Điệu Thấp Làm Hoàng Đế

Chương 945: Xuất Chiến (2)

Không phải thực lực của Lý Chính mạnh hơn trẫm một chút thôi sao.
Không phải văn thần mãnh tướng thủ hạ Lý Chính nhiều hơn thôi sao.
Bây giờ nhìn nhìn trẫm Hứa Du, một cái đỉnh các ngươi Đại Tần hoàng triều nhiều cái.
Cắt....
n...?
Lý Chính liếc một chút Long Dương Thiên đang đắc ý.
Khi Long Dương Thiên nhìn đến ánh mắt làm cho người kính sợ của Lý Chính nhìn qua mình, trong lòng co rụt lại, vội vàng chuyển dời ánh mắt, sau cùng lại lấy dũng khí nhìn Phạm Tăng cùng Lý Nho bên cạnh Lý Chính.
Cắt!
Nhìn xem Hứa Du của trẫm.
Đương nhiên, Hứa Du không biết suy nghĩ hiện tại của Long Dương Thiên, nếu không có thể sẽ đập chết Long Dương Thiên trước mắt.
Mặc dù biết ngươi ngốc, nhưng ngươi làm sao dám, vẫn luôn trẻ trâu như thế sao.
Hỏa Hoàng rất yêu thích nhìn thoáng qua Hứa Du, Hứa Du này đích thật là một vị đại tài.
Sau đó mở miệng hỏi mọi người:
- Chư vị, các ngươi cảm thấy trận chiến đầu tiên ‘Đấu tướng’ của liên minh như thế nào?
- Có thể!
- Có thể!
- Có thể!
- Có thể!
Lý Chính tự nhiên đồng ý, đấu tướng cái gì, Đại Tần hoàng triều cho tới bây giờ đều không sợ qua.
Hiện tại khi toàn bộ ánh mắt Lăng Thiên vực tụ tập chiến trường, vị võ tướng nào đại phát thần uy, hoàn toàn có thể nhanh chóng đề cao sức ảnh hưởng chỗ thế lực của bản thân, để uy thế Đại Tần xâm nhập nhân tâm.
Mà Thiên Hỏa thánh chủ cùng Xích Sát thánh chủ tự nhiên đồng ý, nếu như lãnh binh tác chiến không bằng Hoàng triều, nhưng luận đơn đả độc đấu, chiến lực cá nhân cường giả thánh địa cũng không yếu hơn bất kỳ ai.
- Tốt, chư vị đều đã đồng ý, như vậy chúng ta ngày mai khởi binh, tiến về Bắc Hâm cự thành đấu tướng.
......
Ô ~~.
Sáng sớm ngày thứ hai, liên minh đại quân vang lên tiếng kèn lệnh, phong lôi vân động, sát cơ kinh thiên động địa bao phủ tứ phương.
Bành!
Bành!
Bành!
Ngũ đại thế lực lĩnh trăm vạn tinh binh, từng bước một sắp xếp chỉnh tề lai về phía Bắc Hâm cự thành, phía trên đại quân hình thành sát khí khủng bố như đại dương màu đỏ ngòm, lít nha lít nhít đại quân dày đặc đạm mạc, băng lãnh sát khí vọt lên, quấy động phong vân.
Khoảng cách Bắc Hâm hai mươi dặm.
- Ngừng!
Một thủ lệnh dừng lại được phát ra, tốc độ liên minh đại quân nhất thời dừng lại, động tác đều nhịp, không có mảy may hỗn loạn, phương viên trăm dặm nhất thời gió dừng, cỏ nằm, lặng ngắt như tờ.
Mà Bắc Hâm cự thành đối diện đã sớm dâng lên Phòng Thành đại trận, đệ tử Lăng Thiên thánh địa phủ đầy cổng thành nắm chặt binh khí cừu hận nhìn liên minh đại quân.
Mà phía trước liên minh đại quân dựng lên đài cao quân trướng rộng lớn, bọn người Lý Chính, Hỏa Hoàng ngồi ở trong quân trướng, rõ ràng nhìn cảnh tượng Bắc Hâm cự thành.
Hỏa Hoàng, Long Dương Thiên những người này nhìn Bắc Hâm cự thành mở ra Phòng Thành đại trận, nhíu mày.
Hỏa Hoàng giải thích cho Lý Chính.
- Phòng Thành đại trận của Bắc Hâm cự thành rất khó khó phá, là át chủ bài rất mạnh của Lăng Thiên thánh địa, ngay cả cường giả Thánh Võ cảnh đều khó mà rung chuyển, nhất định phải là lực lượng Thánh Vương cảnh mới có thể công phá.
Ánh mắt Lý Chính nhìn chăm chú Phòng Thành đại trận bao phủ Bắc Hâm cự thành nơi xa giống như một tấm chắn thiên nhiên, ngăn cách hết thảy ngoại giới, đúng là khó có thể công phá.
Hỏa Hoàng thấy Lý Chính nhìn về phía Phòng Thành đại trận, từ từ nói:
- Nghe nói Đại Tần hoàng triều có một vị trận pháp Thánh giả, không biết Tần Hoàng có thể phái hắn đến đây phá trận này hay không?
Lời Hỏa Hoàng nói để bọn người Thiên Hỏa thánh chủ đưa ánh mắt nhìn về phía Lý Chính, mà Lý Chính nhìn chăm chú Phòng Thành đại trận hơi cau mày nói:
- Hỏa Hoàng quá khen, trận pháp Thánh giả chỉ bất quá hư danh mà thôi, trận pháp đại sư các thế lực các ngươi đều không thể phá trận này, Đại Tần hoàng triều ta há có thể phá trận này, không bằng chờ một cơ hội, chúng ta đồng thời triệu tập trận pháp đại sư trong các thế lực cùng nhau công phá trận này, như thế nào?
Thế mà Xích Sát thánh chủ lại cười nói:
- Ha ha, rất tốt rất tốt!
- Bất quá theo ta thấy, Phòng Thành đại trận này với thực lực của chúng ta cường công có khả năng còn nhanh hơn so với bọn hắn phá giải, thậm chí cường công đều không cần.
- Không sai, không sai, chúng ta vẫn là đấu tướng đi!
Long Dương Thiên mở miệng nói, giờ phút này hắn đã có chút không thể chờ đợi.
- Tốt, đã như vậy, người nào đi trước!
Lý Chính nhìn Long Dương Thiên lộ ra một nụ cười, thật là một minh hữu rất tốt.
Hỏa Hoàng thấy Long Dương Thiên chen vào nói hơi cau mày, trong nháy mắt khôi phục lại hào sảng nói:
- Tốt, đã đấu tướng, vậy chúng ta cũng tới cái điềm tốt lắm.
- Hôm nay ai có thể trảm đầu tướng địch nhân đầu tiên, thế lực đó sẽ được khen thưởng một tòa thành của Bắc Vực, như thế nào?
- Tốt!
Nghe được lời Hỏa Hoàng phóng khoáng, ánh mắt võ tướng sau lưng đều sáng lên, bọn người Lý Chính làm sao có thể không đáp ứng.
- Trận chiến đầu tiên người nào tới trước?
Hỏa Hoàng nhìn bốn người Lý Chính, trận chiến đầu tiên tuy có thể đoạt trước một bước, nhưng cũng tràn ngập nguy cơ không biết, vinh diệu và nguy hiểm cùng tồn tại.
Đừng tưởng rằng mỗi lần đấu tướng đều sẽ có người chết, nếu như thực lực không kém nhiều, trên cơ bản sẽ chỉ bại lui, khó có thể chém giết.
Chỉ thấy Long Dương Thiên tự tin nói:
- Kế sách do Hứa Du ta đưa ra, vậy thì do chúng Thiên Long Hoàng triều ta tới trước đi.
Lý Chính và bọn người Hỏa Hoàng nhìn nhau một chút đều gật đầu, Long Dương Thiên thấy bốn người tán đồng, lớn tiếng hô hoán tên của một đại tướng Thiên Long Hoàng triều.
- Địch Thanh Minh.
- Có mạt tướng!
Một vị võ tướng mặt đầy kích động, bay đến trước quân trướng, một bộ áo choàng màu đen theo gió bay múa.
Long Dương Thiên nhìn đại tướng mình thu phục được vui vẻ nói:
- Người này là đại tướng Thiên Long Hoàng triều ta, Địch Thanh Minh, tu vi Thánh Võ cảnh đỉnh phong.
Bạn cần đăng nhập để bình luận