Điệu Thấp Làm Hoàng Đế

Chương 305: Hết Sức Căng Thẳng (2)

Đại quân lập tức dừng bước. Chỉ thấy Chu Võ Dạ một mặt trấn tĩnh cũng đuổi tới bên người Hà Không Ngôn, nhìn Hà Không Ngôn nhẹ gật đầu một cái, sau đó âm thầm đánh mấy cái thủ thế cho Niết Bàn cảnh cường giả trong đại quân, sau đó đạt được xác định của bọn họ, phía trước không có phát hiện có tung tích của địch nhân. Chỉ thấy Chu Võ Dạ nói với Hà Không Ngôn nói:
- Lão tổ cũng không có cảm ứng được Ưng Chủy giới phía trước có khí tức đại quân , chẳng lẽ bọn họ thật không may phục ở Ưng Chủy giới?
Hà Không Ngôn hơi hơi nhíu mày, không xác định nói:
- Dựa theo địa thế mà nói, Ưng Chủy giới là địa điểm tuyệt hảo nhất cho bọn họ mai phục, chẳng lẽ bọn họ thật ở bên trong Lâm Ưng quận chờ chúng ta!
Chu Võ Dạ quét mắt nhì các chiến sĩ đại quân phía sau có chút mệt mỏi, bình tĩnh nói:
- Mặc kệ bọn hắn có ở đó hay không, tối nay chúng ta ngay cắm trại nghỉ ngơi ở chỗ này, ngày mai lại xuất phát.
Hà Không Ngôn cũng đồng ý gật đầu, mặc kệ bọn hắn ở đâu, ngày mai qua kia Ưng Chủy giới liền có thể tiến vào Lâm Ưng quận, tất sẽ có một trận chiến. Mà bây giờ để các chiến sĩ nghỉ ngơi một đêm, dưỡng tốt tinh thần, ăn uống no say. Chủ yếu hơn chính là, Hà Không Ngôn xem ra đây cũng là một loại kế sách dụ địch , nếu như địch quân thật bố trí mai phục tại Ưng Chủy giới , hiện tại đại quân mình ở chỗ này chỉnh đốn, như vậy bọn họ rất có thể sử dụng cơ hội này tối nay đột nhiên tập kích đại quân phe mình . Như thế không chỉ có thể xáo trộn bố trí của bọn họ tại Ưng Chủy giới , mà mình cũng có thể kịp thời phát hiện, chiếm được tiên cơ nhất định.
Chu Võ Dạ ra lện để đại quân ở chỗ này cắm trại chỉnh đốn, cũng cảnh cáo tất cả các chiến sĩ hợp giáp mà nghỉ, binh không rời tay!
Mà năm sáu bóng người thừa dịp đêm tối trực tiếp lăng không cất cánh, cấp tốc bay đến bên trong núi rừng bốn phía xa xa, trong bóng tối cảnh giới!
Cô, ục ục!
Ô, ô, rống rống!
Theo đêm khuya buông xuống, các loại Yêu thú rống to, Yêu thú trong sơn lâm chung quanh bắt đầu hoạt động săn bắt . Một chỗ trên núi cao phương nam Ưng Chủy giới, Lý Chính, Tần Lâm Quân bọn người giấu ở trong rừng trên sườn núi, chỉ thấy một bóng người lặng yên không tiếng động đột nhiên xuất hiện trong rừng, quỳ một chân trên đất, nội tức mật ngữ (nói nhỏ) nói:
- Bái kiến điện hạ, vương phi, thuộc hạ là thám báo tiểu đội thứ ba, đã phát hiện 200 ngàn đại quân của địch quân, đang cắm trại chỉnh đốn cách Ưng Chủy giới ngoài mười dặm
Ánh mắt Lý Chính hơi động, cùng Tần Lâm Quân yên lặng gật đầu nói:
- Rốt cuộc đã đến.
Ánh mắt Lý Nho cùng Triệu Quát vẫn rất bình tĩnh. Tần Liệt bên cạnh nội tức mật ngữ nói:
- Tần Vương, thiếu chủ, bọn họ ở nơi đó cắm trại chỉnh đốn, có phải phát hiện chúng ta hay không, tối nay có muốn ta chỉ huy kỵ binh tối nay không ngừng quấy rối bọn họ, như thế để đại quân bọn hắn một mực duy trì trạng thái mệt mỏi, đến rạng sáng giờ dần chúng ta đợi đến bọn họ mỏi mệt không chịu nổi trực tiếp khởi xướng tổng tiến công!
Chỉ thấy Tần Lâm Quân khẽ lắc đầu:
- Bọn họ không có khả năng phát hiện thân ảnh của chúng ta, bọn họ cũng không xác định chúng ta phải chăng đang ở đây, bọn họ ở nơi đó chỉnh đốn là cố ý dẫn chúng ta ra ngoài, một là có thể để bọn hắn rõ ràng chúng ta có đang ở Ưng Chủy giới, hai là bọn họ hiện tại đang đề phòng chúng ta, một khi chúng ta tiến công, không chỉ có bố trí của chúng ta ở Ưng Chủy giới mất đi hiệu lực, mà bọn họ ở trong doanh địa dùng khỏe ứng mệt, nhìn như bọn họ rất nguy hiểm, nhưng tổn thất lớn thật sự là chúng ta, một khi tối nay đi vào tấn công bọn họ, chúng ta đã mất đi tiên cơ, đối với chúng ta cực kỳ bất lợi!
Lý Chính tán đồng. Đây rõ ràng cũng là một cái bẫy, bọn họ có chuẩn bị, ngươi dám tập kích liền trực tiếp bại lộ vị trí của ngươi . Mà Tần Liệt nghe Tần Lâm Quân phân tích, lộ ra vẻ xấu hổ, trận chiến đấu này quá trọng yếu để hắn hơi hơi mất đi tỉnh táo của võ tướng. Hoa Hùng, Phương Lâm bên cạnh thì một mặt bình tĩnh nhìn Tần Liệt, thầm nói ‘Không rõ ràng chính mình à, chỉ ngươi thông minh sao, Lý Nho cùng Triệu Quát hai vị đại tài đều không nói gì, ngươi cho rằng bọn họ không nghĩ tới sao!’
‘Thật là!’
Hoa Hùng vô ý nhìn Lý Chính một chút, nguy hiểm thật!
Hoa Hùng vừa rồi cũng muốn nói ra ý nghĩ như vậy nhưng bị Tần Liệt đoạt trước một bước!
Hoa Hùng hơi hơi ngẩng đầu lên, đắc ý nói:
- Xem ra lão Hùng ta vẫn là ổn trọng một ít!
Mà Triệu Quát cũng nhẹ nhàng lên tiếng nói:
- Tối nay để các chiến sĩ nghỉ ngơi thật tốt, buổi sáng ngày mai lại bắt đầu chiến đấu
- Vâng!
Mấy đạo nhân ảnh như ảo ảnh truyền lệnh xuống bốn phía. Lưu tại một bộ phận quân đội vẫn tiếp tục cảnh giới. Khi xa xa phía đông bắt đầu có ánh sáng, địch quân ngoài Ưng Chủy giới mười dặm đã chỉnh quân chờ xuất phát. Lúc này, Chu Võ Dạ một thân áo giáp màu bạc cùng Hà Không Ngôn cộng đồng đi ra trướng doanh, tối hôm qua bọn họ một đêm không có ngủ!
Bạn cần đăng nhập để bình luận