Điệu Thấp Làm Hoàng Đế

Chương 271: Chiến Đấu (2)

- Trốn chỗ nào!
Khải giáp Hoa Hùng máu me đầm đìa, phác đao vẫn nhỏ máu tươi của đối phương, nhìn thấy Hà Ngộ Ương chạy trốn, nổi giận gầm lên một tiếng muốn đuổi theo!
Vậy mà lúc này Hà Dụng nhìn Hà Ngộ Ương chật vật trốn về, Hoa Hùng sắp tiếp cận, vội vàng hô:
- Nhanh đi cứu Hà Ngộ Ương!
Ba vị võ tướng rục rịch kia lập tức vỗ mông ngựa xông ra ngoài trận tiến lên trợ giúp!
Bên trong Tần minh quân, Lý Chính nhướng mày, Hoa Hùng có chút xúc động!
Mà Phan Phượng ở hàng trước ngưng tụ ánh mắt, lập tức xông ra ngoài!
Dạ Lăng Vân và các võ tướng cũng lao ra!
Mà cường giả Niết Bàn cảnh song phương đều khóa chặt lẫn nhau, Tông Sư cảnh chiến đấu, Niết Bàn cảnh không thể nhúng tay!
- Hoa Hùng chớ đuổi!
Chỉ thấy Hoa Hùng đã vọt tới sau lưng Hà Ngộ Ương, phác đao muốn vỗ tới, nhưng đúng vào lúc này một võ tướng kịp thời đuổi tới, vung trảm đại đao thẳng tới đầu Hoa Hùng, Hoa Hùng trong lòng hơi run, vội vàng xoay người lại đón đỡ!
Cản!
Hoa Hùng lại bị vị võ tướng này bổ lui hai bước, hai vị võ tướng còn lại cũng lập tức đuổi theo. Mà Hà Ngộ Ương sống sót sau tai nạn, lập tức trốn về bên trong trận doanh đại quân!
Hoa Hùng trước đó chiến đấu cùng ba vị thiên kiêu võ tướng Tông Sư đỉnh phong, chân khí tiêu hao hầu như không còn. Mượn nhờ hậu kình bị bổ lui quay người chạy trở về!
Ba vị võ tướng phía sau ngưng tụ ánh mắt, Chu Thiên Võ, Hà Du Tín, Chu Lương Vinh ba người bọn họ đều là tướng lĩnh thân kinh bách chiến, chính là ba người mạnh nhất bên trong tông sư võ tướng ba đại thế gia!
Bọn họ hết sức quen thuộc, lập tức hiểu rõ ý nhau, vung đao đuổi theo!
Chỉ thấy đại đao Chu Thiên Võ toát ra ánh sáng ngưng tụ, một cỗ đao khí cường đại vụt lên từ mặt đất, vọt thẳng tới Hoa Hùng!
Hoa Hùng đang chạy cảm ứng được phía sau có nguy hiểm, vội vàng nghiêng người, tránh thoát đao khí chém đến, thế mà động tác này vừa hay trì hoãn tốc độ của hắn, ba vị địch tướng đã vọt tới trước mặt Hoa Hùng!
Chỉ thấy ba vị địch tướng không nói hai lời, khí thế ba người bạo phát dùng toàn lực vung chặt đến Hoa Hùng, vô tận đao khí dâng lên, hàn quang bức người!
Xung quanh trên không Hoa Hùng tràn đầy hàn khí, lưỡi đao sắc bén đã tới gần Hoa Hùng. trong mắt Hoa Hùng lộ ra điên cuồng, tay cầm phác đao liều mạng chém tới Chu Thiên Võ gần mình nhất.
Cản!
Hoa Hùng chặn được!
Thế mà hai vị địch tướng còn lại đã tới gần, Chu Thiên Võ dùng lực áp chế Hoa Hùng, lộ ra nụ cười tàn nhẫn!
Còn lại hai vị võ tướng vung trường thương bộc phát hàn khí lao đến trên mặt Hoa Hùng, tóc gáy dựng lên, Hoa Hùng căn bản không có cách đón đỡ!
Mà lúc này Phan Phượng rốt cục chạy tới!
Búa lớn luân chuyển, từ trên xuống dưới.
Lưỡi búa xé rách không gian, trực tiếp cản trường thương hai vị võ tướng giữa không trung!
