siêu cấp cường giả, hai mươi cường giả Niết Bàn cảnh, Tông Sư cảnh không dưới bốn mươi người, trên trăm vạn đại quân.
Như vậy mình nên phái bao nhiêu đại quân thì phù hợp.
Bây giờ ở Yến Châu, Lý Chính đã nắm giữ một trăm ba mươi vạn đại quân, cường giả Tạo Hóa cảnh thì có năm vị.
Theo thứ tự là Lữ Bố, Vũ Văn Thành Đô hai vị tu vi Tạo Hóa cảnh hậu kỳ, Lý Hãn Thịnh, Lý Viên Lẫm hai vị Tạo Hóa cảnh trung kỳ, Trương Cư Chính Tạo Hóa cảnh sơ kỳ.
Cường giả Niết Bàn cảnh chín vị:
Trương Hợp, Hoa Hùng, Hác Chiêu, Lý Nho, Trần Cung, Dung bà bà, Dạ Lăng Vân cùng Thượng Quan Thiết Vân.
Trong đó Triệu Cao, Trương Hợp, Hoa Hùng đã là tu vi Niết Bàn cảnh đỉnh phong, Hác Chiêu, Dung bà bà Niết Bàn cảnh hậu kỳ, Lý Nho, Trần Cung Niết Bàn cảnh trung kỳ.
Mà Dạ Lăng Vân cùng Thượng Quan Thiết Vân được Tần Vương phủ dùng tư nguyên bồi dưỡng, thành công đột phá Niết Bàn cảnh.
Đặc biệt là phụ thân Thượng Quan Mộ Hoàng, Thượng Quan Thiết Vân cho Lý Chính một kinh hỉ to lớn, vốn Thượng Quan Thiết Vân là Tông Sư đỉnh phong thế mà không nghĩ tới nhanh như vậy thì đột phá đến Niết Bàn cảnh.
Mà cường giả Tông Sư cảnh: Phương Lâm, Tiêu Chiến, Trần Đình, Vân Lâm, tào Kim Hoa, Vương Tùng Thượng Quan Mộ Hoàng, Mộ Dung Liên Tuyết cùng cường giả Tông Sư đầu nhập vào, Tần Vương phủ lại nuôi dưỡng hơn mười vị tông sư, trên mặt nổi hết thảy ba mươi sáu vị.
La Võng cũng nuôi dưỡng mười lăm vị Tông sư, bởi vậy Tần Vương phủ hết thảy cùng nhau năm mươi mốt vị tông sư.
Dù sao Tần Vương phủ thống nhất Yến Châu không đến ba năm, không giống thế lực khác đã thành lập mười mấy trên trăm năm, tuy có tài nguyên phong phú, nhưng đột phá Tông Sư cảnh cũng cần thiên phú, cần thời gian.
- Tám mươi vạn là được!
Trong đại sảnh vang lên âm thanh hùng hậu của Lữ Bố.
Mọi người thấy trong mắt tràn Lữ Bố đầy tự tin, trong lòng cũng không tự chủ bị Lữ Bố chỗ phủ.
Lý Nho cùng Trần Cung bên cạnh gật đầu nhỏ, cũng cho rằng tám mươi vạn đã đủ.
Tuy đối diện có trên trăm vạn đại quân, nhưng hiển nhiên là một liên minh, căn bản không có khả năng tề tâm hiệp lực.
Ngươi nói bọn họ đều là người thông minh khẳng định sẽ tề tâm hiệp lực, nhưng Lý Nho sẽ không để cho bọn họ tề tâm hiệp lực.
Huống chi mình còn dùng Hoàng Cân giáo làm nội ứng, tính như vậy, bên mình trên trăm vạn đại quân, mà bọn họ mới hơn chín mươi vạn đại quân.
Bạn cần đăng nhập để bình luận