Điệu Thấp Làm Hoàng Đế

Chương 889: Lăng Thiên Thánh Địa Nghi Hoặc (2)

Cũng có thể nói không phải điều tra rõ ràng, mà chính là Thiên Long Hoàng triều tự mình đem tin tức thả ra, dù sao Thiên Long Hoàng triều cũng phải làm ra giải thích vì sao mình phản công đánh Lăng Thiên thánh địa, không thể để cho các thế lực cảm thấy Thiên Long Hoàng triều là tiểu nhân âm hiểm, chính thức âm hiểm là Lăng Thiên thánh địa.
- Tiên Hoàng Thiên Long Hoàng triều - Long Giác Ứng là bị Lăng Thiên thánh địa âm thầm mưu đồ ám sát.
- Nhiếp Chính là người của Lăng Thiên thánh địa.
- Mục đích Lăng Thiên thánh địa là vì chế tạo Tây Vực, Trung Vực, Đông Vực hỗn loạn, nhờ vào đó có lý do xuất binh Bắc Vực.
Một loạt tin tức bị Thiên Long Hoàng triều truyền đi, mà Lưu Ảnh thạch của Nhiếp Chính và Văn Nhân Hi Nhan cũng bị truyền ra ngoài.
Mang theo tổ chức bí ẩn dính đến chữ “Quyển”.
Tổ chức một lòng muốn muốn tạo ra Lăng Thiên vực hỗn loạn.
Lăng Thiên thánh địa là hậu trường hắc thủ lớn nhất.
Sau khi từng đạo từng đạo tin tức truyền ra, lại một lần chấn động đến các thế lực người ngã ngựa đổ.
Càng kinh khủng chính là, Thiên Long Hoàng triều tuyên bố xong, ngoại trừ Thiên Hỏa thánh địa, Hắc Diễm Hoàng triều, Xích Sát thánh ra, Tuyết Mộ Hoàng triều cùng Đại Tần hoàng triều ở Nam Vực cũng liên tục xác nhận điểm này, liên tục chỉ trích dã tâm muốn xưng bá Lăng Thiên vực của Lăng Thiên thánh địa.
Để các thế lực đều cho rằng Lăng Thiên thánh địa cũng là hậu trường hắc thủ lớn nhất của Lăng Thiên vực, chế tạo Lăng Thiên vực hỗn loạn, từ đó ngư ông đắc lợi, xưng bá Lăng Thiên vực.
Đối mặt Lăng Thiên thánh chủ chất vấn, ánh mắt Lệ Tâm trưởng lão phẫn nộ lại hiện một vẻ hoài nghi nói:
- Thánh chủ, hết thảy nguyên do đều là Thiên Long Hoàng triều và ngũ đại thế lực nói tới tổ chức chữ “Quyển”, cùng Văn Nhân Hi Nhan đi Nam Vực, cái này...
- Cái này cái gì...
Ánh mắt Lăng Thiên thánh chủ vô cùng băng hàn nhìn Lệ Tâm, hắn tự nhiên hiểu rõ ý của Lệ Tâm.
Mà càng nhiều ánh mắt mang theo một vẻ hoài nghi nhìn về phía Lăng Thiên thánh chủ.
Bọn họ cũng cảm thấy tổ chức chữ “Quyển” này có phải vẫn luôn là thế lực ngầm trong tay thánh chủ hay không?
Dù sao tổ chức chữ “Quyển” làm hết thảy đều là mười phần phù hợp lợi ích của Lăng Thiên thánh địa.
Càng quan trọng hơn là vì sao Văn Nhân Hi Nhan bị thánh chủ đột nhiên phái đến Nam Vực, chẳng lẽ cũng là vì điều tra Đại Tần hoàng triều?
Những trưởng lão này càng nghĩ càng không đúng, càng nghĩ càng có khả năng cảm thấy là thánh chủ phái Văn Nhân Hi Nhan tiến về Nam Vực muốn muốn tạo ra tam đại thế lực Nam Vực hỗn loạn, để tránh thánh địa xuất hiện biến cố khi xâm chiếm Tây Vực.
Lăng Thiên thánh chủ tự nhiên biết những trưởng lão này suy nghĩ gì, nhưng Lăng Thiên thánh chủ hắn đã xác nhận qua Lăng Thiên thánh địa không có dạng tổ chức này, bởi vậy đây cũng là nguyên nhân khác để hắn tức giận, Lăng Thiên thánh địa bất tri bất giác giúp người khác cõng một, cái cái nồi đen thui hết phần thiên hạ.
