Điệu Thấp Làm Hoàng Đế

Chương 588: Tây Xưởng, Diệt!

- Há, đây chính là kế sách các ngươi nghĩ đến!
Thần Hoàng cười nói.
Lý Duyệt cùng Lý Vũ gật đầu nói:
- Không sai!
- Ha ha, không tệ không tệ! Đáng tiếc, đáng tiếc kém một bước.
- Kém một bước?
Lý Duyệt cùng Lý Vũ kinh nghi nhìn Thần Hoàng, vì sao kém một bước?
- Lý Chính đã có thể phái ba vị nhân tài đi Trấn Quốc phủ, vậy các ngươi cảm thấy bên người các ngươi không có hạng người như vậy sao?
Thần Hoàng hứng thú nhìn Lý Duyệt, khi Thần Hoàng nói đến câu nói này, trong lòng Vũ Hóa Điền đại chấn, sau lưng toát ra cảm giác giá rét thấu xương, nhưng lại áp chế gắt gao kinh hãi trong lòng, không có lộ ra một tia dị thường.
Lý Duyệt nghe được lời Thần Hoàng, hai mắt hàn quang nổi lên, hắn cũng không tin Lý Chính không sẽ an bài người gia nhập vào dưới trướng mình, nhưng mình đã để Tây Xưởng tra tất cả mọi người hết một lượt cũng không có phát hiện người của Lý Chính, ngược lại phát hiện mấy người của Lý Vũ cùng Trấn Quốc phủ.
- Mời phụ hoàng chỉ rõ!
Ánh mắt Lý Duyệt lộ ra vẻ ngoan lệ, chỉ cần biết rằng hắn là ai, Thiên Vương lão tử đều cứu không được hắn! Ta thề.
- Ngươi là phái người nào tra.
- Bẩm báo phụ hoàng, Tây Xưởng thủ hạ của nhi thần nhìn rõ mọi việc, không rõ chi tiết, lại không có phát hiện người Lý Chính, cứ suy luận có lẽ Lý Chính thật không có âm thầm phái người đến đầu nhập vào nhi thần.
Thời điểm Lý Duyệt nói đến Tây Xưởng, trong mắt lóe lên vẻ tự hào, Lý Duyệt cảm thấy mình có thành tựu cảm giác nhất cũng là thành lập Tây Xưởng, một bộ môn thật sự dựa vào hoàng đế, hiệu trung mình.
Không nhìn thấy, ngay cả phụ hoàng đều rất coi trọng Tây Xưởng, ngay cả hình thức Tây Xưởng đều được phụ hoàng cầm lấy đi dùng, tựa hồ còn dự định thành lập bộ môn không sai biệt lắm cùng Tây Xưởng.
- Ha ha, Tây Xưởng, cũng không tệ, ngươi có nghĩ tới hay không, người Tây Xưởng là người Lý Chính phái tới thì sao?
Thần Hoàng nhìn thấy Lý Duyệt đang ra vẻ tự hào khi nhắc đến Tây Xưởng, chậm rãi lắc đầu.
Trách không được chơi không lại Lý Chính.
- Người của Tây Xưởng!
Lý Duyệt nghe được lời Thần Hoàng, đột nhiên nhìn về phía Vũ Hóa Điền, lạnh giọng nói:
- Vũ Hóa Điền, ngươi làm thế nào?
- Người Lý Chính đều thẩm thấu Tây Xưởng, ngươi còn không biết, phải bị tội gì?
Thần Hoàng:...
Vũ Hóa Điền:...
Lý công công:...
Nhất thời, ánh mắt ba người nhìn Lý Duyệt giống như kẻ ngu.
Còn Vũ Vương bên cạnh nghe được lời Thần Hoàng nói tựa hồ có chút hiểu rõ, một mặt khiếp sợ nhìn Vũ Hóa Điền, mà khi Lý Duyệt răn dạy Vũ Hóa Điền, cũng có chút khó tin nhìn Lý Duyệt.
Lắc đầu thở dài nói:
- Trách không được, trách không được.
Vũ Vương một câu hai ý nghĩa, một mặt đồng tình nhìn Lý Duyệt.
Mà Lý Duyệt rốt cục cũng tỉnh ngộ lại trong bầu không khí quỷ dị, toàn thân phát run, run rẩy chỉ Vũ Hóa Điền nghiến răng nghiến lợi nói:
- Vũ Hóa Điền, ngươi là người của Lý Chính.
Vũ Hóa Điền phục tùng rủ mắt xuống, trong lòng hắn tuy mười phần chấn động khi Thần Hoàng biết được thân phận của mình, nhưng mặt ngoài vẫn bình thản trước sau như một, ánh mắt lộ ra tử chí nồng đậm.
Trước mặt Thần Hoàng cùng Lý công công căn bản không có khả năng trốn, sau đó bình tĩnh nói:
- Bản công phụng lệnh của điện hạ Tần Vương đặc biệt ẩn núp trong hoàng cung làm một ám kỳ.
Lý Duyệt nhìn Vũ Hóa Điền khi nói đến Lý Chính thì lộ ra ánh mắt kính ngưỡng, tức giận đến nói không ra lời, toàn thân run rẩy chỉ hắn.
Đây chính là người hắn tín nhiệm nhất.
Giờ phút này hắn rốt cuộc hiểu rõ tâm tình Tần Lâm Quân ngay lúc đó.
Thần Hoàng nhìn Vũ Hóa Điền lộ ra tử chí, còn hiện ra sự trung thành đối với Lý Chính, thưởng thức nói:
- Ngự nhân chi đạo của Chính nhi thực sự vượt xa các ngươi nhiều lắm.
Vũ Vương nghe được lời Thần Hoàng, sắc mặt tối sầm lại, nghĩ thầm: Vì cái gì lúc ấy mình không dùng chiêu này, nếu trong các đại thế lực đều có người của mình, giao chiến hẳn là rất nhẹ nhõm.
Trách không được Lý Chính mỗi một lần đều nhẹ nhàng đánh hạ đối thủ, không chỉ Lý Chính cường đại, còn có người ở bên cạnh hướng dẫn Lý Duyệt.
Ương Châu, Dực Châu, Hoang Châu...
Chậc chậc chậc!
Vậy mà lúc này sắc mặt Lý Duyệt lại đại biến:
- Mã Siêu kia có phải cũng là người Lý Chính của hay không.
Lý Duyệt đột nhiên nghĩ đến Mã Siêu, lúc đầu Mã Siêu bạo lộ ra chiến lực đã để Lý Duyệt rất mừng rỡ, sai đối phương trấn thủ Hoang Châu đã để hắn đau lòng không thôi, tính toán đợi Mã Siêu trốn trở về, lại đi tiếp ứng hắn.
Vũ Hóa Điền nhìn Lý Duyệt một chút, cũng không nói gì, nhưng cũng như là đã xác nhận.
- Ha ha, tốt cho một Mã Siêu, tốt cho một Lý Chính!
Lý Duyệt bi thống nhắm mắt lại.
- Phụ hoàng, để nhi thần tự ra tay giết chết Vũ Hóa Điền!
Ánh mắt Lý Duyệt đột nhiên mở ra tràn đầy sát ý, dáng vẻ không giết Vũ Hóa Điền không được.
Thế mà Thần Hoàng lại nói:
- Vũ Hóa Điền còn không giết được!
Sao?!
Lý Duyệt đột nhiên nhìn về phía Thần Hoàng, ngay khi nhìn vào ánh mắt của Thần Hoàng, Lý Duyệt vội vàng cúi đầu xuống:
- Tuân lệnh, phụ hoàng!
Sau đó không còn nói chuyện với Vũ Hóa Điền, dù sao người hiện tại làm chủ là Thần Hoàng, mình cũng không thể lấn át.
Chỉ thấy Thần Hoàng lấy ra một phong tấu chương, ném ở trên bàn, nhìn Vũ Hóa Điền cùng đám người nói:
- Các ngươi có biết vì sao có nhiều nhân kiệt đều đầu nhập vào dưới trướng Lý Chính không, mà còn rất trung thành, trẫm cũng không phải tùy tiện tán thưởng Lý Chính.
Ừm.
Vũ Vương cùng Lý Duyệt đột nhiên ngẩng đầu, nghe Thần Hoàng nói như vậy, tựa hồ Lý Chính còn làm chuyện gì?
Trong mắt Vũ Hóa Điền cũng xuất hiện ba động kịch liệt.
Thần Hoàng cười lạnh nói:
- Ha ha, đây là phong thư ngày hôm trước Lý Chính truyền tin cho trẫm, nói dùng tứ tổ đổi Vũ Hóa Điền.
Bạn cần đăng nhập để bình luận