Điệu Thấp Làm Hoàng Đế

Chương 705: Viêm Hoàng

- Không tốt!
m Dương cảnh Tôn giả một phương Hoàng Phủ Minh Nguyệt nhìn thấy kết giới phía dưới cản trở bọn người Hoàng Phủ Minh Nguyệt lao ra, một m Dương cảnh Tôn giả nhanh chóng lao xuống tới muốn đánh vỡ kết giới, nhưng chỉ thấy Viêm Vô Giác trực tiếp bộc lộ ra khí thế m Dương cảnh hậu kỳ nghênh tiếp Tôn giả lao xuống.
- Ầm ầm!
Thiên địa hỗn loạn, gió lớn gào thét.
Vị Tôn giả kia bay ngược mà ra, hai tay Viêm Vô Giác toát ra liệt diễm đốt cháy hư không, nhiệt độ không khí nhanh chóng tăng lên, vô cùng khủng bố, thừa thắng xông lên tiếp tục đánh về phía vị Tôn giả kia.
Thế mà toàn bộ kết giới trong nháy mắt ngưng kết, tất cả mọi người ở Giác Vương phủ đều bị nhốt ở bên trong.
Người một phương Hoàng Phủ Minh Nguyệt hoảng sợ nhìn kết giới bao phủ bốn phía, địch nhân thì bên trong không ngừng oanh sát của mình, bên ngoài kết giới thì có ngự lâm quân đang nhìn chằm chằm.
Ầm ầm.
Theo thời gian dần trôi, trong kết giới không ngừng chấn động, người các thế lực không cách nào oanh mở kết giới.
Giác Vương phủ sớm đã trở thành một vùng phế tích.
Chiến đấu vẫn còn đang tiếp tục, nhưng người các thế lực lại càng ngày càng tuyệt vọng.
Mà Viêm Tâm Huy được chúng cường giả đang bao vây nhìn Hoàng Phủ Minh Nguyệt vẫn như cũ bình tĩnh, lộ ra vẻ cười nhạo
- Hoàng Phủ Minh Nguyệt, ngươi không trốn khỏi.
- Trốn! Vì sao phải trốn?
Hoàng Phủ Minh Nguyệt lộ ra một thần sắc tự tin.
- Hừ! Miệng lưỡi lợi hại! Giết sạch bọn họ!
Viêm Tâm Huy trực tiếp ra tay độc ác, bắt đầu phái cường giả xung quanh toàn diện tấn công.
Ngay tại thời khắc các thế lực cảm nhận được tuyệt vọng, nơi xa xuất hiện một chùm kim quang phá vỡ toàn bộ hư không, nương theo khí tức vô cùng kinh khủng lao đến.
Là một mũi tên nhọn.
Bành!
Mũi tên trực tiếp bắn nổ kết giới.
Bóng người kinh khủng nơi xa cực tốc chạy đến.
Là Hoàng Trung.
- Là Hoàng Trung!
Tất cả mọi người một phương Hoàng Phủ Minh Nguyệt nhìn Hoàng Trung lao đến, tinh thần phấn chấn, anh dũng giết địch.
- Oanh ~
Hoàng Trung thân mặc áo giáp, lưng đeo cung, tay cầm đao trong nháy mắt đi vào bên người Hoàng Phủ Minh Nguyệt cùng Từ Thứ, khí tức khủng bố bao phủ mọi người Giác Vương phủ.
Động tác tất cả mọi người đều chậm chạp.
Ngay tại lúc mọi người các thế lực Hoàng Phủ Minh Nguyệt thu phục lộ ra vẻ mừng rỡ.
Tình huống đột biến.
Một cỗ khí tức càng kinh khủng ngưng kết toàn bộ không gian.
- Trẫm cũng không nghĩ tới a!
Nghe được ngữ khí nồng đậm uy nghiêm, khóe miệng Viêm Tâm Huy hơi hơi giương lên.
Chỉ thấy một vị nam nhân người mặc đế phục Đại Viêm Hoàng triều xuất hiện ở trong hư không, bên cạnh còn có hai vị Tôn giả m Dương cảnh đỉnh phong.
Chủ nhân Đại Viêm Hoàng triều, Viêm Hoàng.
Khí tức nửa bước Chí Tôn bao phủ bên thiên địa, khủng bố cùng cực.
- Bái kiến bệ hạ!
Chúng tướng Giác Vương phủ, văn võ quan viên triều đình, ngự lâm quân liên tục cúi người bái chào.
Mà thủ lĩnh các thế lực còn lại nguyên một đám sắc mặt đại biến, có chút kinh hoảng nhìn Viêm Hoàng bá khí trên không.
Viêm Hoàng không phải bị thương thật nặng sao, vì cái gì đột nhiên xuất hiện ở đây, mà còn đột phá m Dương cảnh đỉnh phong đến nửa bước Chí Tôn cảnh.
Đặc biệt là sáu vị m Dương cảnh Tôn giả của các thế lực đỉnh tiêm trước đó, nguyên một đám hoảng sợ nhìn Viêm Hoàng.
Bởi vì bọn hắn cảm nhận được lực lượng làm cho người sợ hãi rung động từ trên người Viêm Hoàng.
Không thể ngang hàng, không cách nào chống cự.
Tất cả mọi người bị khí thế nửa bước Chí Tôn cảnh của Viêm Hoàng chấn nhiếp, đều ngừng lại.
Sắc mặt phần lớn người một phương Hoàng Phủ Minh Nguyệt xám trắng, càng ngày càng tuyệt vọng.
Mà có một ít người lại cừu hận nhìn Viêm Hoàng, lộ ra tử chí.
- Nửa bước Chí Tôn?
Biểu lộ trên mặt Hoàng Phủ Minh Nguyệt rốt cục có một ít biến hóa, không nghĩ tới Viêm Hoàng vậy mà rất nhanh chữa trị thương tổn, hơn nữa còn phá rồi lại lập, vậy mà thật tiến thêm một bước.
Viêm Hoàng biểu thị hết sức hài lòng nhìn tràng diện chấn nhiếp toàn trường bên dưới.
- Bình thân.
Những quan viên triều đình triều bái, chúng tướng Giác Vương phủ nguyên một đám ưỡn ngực ngẩng đầu lộ ra vẻ hưng phấn kích động.
Cười trên nỗi đau của người khác nhìn về phía mọi người phản nghịch đứng một bên khác.
Bọn họ xong.
Hoàng Trung trở về lại có thể thế nào.
Bệ hạ chúng ta cũng ra đến rồi.
Tất cả mọi người phải chết.
Đối mặt Viêm Hoàng bộc lộ ra khí tức kinh khủng như thế, Hoàng Trung không sợ hãi chút nào, khuôn mặt cương nghị đột nhiên dậm chân tiến lên, ngăn ở phía trước mặt Hoàng Phủ Minh Nguyệt, đám người Từ Thứ, vung đao mà đứng, chống cự khí thế của Viêm Hoàng.
Vô thanh thắng hữu thanh.
Mọi người các thế lực nhìn thân ảnh cao lớn ngăn cản trước người mình, hai mắt giống như hỏa diễm đang thiêu đốt, cùng lắm thì chết một lần mà thôi, sợ cái gì.
Đấu chí lại cháy lên, ánh mắt lấp lánh nhìn về phía mọi người triều đình.
Nhất thời khí thế tất cả mọi người biến đổi, chiến ý lẫm liệt.
Viêm Hoàng nhìn thấy Hoàng Trung anh dũng, tùy ý một động tác đã để khí thế đám người phản nghịch biến đổi, ánh mắt lộ ra vẻ tán thưởng.
- Hoàng Trung, trẫm tiếc tài năng của ngươi, nếu như ngươi bây giờ đầu hàng, hiệu trung trẫm, trẫm sẽ bỏ qua chuyện cũ.
- Ngươi vẫn là Trấn Nam tướng quân Đại Viêm Hoàng triều.
Nghe được lời Viêm Hoàng, tất cả mọi người biến sắc, những võ tướng hâm mộ nhìn Hoàng Trung, đây là ân sủng bao lớn.
Mà Viêm Tâm Huy cũng tràn ngập mong đợi nhìn Hoàng Trung, mấy năm nay lĩnh quân tác chiến đã đã chứng minh thực lực của Hoàng Trung, có Hoàng Trung trấn thủ Viêm Môn quan, vững như bàn thạch.
Tăng thêm trước đó mình phái hai vị Tôn giả m Dương cảnh hậu kỳ tiến về ngăn cản Hoàng Trung, bây giờ hai vị Tôn giả kia lại không có chạy đến. Không hổ là tuyệt thế mãnh tướng.
Nếu như có thể hàng phục Hoàng Trung, Đại Viêm an ổn.
Mà người các thế lực cũng khẩn trương nhìn Hoàng Trung.
Bạn cần đăng nhập để bình luận