Điệu Thấp Làm Hoàng Đế

Chương 746: Trong Lòng Lý Chính

Mà vị nữ tử bên cạnh hắn kia sặc sỡ loá mắt, khí chất tuyệt đại phong hoa, ngay cả Ngọc Tâm thánh nữ trước kia đều không bằng một nửa của nàng.
Trương Quế Bình cảm nhận được trái tim mình đang đập rất nhanh, khẩn trương gọi Tuyết Phong Diệu phía trước.
- Tuyết huynh, cẩn thận!
Nghe được tiếng Trương Quế Bình gọi, ánh mắt Tuyết Phong Diệu phẫn nộ đang dồn tất cả chú ý đều trên người Tiêu Chiến lóe qua một tia thanh minh, cuối cùng dời ánh mắt tìm đến trên người Lý Chính cùng Hoàng Phủ Minh Nguyệt trước mặt Tiêu Chiến, tròng mắt nhất thời hơi co lại, trong lòng hoảng sợ.
- Các ngươi là ai?
Toàn thân Tuyết Phong Diệu kéo căng, hàn khí tỏa ra, hắn gặp qua trên người khí tức Lý Chính, khí tức mà chỉ có Tuyết Hoàng bệ hạ cùng hoàng thất lão tổ mới có.
Ánh mắt Lý Chính đảo qua Tuyết Phong Diệu, nhìn về phía Trương Quế Bình, ở trong mắt Lý Chính, Tuyết Phong Diệu còn không có quan trọng bằng mười phần trăm của Trương Quế Bình.
Bị ánh mắt Lý Chính nhìn chăm chú, Trương Quế Bình cảm thấy vô cùng ngạt thở, một đôi mắt uy nghiêm như Thượng Thiên Chi Nhãn nhìn xuống của mình, chỉ cần đôi mắt này nổi lên sát cơ, mình trong nháy mắt hóa thành hư vô.
Hai người còn lại cũng vô cùng ngưng trọng nhìn Lý Chính, âm thầm muốn bóp nát tín hiệu, triệu tập Tuyết Phong Hoàng đến.
Mà hết thảy điều này đều trong tầm mắt của Lý Chính, Lý Chính yên lặng lắc đầu, hiện tại hắn muốn chính là thánh địa tổn thất nặng nề, tiếp tục giữ lại thiên kiêu Tuyết Mộ Hoàng triều.
Chỉ thấy hai con mắt Lý Chính nhìn chăm chú bọn họ, toàn bộ thân thể Tuyết Phong Diệu, Trương Quế Bình bốn người, bao gồm cả linh hồn đều bị đọng lại.
Bốn người Tuyết Phong Diệu vô cùng hoảng sợ nhìn Lý Chính, Lý Chính khẽ gật đầu ra hiệu cho Tiêu Chiến, Tiêu Chiến lập tức hiểu rõ ý Lý Chính.
Chỉ thấy Tiêu Chiến phun trào quyền ý, hư không biến ảo, ngưng kết thành quyền ảnh to lớn, vô cùng cương liệt, mang theo sát phạt kinh thiên đánh phía bốn người Tuyết Phong Diệu!
Oanh.
Một tiếng bạo liệt to lớn Nhất thời bạo phát, bốn người không có chút nào sức chống cự bị Tiêu Chiến một quyền oanh thành sương máu.
Phong vân khẽ động, âm dương điên đảo.
Tiêu Chiến trực tiếp được Lý Chính mang vào bên trong mật động sơn cốc.
- Đa tạ bệ hạ!
Ánh mắt Tiêu Chiến tản ra sùng bái vô cùng mãnh liệt.
- Tiêu Chiến, Phượng Huyết Tham ngươi lấy được đâu?!
Lý Chính hiền lành mở miệng hỏi.
Tiêu Chiến không chút do dự xuất ra Phượng Huyết Tham đưa cho Lý Chính cung kính nói:
- Bệ hạ, Phượng Huyết Tham đây.
Lý Chính nhìn động tác của Tiêu Chiến, ý cười càng sâu hơn.
- Ngươi bây giờ phục dụng Phượng Huyết Tham, Phượng Huyết Tham chứa năng lượng to lớn, ngươi thỏa thích luyện hóa, đợi lát nữa trẫm sẽ giúp ngươi luyện hóa Phượng Huyết Tham, nhưng bây giờ ngươi không thể hoàn toàn luyện hóa Phượng Huyết Tham, trẫm sẽ đem năng lượng Phượng Huyết Tham tưới lên toàn bộ thân hình ngươi, chờ đợi ngươi đột phá Chí Tôn cảnh mới sử dụng.
- Đa tạ bệ hạ!
Tiêu Chiến mười phần cảm kích.
Chỉ thấy Tiêu Chiến trực tiếp nuốt cả gốc Phượng Huyết Tham đang tản ra khí tức huyết sắc nồng hậu dày đặc vào trong bụng.
Trong cơ thể, năng lực Phượng Huyết Tham nổ tung, toàn thân Tiêu Chiến nhất thời đỏ bừng, hỏa diễm kinh khủng theo thân thể toát ra.
Toàn bộ thân thể liên tục vỡ ra, máu tươi chảy ròng.
Lý Chính hư không hóa chưởng, chưởng đi vào phía trong cơ thể tiêu chiến, trong nháy mắt biến ảo thành ngàn vạn sợi tơ mang theo lực lượng phong ấn dẫn dắt Phượng Huyết Tham tưới tiêu thân thể Tiêu Chiến.
Phượng Huyết Tham có tinh hoa vô cùng kinh khủng dung nhập vào trong cơ thể Tiêu Chiến, mỗi tế bào trong thân thể không ngừng vỡ tan trọng sinh, một tia Phượng Hỏa không ngừng hỏa thiêu rèn luyện thân thể.
Khí thế Tiêu Chiến một mực đạt tới m Dương cảnh đỉnh phong, hỏa nhãn lóe lên, toàn bộ linh khí cả sơn cốc tụ vào bên trong sơn động, ngoài sơn cốc, Hoàng Phủ Minh Nguyệt vung tay lên một cái, linh khí phong bạo cả sơn cốc vô cùng khủng bố bị che lại, người bên ngoài sơn cốc mảy may không nhìn thấy động tĩnh trong sơn cốc.
Theo một tiếng xé gió truyền đến, Tiêu Chiến trực tiếp đột phá m Dương cảnh đạt tới nửa bước Chí Tôn.
Khí tức sau cùng chậm rãi bình ổn lại, thân thể Tiêu Chiến dần dần đạt tới bão hòa, mà tinh hoa Phượng Huyết Tham vô cùng khủng bố chỉ bất quá dùng một phần nhỏ mà thôi, tay Lý Chính lại khẽ động, phong ấn tinh hoa Phượng Huyết Tham còn lại phía trong cơ thể Tiêu Chiến.
Tiêu Chiến đột nhiên mở hai mắt ra, một mắt sắc vô cùng ánh bén lóe qua, mật động trong nháy mắt bị ánh mắt sắc bén xuyên thấu sâu ba mét.
- Đa tạ bệ hạ!
Tiêu Chiến quỳ xuống một gối, cung kính nói với Lý Chính.
Lý Chính nhìn Tiêu Chiến đã đột phá nửa bước Chí Tôn, thưởng thức nói:
- Tiêu Chiến, lần này đệ tử tinh anh Ngọc Tâm thánh địa tổn thất nặng nề, Ngọc Tâm thánh nữ đã chết, bốn đại thiên kiêu chết thì chết, tàn cũng tàn, lấy thực lực nửa bước Chí Tôn của ngươi hiện tại có thể làm đến người lãnh đạo một đời mới Ngọc Tâm thánh địa hay không?
Tiêu Chiến nghe được tin Ngọc Tâm thánh nữ đã chết, ánh mắt sáng lên, lòng tin mười phần nói:
- Bệ hạ yên tâm, Ngọc Tâm thánh nữ chết rồi, thế hệ tuổi trẻ Ngọc Tâm thánh địa không ai là đối thủ của ta, coi như thánh tử bị Ngọc Tâm thánh địa ẩn tàng sâu đậm, hiện tại cũng bất quá nửa bước Chí Tôn mà thôi, Tiêu Chiến có lòng tin đánh bại hắn, sau đó đột phá Chí Tôn cảnh.
- Đến lúc đó thế hệ tuổi trẻ Ngọc Tâm thánh địa chỉ ta là tối cao.
- Tốt!
Lý Chính hài lòng nhìn thoáng qua Tiêu Chiến tiếp tục nói:
- Bây giờ cách bí cảnh mở ra còn lại hai canh giờ, ngươi ra tay cứu đệ tử Ngọc Tâm thánh địa, thu phục bọn họ.
Ánh mắt Tiêu Chiến sáng lên.
- Tuân lệnh, bệ hạ!
Bái biệt Lý Chính, Tiêu Chiến hóa thành một đạo lưu quang bay ra khỏi sơn cốc, bắt đầu lấy thân phận cứu thế chủ, không ngừng trợ cứu đệ tử Ngọc Tâm thánh địa đang bị truy sát.
Bạn cần đăng nhập để bình luận