Mà nỗi oan ức này để Lăng Thiên thánh địa tổn thất nặng nề, bây giờ càng là tình huống nguy cấp.
Lăng Thiên thánh chủ lạnh giọng nói với tất cả trưởng lão từng chữ từng câu.
- Lăng Thiên thánh địa chúng ta không có dạng tổ chức này?
- Nhiếp Chính kia càng không khả năng là người của Lăng Thiên thánh địa chúng ta.
Nghe được lời Lăng Thiên thánh chủ nghiêm túc mang theo lửa giận, mọi người sững sờ.
Nhìn về phía Lăng Thiên thánh chủ biểu lộ, tựa hồ không phải đang nói láo.
Nhất thời nguyên một đám trưởng lão mở to hai mắt, một cơn lửa giận xông lên đầu, vốn là của mình làm còn chưa tính, hiện tại tổ chức chữ “Quyển” này vậy mà không phải thế lực của thánh địa mình?
Một cỗ biệt khuất to lớn dâng lên trong lòng bọn họ.
Phong chủ Lăng Vân phong Trác Tuyệt nói:
- Thế nhưng, thánh chủ, Hi Nhan kia là chuyện gì xảy ra?
- Đạo thân ảnh phía trên Lưu Ảnh thạch kia đúng là Hi Nhan.
- Mà vì sao Hi Nhan hiện tại vẫn chưa trở lại?
Trác Tuyệt quan tâm nhất Văn Nhân Hi Nhan, đối với bóng người Văn Nhân Hi Nhan phía trên Lưu Ảnh thạch, hắn tự nhiên quen thuộc.
Nghe được lời nghi vấn của Trác Tuyệt, tất cả trưởng lão lại dâng lên một tia nghi hoặc, đúng vậy, người phía trên Lưu Ảnh Thạch kia đúng là Văn Nhân Hi Nhan, mà Văn Nhân Hi Nhan đích xác muốn đi Nam Vực, các trưởng lão đều rõ ràng.
Lăng Thiên thánh chủ cũng lóe qua một tia nghi ngờ nói:
- Lúc Văn Nhân Hi Nhan đi Nam Vực bẩm báo với ta rằng muốn đi điều tra tình huống Đại Tần hoàng triều, đến mức Văn Nhân Hi Nhan vì sao người mặc phục trang của tổ chức chữ “Quyển”, ta cũng không biết?
- Mà trong khoảng thời gian này chúng ta cũng một mực cắt đứt liên lạc với Văn Nhân Hi Nhan, liên lạc không được?
- Chẳng lẽ Văn Nhân trưởng lão là người của tổ chức chữ “Quyển”? Nàng nói muốn đi điều tra tình báo Đại Tần hoàng triều, chính là vì hoàn thành nhiệm vụ của tổ chức chữ “Quyển”?
Một vị trưởng lão thốt ra, sắc mặt lộ ra hoảng sợ.
- Không có khả năng, Văn Nhân trưởng lão vẫn luôn là người Lăng Thiên thánh địa chúng ta, nếu nàng gia nhập tổ chức gì, nhất định sẽ bẩm báo thánh chủ.
Trác Tuyệt cau mày nói.
Hắn không tin Văn Nhân Hi Nhan gia nhập một thế lực tổ chức khác, mà nếu như Văn Nhân Hi Nhan thật sự gia nhập tổ chức chữ “Quyển”, là gia nhập vào trước khi đến Lăng Thiên thánh địa hay sau khi gia nhập vào Lăng Thiên thánh địa, nếu là về sau còn nói được, nếu ở vế trước, như vậy Văn Nhân Hi Nhan có phải là gian tế do tổ chức này phái tới Lăng Thiên thánh địa hay không.
Không ít trưởng lão nghĩ đến tầng này, từng vị hơi híp mắt, cau mày.
- Văn Nhân Võ Tôn lần này đi Nam Vực tựa hồ kỳ hoặc chút, nàng nói đi điều tra tình báo Đại Tần hoàng triều, nhưng vì sao điều tra tại loại thời điểm then chốt này, mà lại bây giờ lại mất tích?
- Đây cũng quá dị thường đi.
Mọi người nghe được lời này, mày nhíu lại sâu hơn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận