Điệu Thấp Làm Hoàng Đế

Chương 576: Đại Hiên Hoàng Triều Chấn Động (2)

Hạng Vũ nhìn Trần Bình, Triệu Quát, Phan Phượng ba người đang bay tới, ánh mắt nhếch lên.
Ba người tới bên cạnh hắn lập tức đình chỉ.
Hạng Vũ nhìn thẳng Tần Niết, nhưng bởi vì ba người này ở bên cạnh hắn, tăng thêm Lý Chính dặn dò, tạm thời còn không thể giết Tần Niết đại tướng quân.
Sau đó khí thế đầy trời bị hắn thu liễm.
Nhìn cảm giác áp bách phô thiên cái địa biến mất, tất cả mọi người thở dài một hơi.
Nhưng ánh mắt y nguyên nhìn chăm chú trên người Hạng Vũ.
Mà Hạng Vũ không thèm để ý chút nào, ánh mắt nhìn về phía Trần Bình, Triệu Quát, Phan Phượng ba người.
- Hắc hắc, Bá Vương, ta gọi Phan Phượng, đa tạ Bá Vương cứu giúp, hắc hắc.
Ánh mắt Phan Phượng đối với Hạng Vũ dường như đang nhìn thần tượng, dáng người to lớn cao lớn hơn hai trăm cân như hắn lại hành xử giống tiểu hài tử cười hắc hắc nói với Hạng Vũ.
Đặc biệt là người phía dưới biết rõ Phan Phượng lúc chiến đấu là tướng quân hung hãn dũng mãnh như thế nào, nhìn thấy dáng vẻ Phan Phượng hiện tại, da gà nổi đầy người.
Mà hoảng sợ trong lòng đối với Hạng Vũ đã đạt tới cấp độ không cách nào hình dung.
Mà Triệu Quát cùng Trần Bình đều thở dài nói:
- Đa tạ Bá Vương cứu giúp.
Đặc biệt là Trần Bình, sắc mặt có chút mất tự nhiên.
Hạng Vũ bình tĩnh gật đầu, đột nhiên nói với Trần Bình:
- Trần Bình, thế này đều có thể bị phát hiện, trách không được ngươi bị Trương Lương một mực đè ở phía dưới.
Trần Bình nhìn ánh mắt Hạng Vũ trong suốt, trong lòng đột nhiên buông lỏng, xem ra điện hạ chân chính thu phục được Hạng Vũ.
Nhưng đối với Hạng Vũ, chỉ có thể bất đắc dĩ.
Nếu như Hạng Vũ bị một người đã chết một mực quan sát, còn không phải bị bại lộ.
Không đúng.
Hạng Vũ sẽ lại đánh chết hắn một lần nữa.
Mà khi đám người phía dưới nghe được lời Hạng Vũ nói, trong lòng chấn động.
Trương Lương!
Có thể để người này nhớ kỹ tên, vậy khẳng định không tầm thường, hơn nữa còn trước đó còn đè ép Trần Bình?
Tần Vương Lý Chính đến cùng còn có bao nhiêu nhân vật ẩn tàng.
Lần này bao gồm cả Tần Niết, trong lòng cũng toát ra một hơi khí lạnh.
Sau cùng Hạng Vũ đạm mạc liếc nhìn mọi người phía dưới một vòng, hư không đột nhiên phá nát trong nháy mắt vây quanh bốn người bọn họ, Hạng Vũ mở Trọng Đồng Vi Phân, bốn người nhất thời biến mất ở trên bầu trời.
Sau khi Tần Niết nhìn Hạng Vũ rời đi, trong lòng nới lỏng, nhưng một cỗ bi ai khuếch tán ra ở trong lòng, vì cái gì.
Vốn là hôm nay Trấn Quốc phủ thảm bại, mình cứu vãn Trấn Quốc phủ tại thời điểm nguy cấp, mình giả chết bại lộ tin tức tạo ra rung động.
Vô luận như thế nào, mình cũng là bá khí trở về, để mọi người kính sợ cúng bái.
Nhưng bây giờ làm sao vậy? Vẻ chấn động kính sợ trong ánh mắt mọi người còn chưa tiêu tan.
Nhưng người vừa rồi đại phát thần uy không phải hắn, bị đánh mới là hắn.
Tần Niết một mặt bình thản nhìn mọi người Trấn Quốc phủ, bình tĩnh nói:
- Thu quân trở về thành!
Sau đó liền biến mất.
Mà bọn người Lý Vũ nhìn Tần Niết biến mất, cũng không có tâm tư lục đục với đám người Tần Lâm Quân, lập tức dẫn binh rời đi.
Chúng tướng Trấn Quốc phủ nhìn đại quân Lý Vũ rời đi, sắc mặt phiền muộn.
Chiến quả trận chiến này, vô luận như thế nào vẫn là Trấn Quốc phủ tổn thất nặng nề.
Trước là La Dương Dụ là gian tế, sau đó một trong năm đại thượng tướng Lương Ôn Việt cũng là người Thần Hoàng trước kia phái tới.
Sau cùng đáng hận nhất chính là Trần Bình, Triệu Quát, Phan Phượng lại là người của Tần Vương Lý Chính.
Trong vòng một ngày vậy mà có mấy vị đại tướng rời khỏi Trấn Quốc phủ.
Tần Lâm Quân lúc đầu thất lạc nhiều nhất nhìn mọi người lộ ra vẻ phiền muộn, lại trấn định tự nhiên mang theo một tia ý mừng nói:
- Tốt rồi, suất lĩnh đại quân trở về thành, phụ thân đang chờ chúng ta, chúng ta sớm như vậy phát hiện đám gian tế này là một chuyện tốt.
Chúng tướng nghe được lời Tần Lâm Quân có chút phấn chấn, biểu lộ hòa hoãn.
Không sai, đại tướng quân của mình đều sống lại, còn có chuyện gì không thể tiếp nhận.
Sau đó chúng tướng Trấn Quốc phủ khôi phục khí thế, suất lĩnh đại quân trở về.
Theo chiến đấu kết thúc, các thế lực lúc đầu đã chú ý chiến trường Thanh Châu lập tức đạt được tin tức kinh thiên động địa này.
Sau đó trận chiến này truyền khắp toàn bộ Đại Hiên hoàng triều, nhất thời toàn bộ Đại Hiên hoàng triều phát nhiệt.
- Cái gì!
- Đại tướng quân Tần Niết còn sống, cứu đại quân Trấn Quốc phủ sắp bị Thái Tử Lý Vũ diệt đi.
- Đỉnh phong mưu sĩ La Dương Dụ lúc đầu của Trấn Quốc phủ lại là quân cờ Thần Hoàng bố trí tại Trấn Quốc phủ.
- Lương Ôn Việt Lương đại tướng cũng như thế.
Các thế lực liên tục rung động, thế mà chuyện làm cho người rung động nhất là ở phía sau.
- Cái gì, Trần Bình, Triệu Quát, Phan Phượng là người của Tần Vương Lý Chính.
- Ngươi mẹ nó có lầm hay không?
Thủ lĩnh các thế lực mở to hai mắt giận mắng người đưa tới tình báo.
Người nào không biết Triệu Quát, Phan Phượng là trợ thủ đắc lực một tay Tần Lâm Quân mang từ Yến Châu tới.
A ~ Yến Châu!
Có ít người đột nhiên hoàn toàn tỉnh ngộ.
- Nhưng Trần Bình là cái quỷ gì, tại sao hắn lại là người của Tần Vương.
Thủ lĩnh các thế lực kinh hãi nói, mà người đưa tình báo phía dưới nhìn gia chủ mình lộ ra biểu tình kinh hãi, trong lòng khinh thường:
Chỉ cái này!
Nhanh nhìn xem phía dưới đi, kia mới thật sự là làm cho người rùng mình.
Trấn quốc đại tướng quân Tần Niết, một trong những cây cột chống trời của Đại Hiên hoàng triều lại bị một Bá Vương Hạng Vũ đột nhiên xuất hiện đi ra đánh bại.
Quả nhiên khi nhìn các gia chủ các thế lực nhìn thấy Hạng Vũ xuất hiện rồi biểu hiện theo sau, liên tục kinh hô đứng cả người lên.
Khi tất cả người xem hết tình báo chiến đấu của Thanh Vân hạp, ở sâu trong lòng không hẹn mà cùng toát ra hình ảnh của một bóng người giấu ở sâu trong âm thầm lại vô cùng khủng bố.
Tần Vương Lý Chính.
Bạn cần đăng nhập để bình luận