Điệu Thấp Làm Hoàng Đế

Chương 455: Hoàng Trung Trạch

Lý Chính đã hiểu rõ Khúc Tĩnh Kỳ là một đại tướng vương triều mà Trình Giảo Kim ở trên đường gạt đến, mà Lý Chính cũng thỉnh thoảng chú ý đến Khúc Tĩnh Kỳ này, phát hiện thật sự là một nhân tài không tệ, là nhân tài đáng để bồi dưỡng.
- Tốt, Lý Nho tiên sinh đã có biện pháp giải quyết sự kiện này, vậy làm phiền Lý Nho tiên sinh.
Chương Hàm ôm quyền nói.
- Ha ha, Chương tướng quân nghiêm trọng, đây vốn là chuyện Nho nên làm.
Lý Nho cười phẩy phẩy quạt ngọc.
Chương Hàm nhẹ gật đầu, đã cao đoan chiến lực đã giải quyết, như vậy tiếp theo thì nhìn chiến đấu phía dưới.
Sáu vị cừ soái Tông Sư cảnh mượn nhờ ưu thế cổng thành hoàn toàn có thể chống đối với đà chủ đối diện, mà Hoàng Cân thủ quân...
Trong mắt Chương Hàm chợt lóe lên tinh quang, sau đó cùng Trình Giảo Kim và sáu vị cừ soái bắt đầu bố trí tổng thể.
Mà bọn người Lý Chính ở một bên nhìn bọn người Chương Hàm bố trí ứng đối Huyết Hoành bang, hiện tại Chương Hàm chỉ phối hợp trước, đợi ngày mai ở tại hiện trường khảo sát qua, lại một lần nữa xử lý một số chi tiết.
Mà bọn người Lý Chính thì nhẹ nhõm nhìn bọn hắn thương lượng công việc, thủ thành khẳng định có thể giữ vững, có Lý Chính, Lữ Bố tọa trấn, coi như không thể bên ngoài xuất thủ, chỉ cần âm thầm ra tay trợ giúp Chương Hàm cùng Trình Giảo Kim đánh bại Huyết Lịch Hải cùng Thái Qua, trong nháy mắt có thể thay đổi cục diện.
Thế nhưng làm như thế nào thủ, trận thủ thành chiến này như thế nào mới có thể đánh cho xinh đẹp, đây chính là chuyện Chương Hàm bây giờ đang suy nghĩ.
Sau khi mọi người tản đi, lúc này trong đại sảnh chỉ còn lại có Lý Chính cùng bốn vị Hoa Hạ nhân kiệt.
Lúc này Trình Giảo Kim không kịp chờ đợi nói với Lý Nho:
- Văn Ưu tiên sinh ngươi có biện pháp gì làm cho đối phương thiếu một người?
Lý Chính cùng Lý Nho nhìn nhau cười, Lý Chính cười nói:
- Tri Tiết, ba ngày sau chính là bang thời Huyết Hoành điểm tấn công, thời gian ngắn như vậy không có khả năng làm cho đối diện thiếu một người.
- Thế vì sao Văn Ưu tiên sinh vừa mới nói...
Trình Giảo Kim mở to hai mắt nghi hoặc nhìn Lý Nho.
- Huyết Hoành bang mấy ngày nay khai chiến sắp đến, coi như bọn họ khinh thường thực lực của chúng ta, nhưng y nguyên sẽ cẩn thận, một khi có động tác gì, rất dễ dàng gây nên bọn họ hoài nghi, muốn âm thầm giết một đường chủ rất khó.
Biểu lộ Lý Nho hơi hơi nghiêm nghị nói, thế mà còn chưa chờ Trình Giảo Kim mở miệng, Lý Nho đảo mắt cười nói:
- Chúng ta không thể âm thầm diệt trừ một đường chủ, nhưng có thể để Chương tướng quân quang minh chính đại giết chết hắn trên chiến trường.
Chương Hàm cùng Trình Giảo Kim nghe được lời Lý Nho, thần sắc khẽ động, chỉ thấy Chương Hàm chân thành nói:
- Mặc cho Văn Ưu tiên sinh phân phó.
