Điệu Thấp Làm Hoàng Đế

Chương 572: Mọi Người Phản Ứng (1)

Nhưng giằng co không xong, cũng không phải biện pháp, mà hiện tại cũng không phải thời cơ giết Lý Vũ, người nào để Trấn Quốc phủ lần này trúng mai phục.
- Lui về Lạc Châu?
Lý Vũ nghe được lời Tần Niết, ánh mắt không ngừng lấp lóe, tính được thất bại tệ hại đủ chuyện.
- Tốt, cô đáp ứng ngươi, chúng ta đến lúc đó lui về Lạc Châu.
Đã Tần Niết còn sống, như vậy mình đánh hạ Thanh Lạc phủ nhất định còn có vấn đề, đến lúc đó Trấn Quốc phủ lại đến tấn công, rất có thể sẽ dẫn đến kết quả không giống nhau, mình tổn thất nặng nề thảm bại mà về, dù sao đây chính là Tần Niết.
Trong mắt Trấn Quốc phủ, Tần Niết cũng là thần.
Không bằng trước tiên lui về Lạc Châu, trở lại đại bản doanh của mình lại thương lượng như thế nào đối phó Trấn Quốc phủ.
Sau đó Tần Niết trực tiếp dậm chân trở lại trên không Hắc Linh quân, Lý Vũ thì bị hắn trực tiếp buông ra.
Mà ngũ tổ nhìn Tần Niết buông ra Lý Vũ, cũng không có làm tiểu động tác gì, ba người cũng lui về bên người Lý Vũ.
Lý Vũ nhìn ba vị m Dương cảnh Tôn giả trở lại bên cạnh mình, trong lòng thở dài một hơi.
Mà Bạch Diệc Phi, Lôi Bạo các đại tướng cũng thở dài một hơi, liên tục để đại quân rút về trận doanh của mình.
Chỉ thấy ánh mắt Lý Vũ kiên định nói:
- Tần bá phụ xin dừng bước, cô nhường ra Thanh Lạc phủ, làm điều kiện, ngươi có thể trả lại La tiên sinh cho cô hay không, chỉ cần trả lại La tiên sinh, cô lập tức để đại quân lập tức rút lui khỏi Thanh Châu.
Nghe được lời Lý Vũ, La Dương Dụ lúc đầu lòng như tro nguội mặt mũi tràn đầy khiếp sợ nhìn qua, trong mắt đều là vẻ cảm động.
Ban đầu vốn cho rằng mình đã bị Lý Vũ từ bỏ, không có nghĩ đến ở trong thời điểm này Lý Vũ lại còn có thể nghĩ đến cứu trợ mình.
Tần Niết đang chạy tới bên người Tần Lâm Quân nghe được yêu cầu của Lý Vũ, đột nhiên nở nụ cười:
- Tốt cho một ngự nhân chi đạo (*), xem ra ngươi tận hết chân truyền của Lý Huyền Thần.
[* Đạo dùng người]
- Vậy bản tướng quân muốn hỏi ngươi, ngươi phải cứu mấy cái?
Bọn người Tần Lâm Quân nghe được lời Tần Niết, sắc mặt đại biến, bọn họ lập tức hiểu rõ ý Tần Niết, trong đám bọn họ chí ít còn ẩn giấu đi một vị gian tế.
Mà tướng lĩnh Lý Vũ bên này cũng lộ ra ánh mắt giật mình, còn có người?
Thần Hoàng nhiều hậu thủ như vậy sao?
Lý Vũ nghe được lời Tần Niết, thở sâu ra một hơi, xem ra hai vị gian tế của phụ hoàng cũng bị Tần Niết biết, quả nhiên Tần Niết giả chết thật sự quá hữu dụng, không chỉ có che giấu thế nhân, hơn nữa còn âm thầm điều tra ra gian tế, nghiêm chỉnh sửa trị Trấn Quốc phủ.
- La tiên sinh, Lương tướng quân các ngươi trở về đi!
Mọi người nghe được Lý Vũ nhắc đến một cái tên khác, sắc mặt đều là vẻ ngoài ý muốn.
Lương tướng quân Lương Ôn Việt! Một trong năm thượng tướng Trấn Quốc phủ.
Lại thêm La Dương Dụ thủ tịch mưu sĩ.
Hậu thủ của Thần Hoàng thật đặc biệt.