Mà Hoa Hùng bắt lấy cơ hội, đột nhiên chấn động, đánh đại đao Chu Thiên Võ ra ngoài. Hà Du Tín, Chu Lương Vinh sau đó cùng Chu Thiên Võ liếc nhau, lập tức hiểu rõ ý nghĩ của đối phương, Hà Du Tín, Chu Lương Vinh hai vị võ tướng ngăn chặn Phan Phượng, Chu Thiên Võ thừa dịp hiện tại giết chết Hoa Hùng!
Hai người cầm thương vung vẩy huyễn ảnh, mũi thương hàn băng lúc lên lúc xuống phân biệt đâm về Phan Phượng!
Phan Phượng tay cầm cán búa, cường đại sức gió quay bay,
Cản! Cản!
Tuỳ tiện ngăn cản hai người tấn công!
Mà Chu Thiên Võ đang kích liệt chém giết Hoa Hùng, chiêu chiêu cương liệt mãnh liệt để không khí xung quanh bạo liệt!
Mà Hoa Hùng bành trướng hai tay, trên mặt đỏ bừng, hai tay cầm phác đao liều mạng vung chặt!
Miễn cưỡng có thể ngăn cản!
Phan Phượng nhìn Hoa Hùng có thể ngăn cản, khí thế dồi dào, khí tức cuồng bạo đột nhiên dâng lên, búa lớn tàn phá bừa bãi bổ về phía hai người, búa lớn nặng nề như núi!
Liên tục bổ hai người lui lại, mà Hà Du Tín, Chu Lương Vinh hai người đánh ra thương pháp như rồng, không ngừng công trên đánh dưới, Phan Phượng vung búa lớn tùy tâm sở dục hung hăng bổ ra trường thương hai người!
Cản! Cản! Cản!
Hai nơi chiến trường bày ra chiến đấu kịch liệt, khí thế dồi dào, cuồng phong bay loạn. Mà Dạ Lăng Vân, Tưởng Bá vừa muốn vọt vào lập tức lại có võ tướng ba đại thế gia lao đến đối chiến!
Trên chiến trường đồng bằng, trung tâm ba cây số đã trở thành chiến trường của chín người!
Tướng sĩ hai phe mở to mắt, hưng phấn nhìn võ tướng chiến đấu kịch liệt bốn phía!
m thanh trống trận vang vọng động trời, không thiếu tướng sĩ đang hô hào!
Trên chiến trường, trận chiến kịch liệt nhất là Phan Phượng một người độc chiến hai vị võ tướng Tông Sư đỉnh phong!
Tuy Phan Phượng càng đánh càng cuồng bạo, búa lớn loạn vũ, ào ào ngăn cản trường thương hóa thành tàn ảnh!
Phong vân cuốn lên, dư âm bốn phía tác động đến, nhiễm lên bụi đất tung bay, đầy trời bụi đất!
Chiến đấu vẫn đang kịch liệt kéo dài, mặt trời chói chang, không khí trên bình nguyên bắt đầu táo bạo, lại thêm chúng võ tướng kịch liệt đụng nhau, thỉnh thoảng tóe lên hỏa diễm trên hư không!
Mà không kiên trì nổi trước nhất không phải Hoa Hùng, mà chính là Hà Du Tín, Chu Lương Vinh hai vị võ tướng. Chỉ thấy trong chiến đấu giữa Phan Phượng và bọn hắn, hai người càng ngày càng chỉ có lực chống đỡ, mà Chu Thiên Võ chậm chạp không giải quyết được Hoa Hùng, càng bị Hoa Hùng liều chết ngăn chặn!
Hai người rốt cục xuất hiện một tia sơ sẩy, bị Phan Phượng nắm lấy cơ hội ra sức tấn công, đánh lui Hà Du Tín về sau, Phan Phượng một mực tụ lực nhảy đến không trung nắm chặt búa lớn, tinh quang lóe lên, sát khí trùng thiên, hai tay cầm búa cuồng bạo không trung, sau lưng hiện ra hình ảnh búa lớn hóa ảnh, cảm giác như trọng sơn hùng hậu, khí thế lực phách hoa sơn, bổ về phía Chu Lương Vinh!
Bạn cần đăng nhập để bình luận