- Không không không, Chương tướng quân yên tâm, đến lúc đó ngươi bình thường động thủ liền có thể.
Lý Nho khoát tay nói.
- Ừm?
Lý Chính nhìn Chương Hàm cùng Trình Giảo Kim vẫn không nghĩ ra, trực tiếp mở miệng nói:
- Văn Ưu, không cần giả bộ bí hiểm, nhanh nói cho bọn hắn kế sách đi.
Lý Nho cười yếu ớt nói:
- Hai vị tướng quân, bên trong Huyết Chiến đường Huyết Hoành bang có một vị Đà chủ là người La Võng, mà Nho luyện chế ra một loại dược, thuốc này có tên là Tiêu Tan Niết Phấn, Tiêu Tan Niết Phấn không chứa vật kịch độc, vô sắc vô vị, chỉ cần không vận hành chân khí chiến đấu, giống như thường ngày không có chút nào sơ hở, có thể lưu lại ở trong người ba ngày, mà trong vòng ba ngày một khi để cường giả Niết Bàn cảnh vận hành chân khí chiến đấu, Tiêu Tan Niết Phấn trong nháy mắt phát huy, để khí trong cơ thể cường giả Niết Bàn cảnh chân biến mất, lâm vào bên trong trống rỗng, không có nửa điểm khí lực, mà dược kéo dài trong vòng nửa giờ.
Chương Hàm cùng Trình Giảo Kim nghe được Lý Nho giới thiệu, nhất thời hiểu rõ kế sách Lý Nho, đặc biệt là Chương Hàm, ánh mắt càng sáng ngời, một khi đối thủ lâm vào bên trong trạng thái chân khí suy yếu biến mất, không cần nửa giờ, chỉ cần một cái hô hấp đã có thể chém hắn.
Mà đến lúc đó không chỉ có thể trừ đi một cái uy hiếp, còn có thể để cho danh vọng của mình trước mặt Hoàng Cân quân tăng nhiều.
- Nếu vị kia là Đà chủ Huyết Chiến đường, vậy mục tiêu chúng ta hạ thủ sẽ là Phương Tuyệt Sinh, tiểu nhân âm hiểm kia!
Lúc Trình Giảo Kim nhắc đến Phương Tuyệt Sinh, hận đến nghiến răng, lúc ấy nếu không phải mình lưu một cái tâm nhãn, còn thật sẽ bị hắn đánh lén thành công, đến lúc đó Lữ Bố cứu hắn, tất sẽ bại lộ kế hoạch điện hạ, cái này khiến Trình Giảo Kim suy nghĩ một chút đều sợ hãi, bởi vì hắn một người mà để điện hạ thất bại trong gang tấc, mình khó tránh trách nhiệm.
- Ừm, không sai, chúng ta động thủ với Tuyệt Sinh, thậm chí có cơ hội , có thể sử dụng chuyện này dùng cho Thái Qua, đến lúc đó...
Lý Nho lộ ra một nụ cười âm hiểm.
...
Bọn người Lý Chính thương lượng ngày thứ hai, Lý Nho thông qua đường dây La Võng bí mật truyền Tiêu Tan Niết Phấn đến trong tay Hoàng Trung Trạch của Huyết Hoành bang.
Đáng nhắc tới chính là, Tiêu Tan Niết Phấn đối với cường giả Niết Bàn cảnh hữu hiệu, vô hiệu đối với người ở cảnh giới khác.
Một khu nhà khổng lồ trên đường phố phía đông Ứng Thiên thành, nơi này chính là đường khẩu Huyết Chiến đường, mà Hoàng Trung Trạch một mặt đơ đơ sải bước đi bên trong đường khẩu Huyết Chiến đường.
Tiểu lâu la trên hành lang đi ngang qua nhìn thấy Hoàng Trung Trạch liên tục tránh lui hai bên, e ngại cúi đầu cung kính chào:
- Thuộc hạ bái kiến Hoàng đà chủ!
Hoàng Trung Trạch nghe được một số tiểu lâu la bên cạnh chào mình, mắt điếc tai ngơ, ánh mắt hờ hững đi qua bên cạnh bọn họ, tiến vào bên trong Huyết Chiến đường.
Bạn cần đăng nhập để bình luận