Quả nhiên, trong ánh mắt mọi người Trấn Quốc phủ nhìn hằm hằm, Lương Ôn Việt bất đắc dĩ đi ra.
La Dương Dụ cùng Lương Ôn Việt liếc nhau, đều thở dài một hơi.
Lúc đầu La Dương Dụ đã biết mình bại lộ, nhưng vì để cho Lương Ôn Việt ẩn tàng đến càng sâu, đặc biệt tiến về tìm hắn đàm luận với hắn việc Lý Vũ mai phục, đến lúc đó để mọi người Trấn Quốc phủ nhận lầm là Lương Ôn Việt bị La Dương Dụ lừa gạt.
Tần Niết lạnh lùng nhìn Lương Ôn Việt cùng La Dương dụ đi đến bên người Lý Vũ, lại đột nhiên cười nói:
- Không tiếp tục muốn sao!
- Còn có!!!
Tất cả mọi người Trấn Quốc phủ muốn điên rồi, phe mình không phải cường đại nhất vững chắc nhất sao, làm sao còn có nhiều gian tế như vậy.
Người Lý Vũ một phương lại một lần giật mình nhìn Thái Tử điện hạ của mình.
Mà lần này cũng đến phiên Lý Vũ chấn kinh.
Thật không có! Chẳng lẽ phụ hoàng mình còn có hậu thủ ẩn tàng không có nói với của mình.
Tần Niết lại cười lạnh nói:
- Yên tâm lần này không phải Lý Huyền Thần, mà chính là vị tam đệ kia của ngươi.
- Tam đệ
- Tần Vương Lý Chính!
Lý Vũ cùng Tần Lâm Quân đột nhiên khiếp sợ kêu lên.
- Ha ha, tam đệ kia của ngươi thế nhưng so với Lý Huyền Thần thì càng thanh xuất vu lam mà thắng vu lam (*).
[* Màu xanh là từ màu xanh lam mà ra, nhưng đẹp hơn màu xanh lam, ý nói trò giỏi hơn thầy]
- Cũng dám đưa tới ba vị đỉnh phong nhân tài nơi này.
Ngữ khí Tần Niết tràn ngập sát ý vang lên khắp Thanh Vân hạp.
- Ba vị!!!
Chúng tướng Trấn Quốc phủ giật mình nhìn Tần Niết đại tướng quân, nếu không phải bởi vì Tần Niết nói, bọn họ đã sớm mắng, còn có ba vị gian tế, nghĩ chúng ta là heo.
Vậy mà không phát hiện được.
Thế mà chỉ có Tần Lâm Quân sắc mặt đột biến, ánh mắt có chút tan rã nhìn về phía Triệu Quát Phan Phượng hai người.
- Các ngươi thật sự là người của Tần Vương Lý Chính sao?
Tần Lâm Quân nhìn sang Triệu Quát Phan Phượng hai người, thời điểm nói đến tên Lý Chính, nghiến răng nghiến lợi.
Mọi người theo ánh mắt Tần Lâm Quân nhìn về phía Triệu Quát Phan Phượng hai người lại ngẩn ngơ.
Nói đùa! Hai người bọn họ làm sao có thể là gian tế.
Ngay khi Tần Lâm Quân chính miệng đặt câu hỏi Triệu Quát Phan Phượng hai người, đều còn có người mang theo ánh mắt đang chất vấn nhìn lại Tần Lâm Quân.
Người một phương Lý Vũ cũng nhìn về phía Triệu Quát cùng Phan Phượng hai người.
Bọn họ biết Triệu Quát chính là tướng tài khó gặp, hữu dũng hữu mưu, hơn nữa còn là một trong thống soái hai đại quân đoàn bên trong Trấn Quốc phủ.
Trợ thủ đắc lực của Tần Lâm Quân .
Mà Phan Phượng là ai, vô song thượng tướng mọi người đều biết.
Mãnh tướng số một thủ hạ Tần Lâm Quân.
Hai người này thế nhưng đã trợ giúp Tần Lâm Quân lập xuống công lao hãn mã, ngay cả thủ hạ đại quân Lý Vũ ăn đủ hết vị đắng của hai người, hiện tại nói cho ta biết hai người này lại gian tế do Tần Vương Lý Chính phái tới ở Dực Châu phía xa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận